Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 1101 - Chương 1101: Sử Dụng Vọng Khí

Chương 1101: Sử Dụng Vọng Khí

Bạch Hoắc Hương nheo mắt và nghi ngờ nhìn ta:

"Ta cứ cảm thấy hai người có gì đó là lạ."

Có gì lạ được chứ, ta nghĩ rằng dù cho có chuyện lạ gì xảy ra thì Lý Bắc Đẩu cũng sẽ khiến nó trở thành quen.

Trẻ tuổi và tràn đầy nhiệt huyết, ta đương nhiên không sợ bất cứ điều gì.

Sau này ta mới nhận ra rằng bản thân lúc đó thật ngây thơ.

Bước vào quán ăn, bên trong mặc dù không lớn nhưng vẫn sạch sẽ, Trình Tinh Hà chiếm một cái bàn và đã sẵn sàng thưởng thức món ăn, Ách Ba Lan và Tô Tầm đi lấy gia vị ăn kèm, đứng cạnh bàn ăn là một thanh niên uể oải, hắn cũng thấy kỳ lạ khi mới sáng sớm đã có người đến ăn lẩu, biểu cảm trông rất khó chịu.

Lần này đến cung Hưng Long, Trình Tinh Hà quả nhiên giống như những gì ta đã nhìn ra trước đây, hắn đã giàu to.

Đầu tiên là đống đồng nát của vợ Trương Quế Phương, bản thân đống đồng nát đó không đáng giá gì nhưng bố vợ của Trương Quế Phương đã từng nói, nguyên liệu thô rất đáng giá, một số còn được trang trí bằng vàng lá và đồ trang sức, tách ra thì có giá hơn khi đính vào, Trình Tinh Hà đã bán chúng từ lâu, mẹ của Tôn Đại Tề trước đó cũng đã trả cho hắn không ít, bây giờ hắn đã được một phần nhỏ của Jack Ma.

Nhưng tính keo kiệt của hắn thì vẫn vậy, từ trước đến nay hắn không bao giờ nhìn vào menu, đầu tiên hắn sẽ lấy điện thoại di động ra để xem gói mua hàng theo combo, kết quả quán này không có Meituan, vì vậy hắn miễn cưỡng sử dụng máy tính một lúc lâu rồi gọi rất nhiều món ăn.

Trong lúc chờ món, ta nhìn thấy tai của Tô Tầm khẽ nhúc nhích.

Cmn? Big Ear Tutu?

Nhưng Tô Tầm lại quay mặt nhìn về phòng bếp, đôi mày khẽ cau lại:

"Nơi này...giống như có “tàng”.

Cái quái gì vậy? Ta bỗng thấy phấn khích...một quán ăn sao lại có “tàng”?

Chẳng lẽ chúng ta lại vô tình tìm được một bông sen ba cánh khác nhanh như vậy sao?

Tô Tầm này khá lắm, hắn xứng đáng là linh vật!

Ta lập tức dùng vọng khí...và rất nhanh đã nhìn thấy ở hướng phòng bếp dường như có chút khí xanh!

Ta lập tức đứng dậy định chạy vào phòng bếp, nhưng không ngờ người thanh niên kia cũng từ trong phòng bếp chạy lại, thấy ta đi tới, sắc mặt bỗng thay đổi và lập tức ngăn ta lại:

"Quý khách, phòng bếp là nơi quan trọng, người lạ không thể vào!"

Ta vừa định mở lời thì bỗng cau mày khi thấy khuôn mặt của thanh niên đó, cung tài bạch của người này có gì đó không ổn.

Dái tai, môi dưới và cằm của người này rất mỏng, ngoài ra người này còn là một người rất cay nghiệt.

Loại người như thế này thì cả đời sẽ không bao giờ phát tài được.

Nhưng bây giờ, cung tài bạch của hắn lại đột nhiên phình ra, lại còn mang thếp vàng chứng tỏ hắn đang phát tài.

Trời sinh hắn không có chính tài, thiên tài, nếu xuất hiện thếp vàng thì chỉ có thể là tà tài.

Hơn nữa, màu sắc của tà tài này lại rất bất chính, trông nó rất hung dữ, e là có thể gây chết người.

Dường như nhận ra ánh mắt bất thường của ta, người thanh niên đó càng tỏ ra không vui, đẩy ta ra và nói:

"Nhìn gì mà nhìn, CMN, ta biết ngay mà, làm gì có chuyện mới sáng sớm đã kéo đến đây ăn lẩu, các ngươi cũng làm trong ngành này nên đến đây để trộm bí quyết của người khác đúng không? Ngồi xuống bàn đi, nếu không ta sẽ gọi cảnh sát!"

Trộm bí quyết, ngươi tưởng đây là nhà hàng Krusty Krab hay gì?

Trình Tinh Hà tỏ ra không hài lòng:

"Này, ngươi ăn nói kiểu gì vậy? Ngươi không biết khách hàng có tiền là thượng đế sao?"

Vừa nói hắn vừa đập điện thoại lên bàn:

"Đến đây mà xem số dư tài khoản của ta, để ta dạy ngươi cách làm người!"

Không ngờ hắn cũng có ngày khoe khoang sự giàu có của mình.

Dù sao hắn cũng là người giàu kinh nghiệm, nhưng hắn không biết rằng điều cấm kỵ khi giàu có là không nên tiết lộ tài sản của mình.

Vừa liếc nhìn số dư tài khoản của Trình Tinh Hà, đôi mắt của tiểu tử đó bỗng lấp lánh như ánh đèn:

"Ai da, ngươi nói đây là, ta đúng là có mắt như mù mà, quý khách, ngài nói xem một người có địa vị như ngài sao lại ăn lòng bò chứ? Thế này đi, quán của chúng ta có bò non ở núi Trường Bạch, cừu béo nhập từ Đức Thành, ngoài ra còn có cá lóc cắt lát tươi ngon từ hồ Phi Long! Chỉ có những món này mới xứng với thân phận của ngài!"

Nghe thấy thịt cá thịt cừu đều tươi ngon, Trình Tinh Hà liền gật đầu đồng ý, sau đó cất điện thoại đi, vỗ vai ta và nói:

"Bữa này ngươi trả tiền nhé."

CMN, ngươi khoe khoang cho đã rồi giờ để ta trả tiền sao, dựa vào đâu chứ?

Lúc này, chúng ta đột nhiên nghe thấy một âm thanh rất lạ phát ra từ nhà bếp...giống như có người đang thảm thiết kêu la.

Tất cả chúng ta đều hướng ánh mắt đến nhà bếp.

Sắc mặt của tên tiểu tử kia lập tức thay đổi, vội nói:

"Ai da, chắc là phụ bếp của ta lại tay chân vụng về nên đã bất cẩn va vào thứ gì đó...để ta đi xem."

Nói rồi, hắn hoang mang đi vào nhà bếp.

Bình Luận (0)
Comment