Tính toán của nàng cứ rẹc rẹc nhanh chóng, nhưng ai ngờ trời không theo ý người - hôm qua không phải đã nói có công ty nước ngoài thu mua sao? Tin tức tốt đó chỉ là tin đồn, hôm nay nhà đầu tư nước ngoài kia đã bác bỏ tin đồn rồi, nói mọi người đừng nghe từ một phía mà đã tin, gây nên tổn thất không đáng có.
Mà đó vốn dĩ là một cổ phiếu thối nát, lần này đã xuống dốc không phanh, chưa nói đến số tiền hôm qua cô con dâu kiếm được đã đầu tư hết vào đó, mà những khoản vay kia cũng đổ sông đổ bể hết rồi.
Con trai Phan Lão Ngũ vừa nghe vậy, tức giận đến mức cả người run rẩy, giơ tay lên muốn đánh vợ, nhưng đến cuối cùng vẫn không nỡ xuống tay, nhưng cô con dâu vừa thấy con trai Phan Lão Ngũ lại dám giơ tay lên, tức giận cầm lấy con dao chặt thịt từ trong bếp ra, nói ngươi chỉ là tên oắt con vô dụng không có năng lực, suốt ngày chỉ biết dựa vào năng lực của bà đây, nếu ngươi có chút bản lĩnh thì bà đây cần phải chuốc hết vất vả về mình như vậy sao?
Nói xong còn muốn con trai Phan Lão Ngũ cùng mình đến chỗ chết.
Con trai Phan Lão Ngũ cũng hèn nhát, vừa nhìn trận chiến này bị làm quá lên như vậy cũng sợ sệt, vội vàng cầu cứu Phan Lão Ngũ, mà Phan Lão Ngũ sửng sốt tại chỗ một hồi lâu, trong miệng thì lẩm bẩm:
“Không thể…không thể nào...”
Nói xong, hắn lập tức chạy đến chỗ bồn hoa.
Kết quả vừa đến chỗ bồn hoa, không ai biết đã xảy ra chuyện gì, Phan Lão Ngũ lặng lẽ ngất xỉu.
Lần này, con trai và cô con dâu của Phan Lão Ngũ cũng mất đi chỗ dựa, mà những người thân và bạn bè nghe được tin tức này thì đều cầm giấy nợ đuổi tới:
“Ngươi không trả cho chúng ta lãi suất cũng không sao cả, tất cả mọi người đều là họ hàng, ngươi trả lại tiền gốc mà ta cho ngươi mượn là được!”
“Đúng, đây là của hồi môn của con nhà bọn ta!”
“Đây là tiền cứu mạng cha ta đấy!”
Những họ hàng kia ban đầu thấy cô con dâu kiếm được nhiều tiền, cũng có rất nhiều người chủ động đến đưa tiền, chẳng phải là cũng muốn xin quá giang xe cô con dâu để kiếm chút lợi tức sao?
Ai mà ngờ lần này lại bị lật xe, bạn bè và người thân đều rơi xuống nước.
Cộng cả con trai Phan Lão Ngũ và cô con dâu, tiền nợ cả đời này cũng không trả nổi, còn gì để nói nữa, chạy thôi!
Lúc Phan Lão Ngũ tỉnh lại mới phát hiện mỹ phẩm của cô con dâu và giày da của con trai đều không còn, biết hai người này tạm thời sẽ không trở về.
Mà những người thân bạn bè của cô con dâu kia đồng loạt xông lên, xiết toàn bộ nhà tổ tiên của Phan Lão Ngũ, nhà cưới của cô con dâu, mang theo cả một chiếc BMW X5, một chiếc Mercedes-BenZ glc rồi chia nhau.
Bạn bè và người thân thì miễn cưỡng vẫn đuổi đi được, nhưng bọn cho vay nặng lãi mà đến đây thì không dễ thế!
