Ngày hôm đó hắn cũng nghe thấy – cô con dâu đã chi tiêu rất nhiều tiền cho việc mua một cổ phiếu.
Lúc ấy, con trai Phan Lão Ngũ và Phan Lão Ngũ đều ngăn cản nhưng cô con dâu vẫn kiên quyết không nghe, còn nói nàng là phụ nữ độc lập, người phụ nữ độc lập chính là muốn khai thiên lập địa cho bản thân, hơn nữa không phải chỉ có mấy trăm ngàn thôi sao? Coi như luyện tập thôi có gì đâu?
Ngươi muốn độc lập thì độc lập, cầm toàn bộ tiền tích góp trong nhà đi luyện tay cái gì chứ?
Chẳng trách Phan Lão Ngũ phải đi ra cầu thần.
Cao Á Đào cũng có tâm cơ, lập tức nhớ kỹ chuyện này.
Đến ngày hôm sau, hắn định nghe ngóng tin tức cổ phiếu nhưng cô con dâu cầm điện thoại di động rồi nhíu mày hồi lâu nên cũng không hỏi thăm ra được gì.
Cao Á Đào mới liếc mắt đã biết không tốt, nếu tốt thì cô con dâu đã giậm chân la hét cho cả thế giới đều biết từ lâu rồi.
Hắn còn muốn ông Tiểu Thần Tài cái gì chứ, đúng là chuyện vớ vẩn.
Ai mà ngờ, sắp đến thời gian báo cáo cuối ngày, cô con dâu ngồi ở bên cạnh quầy thu ngân, “ực” một tiếng rồi kêu lên, sau đó lại nằm trên mặt đất sùi bọt mép.
Lần này may mà không dọa chết khách ăn lẩu ở trong quán, mấy người đang ăn thịt còn bị mắc nghẹn, con trai Phan Lão Ngũ vội vàng kéo vợ lên, tát mấy bạt tai mới mở được miệng nàng ra rồi rót chút nước tiểu dê vào.
Bài thuốc gia truyền của tổ tiên nhà bọn họ truyền lại – mắc phải chứng động kinh thì dùng nước tiểu dê rót vào.
Cô con dâu uống một hơi, lúc này mới hiểu được, tiếp theo lại gào lên vài tiếng:
“Cổ phiếu của ta tăng lên! Nó tăng lên rồi!”
Thì ra số cổ phiếu mà nàng dùng hết tiền tiết kiệm để mua cả ngày nay không có chuyển biết tốt, nhưng đến cuối buổi chiều lúc sắp chốt sổ thì truyền đến tin tức nó được doanh nghiệp lớn nước ngoài thu mua, thoáng cái đã tăng vọt lên, một ngày nàng đã kiếm được hơn mấy triệu.
Lần này, ánh mắt Cao Á Đào lập tức sang lên - mẹ ơi, số cổ phiếu kia rõ ràng là một đống cổ phiếu nát vụn, sao lại thật sự tăng vọt lên được?
Phan Lão Ngũ nhân cơ hội này khuyên con dâu, thấy tốt thì thu đi, nhưng cô con dâu trừng mắt nhìn hắn một cái, nói lão già như ngươi hiểu cái quái gì, không thấy ta một ngày kiếm được nhiều tiền như vậy sao, nếu là ngươi, ngươi phải chịu đựng bao nhiêu cực khổ mới kiếm được? Ta không chỉ không thu, ta còn phải giữ nó trong một thời gian dài, đến lúc đó ta sẽ là phiên bản nữ của Warren Buffett.
Phan Lão Ngũ tính tình hiền hòa, mắt thấy con dâu hung dữ như vậy, cũng không còn cách nào khác, chỉ đành thở dài.
Nhưng Cao Á Đào lại hiểu tình huống này, tối hôm đó lại núp dưới bệ cửa sổ nghe lén, quả nhiên lại nghe thấy Phan Lão Ngũ đi ra.
Hắn càng xác định – cái ông Tiểu Thần Tài này thật sự có tác dụng!
Lúc ấy, hắn nghĩ thầm – dù sao ta cũng là cháu họ của ngươi đấy, nhà các ngươi có thứ tốt thế này mà không nói cho ta biết, chỉ để cho ta ở phía sau phòng bếp chịu cực khổ, mẹ nó, ngươi không cho ta thơm lây, ta sẽ tự mình ra tay.
Vì thế Cao Á Đào lập tức chạy đến trong sân, lẩm bẩm:
“Ông Tiểu Thần Tài, mời ngài chuyển nhà.”
Nói xong, hắn lén lút kéo bồn hoa ra, nhưng lại không nhìn thấy vật gì dưới đó, một là không làm hai là đã làm phải làm tới cùng, Cao Á Đào lập tức đào đất lên, kết quả bất thình lình có một thứ từ bên trong nhảy ra.
Lần này làm Cao Á Đào sợ đến mức ngã ngửa, nhưng còn chưa thấy rõ vật kia là cái gì, chỉ thấy nó giật mình nhảy một phát rồi biến mất.
Cao Á Đào thầm mắng một câu xúi quẩy, tìm mãi vẫn không thấy đâu, đành phải vùi bồn hoa lại rồi trở về ngủ.
Cả đêm không ngủ ngon nổi, ngày hôm sau hắn đang ngáp liên tục thì nghe thấy cô con dâu ở sảnh chính lại kêu lên.
Hắn vừa nghe vậy thì đoán chắc 80% là lại kiếm được tiền, suy nghĩ như vậy nên hắn lập tức đi ra ngoài, nhưng không ngờ lại thấy cô con dâu tóc tai bù xù, đang lăn lộn trên mặt đất:
“Mẹ ơi, chuyện gì đang xảy ra...”
Thì ra ngày hôm qua cô con dâu vừa thấy mình xuống tay như thần, lập tức to gan, không những lấy toàn bộ tiền tiết kiệm của mình ra đầu tư để tăng lợi nhuận mà còn suốt đêm đi mượn tiền hết bạn bè họ hàng - tuyên bố cái này một vốn bốn lời, ngươi cho ta mượn một đồng tiền, ngày mai ta trả lại ngươi mười đồng.
Không chỉ mượn hết tiền của người thân, bạn bè, nàng còn đi cầm quán lẩu làm tài sản thế chấp, để đi vay nặng lãi tại địa phương.
Dựa theo ý của nàng, hôm nay đầu tư như vậy thì ngày mai mình chính là phú bà cầm tiền tỷ, còn làm bà chủ quán lẩu gì chứ, ngày mai bà đây chính là người giàu nhất Hưng Long cung, đến lúc đó trước tiên phải ly hôn với con trai Phan Lão Ngũ, thấy nam minh tinh nào thuận mắt thì bao nuôi nam minh tinh đó.