Đến khi lên bờ thì hắn mới biết đó là người quản sự ở phía Tây, là người quyền quý.
Hắn cứu mạng người quyền quý, còn lo gì mà không có đồ tốt? Quả thật, đại quyền quý vì cảm tạ ơn cứu mạng đã tặng cho hắn rất nhiều thứ, không những tặng đồ tặng tiền, mà còn giúp hắn có một công việc tốt.
Tên đánh xe có thể một bước lên mây, miễn bàn là đang cao hứng đến nhường nào.
Lúc này đừng nói là khoai môn, ngay cả ngọc thạch hắn cũng có thể mua được cho lão nương.
Có tiền rồi, bệnh của lão nương cũng chửa hết, tên đánh xe cảm thấy biết ơn Kim Thiền xiết bao. Thế là mỗi tối đều tới bái, vì Kim Thiền bảo không được gọi nó là Thần Tài, nên hắn đã gọi là Tiểu Thần Tài.
Kim Thiền cảm thấy mình làm được một chuyện tốt, nên cũng rất vui vẻ.
Ai ngờ việc tốt chẳng kéo dài lâu, một khoảng thời gian sau, khi đại quyền quý và tên đánh xe uống rượu thì tên đánh xe lỡ miệng nói chuyện này ra ngoài.
Đại quyền quý nghe xong sao có thể không để bụng? Vì vậy bảo tên đánh xe mau mời Tiểu Thần Tài đến phủ nha, hắn muốn được gặp.
Tên đuổi xe lúc đó uống say nên cao giọng đồng ý, đến khi tỉnh rượu rồi mới sực nhớ, không đúng, chẳng phải mình đã đồng ý với Tiểu Thần Tài là sẽ không nói chuyện này ra ngoài sao?
Nhưng bây giờ hối hận cũng không kịp rồi, hắn chỉ đành kiên trì đi mời Kim Thiền, nhưng Kim Thiền đương nhiên là không thể đồng ý. Một khi nó rời khỏi chỗ này thì hung cốt của dạ xoa sẽ khuếch tán ra ngoài hại người.
Tên đánh xe đành phải nói chuyện này đại quyền quý, đại quyền quý nghe xong liền tức giận, nói có phải là tên đánh xe không muốn giao ra?
Có một số sai dịch nịnh nọt nhân cơ hội nói, cứ bắt lão nương của hắn đến phủ nha, đến lúc đó còn sợ hắn không nói sao.
Tên đánh xe sợ hãi, hết cách rồi nên chỉ đành phải quỳ gối trước ao, dập đầu xong rồi muốn bắt Kim Thiền ra.
Kim Thiền sợ hãi nhảy ra ngoài, tà khí của dạ xoa liền tản ra, nhào về phía tên đánh xe.
Ngày hôm sau, tên đánh xe bị xe ngựa của mình đạp chết.
Người đã chết, đại quyền quý cũng không nhắc tới chuyện này nữa, cũng quên mất ân nhân cứu mạng kia.
Tiếp theo là mấy huynh đệ kia dọn vào ngôi nhà đó sống.
Kim Thiền lần này coi như thông minh, dù ai có làm gì thì cũng không dám lộ mắt.
Mấy huynh đệ kia dù nghèo nhưng vẫn sống rất khiêm nhường, dù mình có đói bụng thì cũng phải để cho đối phương ăn no.
Qua một thời gian, mấy huynh đệ này cũng sống không nổi nữa.
Hơn nữa không biết bọn họ nghe được từ đâu chuyện của Tiểu Thần Tài sống ở khu này, nên cũng chạy tới ao cầu Kim Thiền.
Bọn họ nói mình không cầu phú quý, chỉ mong huynh đệ của mình có một cuộc sống tốt hơn.
Kim Thiền nhìn bọn họ, lại nghĩ tới mình và dạ xoa, nhịn không được là đồng ý --- nhưng nó lại thêm một điều kiện, đó là bọn họ không thể nói chuyện của nó ra ngoài, cũng không được chuyển nhà của nó.
Mấy huynh đệ nghèo nghĩ đây là chuyện nhỏ, nên tất nhiên đều đồng ý.
Vì vậy mấy huynh đệ này đều phát tài.
Lưu manh phát tài đương nhiên là phải đi dạo kỹ viện, thế là mấy huynh đệ cùng để ý một người phụ nữ.
Người phụ nữ kia cũng xem như là hồng nhan hoạ thuỷ, rất nhanh đã khiến bọn họ mê đến thần hôn điên đảo.
Nàng ta đối với chuyện bọn họ tự nhiên phát tài cũng rất tò mò, mấy huynh đệ sau khi bị chuốc mấy chén rượu vàng, sợ là ngay cả mạng cũng cho nàng ta, nói chi là một lời hứa nhỏ nhoi.
Nàng ta là người lăn lộn nhiều năm ở chốn trăng hoa, kiến thức rộng rãi, cũng biết nhà bọn họ có đồ tốt. Lại nói tới mấy huynh đệ kia, ngày thường bọn họ có thể nhường nhịn nhau đủ thứ, nhưng chỉ có mỗi người phụ nữ này lại khôgn thể nhường.
Hôm đó nàng ta đến nhà, mặt ngoài lại bảo sẽ cho các huynh đệ một câu trả lời rằng mình sẽ chọn ai, nhưng thật ra là đang coi trọng thứ trong nhà họ.
Nàng ta nói với tên thành thật nhất rằng mình muốn gặp Tiểu Thần Tài, mong có thể mời ngài ấy ra gặp mặt một lần, tên thành thật nghe xong, không nói hai lời liên đi ra ngoài đào đất.
Kim Thiền lại bị đào ra lần thứ hai, hung khí của dạ xoa lại bị tiết ra, mấy tên huynh đệ đụng phải tà khí, ai cũng trở nên điên khùng, vì tranh đoạt người phụ nữ kia mà còn dùng cả đao kiếm.
Người phụ nữ kia bị doạ sợ, liền ôm tiền rồi chạy mắt.
Kim Thiền than thở, lại hạ quyết tâm tuyệt đối không thể ra mắt.
Không ngờ rằng không lâu sau, Phan lão Ngũ lại chuyển vào.
Phan lão Ngũ khác với hai gia đình kia, hắn không cần tiền, chỉ muốn một cái nghề để sống.
Kim Thiền lại một lần nữa mềm lòng, mà lần này người xui xẻo là người nhà của Phan lão Ngũ.
Sau khi Cao Á Đào đào Kim Thiền ra, oán khí của Dạ Xoa đương nhiên lại một lần nữa khuếch tán. Chỉ có điều, lần này Kim Thiền liều mạng chặn oán khí lại, vì nó cảm thấy chuyện lần này không thể trách Phan lão Ngũ.