Bọn cho vay nặng lãi đến đây muộn, sau khi biết chuyện Phan Lão Ngũ ngoại trừ nợ nần chồng chất thì không còn lại gì.
Vì thế những người hành nghề cho vay nặng lãi kia lại bắt được Cao Á Đào, nói là nếu thằng nhóc ngươi đã là họ hàng của lão già khú này thì ngươi phải có trách nhiệm liên quan - ngươi phải ở lại đây trả nợ cho người nhà này!
Cao Á Đào không đi, cũng hoàn toàn là bởi vì không tìm được ông Tiểu Thần Tài nên không cam lòng, hắn muốn nhân lúc ở chỗ này đang loạn thì đi tìm tung tích ông Tiểu Thần Tài, ai mà ngờ mình cũng bị kéo vào.
Bản thân Cao Á Đào cũng kêu khổ không ngớt, bị bọn cho vay nặng lãi đánh dập dã man, không chịu nổi mới nói ra chuyện “ông Tiểu Thần Tài”.
Bọn cho vay nặng lãi nghe vậy, mắt thấy không ép buộc cũng không được gì, đành dời sự chú ý đến “ông Tiểu Thần Tài” này, lập tức bảo Cao Á Đào tra tấn Phan Lão Ngũ, ép Phan Lão Ngũ nói ra.
Phan Lão Ngũ vừa nghe vậy, lúc này mới biết nguyên do mọi chuyện, lúc ấy muốn liều mạng với Cao Á Đào nhưng thoáng cái đã bị một gậy của bọn cho vay nặng lãi đánh gãy một chân.
Cao Á Đào nhân cơ hội nói, nếu ngươi nhanh chóng giao ông Tiểu Thần Tài kia thì chúng ta còn dễ nói chuyện, nếu không giao ra thì cả đời này ngươi sẽ không ngóc đầu lên được.
Nhưng Phan Lão Ngũ ngoại trừ việc lẩm bẩm “Tự làm tự chịu” thì không nói ra được câu nào nữa, bọn cho vay nặng lãi cũng sốt ruột, mắt thấy quán lẩu này cũng ăn nên làm ra, nói quán ăn làm sẵn, để cũng vô ích, vì thế đến một người giết một người, hễ là đến ăn đồ ở đây, vừa mở miệng thì phải trả mấy chục ngàn.
Lấy không được thì đánh ngay lập tức, cho nên danh tiếng tốt ban đầu coi như tiêu tan, bây giờ người dân địa phương không dám đến đây ăn nữa.
Mà cả đời Cao Á Đào cũng không còn con đường kiếm tiền khác, đi theo những người cho vay nặng lãi này đòi nợ, trái lại cũng kiếm được chút tài sản nhỏ từ việc lừa đảo khách.
Đây chẳng phải là hiện giờ vết thương trên đùi Phan Lão Ngũ đã trở nặng hơn, mắt thấy sắp mất mạng mới không chịu nổi hành hạ nữa, cầu xin bọn họ đưa mình đến bệnh viện, thật sự không được cho thả hắn tự đi cũng được, nhưng đám người này còn trông cậy vào chuyện hỏi cho ra “ông Tiểu Thần Tài Thần”, làm sao có thể thả người.
Hôm nay Phan Lão Ngũ tỉnh táo hơn, nghe thấy bên ngoài dường như có khách tới, lập tức cọ băng dính cọ xuống sàn để cầu cứu bọn ta, lúc này mới lộ ra tiếng động nhỏ.
Mà Phan Lão Ngũ vừa nghe Cao Á Đào nói vậy, mình nhìn vừa khóc:
“Tạo nghiệt mà...Sớm biết như thế thì ta thà chết cũng không phạm điều kiêng kị kia, làm cho nhà tan cửa nát...”
Ta bảo Phan Lão Ngũ nói một chút, rốt cuộc ông Tiểu Thần Tài kia có lai lịch gì?
Thứ từ trong bồn hoa nhảy ra rốt cuộc đã đi đâu?