Đếm số? Ta quay đầu lại nhìn, khi ông chủ kia tiếp xúc với tầm mắt của ta thì vội thu mắt lại, sau đó như chợt nhớ ra cái gì, vội nói.
“Phải rồi quý khách, khách sạn chúng ta chỗ nào cũng tốt, chỉ có điều cách âm không tốt lắm. Nên tối mà có nghe được tiếng gì thì cũng mong mọi người tha thứ cho...”
Tiếng vang trong khách sạn, không nghĩ cũng biết là tiếng gì, vì vậy ta cũng gật đầu tỏ vẻ biết. Nhưng chẳng hiểu sao ta cứ cảm thấy ông chủ dường như có hơi chột dạ, ta nhìn kỹ hơn, quả nhiên phát hiện mặt hắn xanh lè, ấn đường lõm hóp, rõ ràng là sắp gặp tai hoạ lớn!
Hơn nữa nguyên nhân của tai hoạ lại chỉ về mệnh cung của hắn, hiển nhiên người này đã làm chuyện gì đó trái với lương tâm.
Chỗ này đúng là kỳ lạ.
Nhưng Ách Ba Lan dường như rất mệt, đã xung phong cõng xương dạ xoa vào thang máy trước.
Mọi người cũng mệt đến không mở được mắt, thế là nhất trì cho rằng chuyện ‘tàng’ để ngày mai rồi tính.
Giường khách sạn cũng không tệ, giấc ngủ tối hôm đó cũng rất ổn định. Dù sao thì qua chuyện này, cả đám đều sắp mệt thành chó, hiếm khi mới có thời gian cho cả bọn nghỉ ngơi.
Trong lúc đang ngủ mơ thì ta chợt cảm thấy mình giống như đang ở một nơi vừa tối vừa hẹp, còn nghe được một tiếng thét chói tai vang lên bên tai.
“Đau quá... Ta đau quá... Cầu xin ngươi hãy thả ta đi đi...”
Nếu đây là giọng của phụ nữ thì chắc là đang diễn ra chuyện gì đó không thể miêu tả, nhưng ngặt nổi, đấy lại là giọng của đàn ông.
Hơn nữa còn là một người đàn ông trẻ tuổi đang phải chịu đựng một nổi đau vô cùng lớn.
Trước mắt quá tối, chẳng thể nhìn thấy cái gì. Ta chỉ có thể dựa theo hướng của âm thanh rồi sờ soạng đi qua, không ngờ lại sờ được một thứ gì đó ướt ướt dính dính.
Hương vị này rất quen thuộc, là máu...
“Ngươi phải cho ta một giải thích rõ ràng, nếu không ta sẽ quậy tung cái khách sạn của ngươi!”
Lại có một giọng nói vang lên, có lẽ người này đang luyện thanh theo giọng của Ý Quốc Hoa, vì vậy khí lực đầy đủ, rất có lực xuyên thấu. Khiến ta vừa nghe xong thì cũng giật mình tỉnh giấc.
Giấc mơ kia.... Một cảm giác khó chịu dâng lên trong lòng ta.
Có phải ta thật sự biết mơ tương lai hay không?
Nếu như ta biết, vậy ta...
“Đúng vậy, nếu không giải thích rõ ràng thì ta đốt khách sạn của ngươi!”
“Đúng đúng!”
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Ta vừa xoa xoa cái đầu ổ gà của mình vừa mở cửa bước ra ngoài, Tô Tầm ở bên cạnh cũng đồng thời mở cửa. Hai chúng ta nhìn thoáng qua nhau, sau đó đều bước tới lan can nhìn xuống. Khách sạn này được thiết kế rất thời thượng, là kiểu thông tầng giống như trung tâm thương mại, chỉ cần đến gần lan can là có thể nhìn xuống lầu một.
Chỉ thấy lúc này lầu một chật ních người, đại đa số đều là phụ nữ trung niên uốn tóc xoăn, đeo khăn lụa.
“Nói cho ngươi biết, chuyện này chưa xong đâu! Nếu ngươi không cho ta một lời giải thích thì chúng ta sẽ không đi!”
Ách Ba Lan cũng đi theo Tô Tầm ra, vừa ngáp vừa hỏi:
“Chuyện gì thế? Ông chủ này vay nặng lãi à?”
Bạch Hoắc Hương cũng đi ra, lúc này nàng mặc một bộ đồ ngủ màu hành nhân, trên người cũng thoang thoảng mùi xà bông, vừa sạch sẽ vừa xinh đẹp.
“Hay là ông chủ này chiếm quảng trường khiêu vũ của ngươi ta?”
Lúc này mấy người phụ nữ kia cũng nghe thấy giọng chúng ta, vừa ngẩng đầu lên nhìn thì ai nấy cũng lộ vẻ mặt như thế quỷ.
“Mẹ ơi! Còn có người dám ở trong khách sạn này à?”
“Khẳng định là đám người bên ngoài tới, không sợ chết!”
Chết?
Lúc này, một người phụ nữ trung niên hung hãn nhất, giống như một con sư tử cái bước tới quầy thu ngân:
“Nói cho ngươi biết, nếu như tìm không được tung tích của con trai ta thì xem ta xử lý ông thế nào!”
Vừa dứt lời, người phụ nữ kia lập tức túm đầu ông chủ rồi bắt đầu đánh đấm.
Động tác này nàng làm rất thành thạo, giống như là đang nhổ lông gà.
Ông chủ giống như đang cầu xin tha thứ, lúc này cảnh sát cũng tới, vội ngăn cản đám phụ nữ lớn tuổi kia.
“Ta đã bảo rất nhiều lần chuyện con cái nhà mọi người không có liên quan đến ông chủ đây rồi mà, các ngươi đừng có gây chuyện nữa!”
Con cái?
Ta cẩn thận nhìn những người phụ nữ trung niên đang tức giận kia, ngoài ý muốn phát hiện các nàng thì ra đều có một điểm chung.
…
Đó chính là trên cung con cái của các nàng đều mang theo hung khí, rõ ràng là gần đây mới mất con.
Mà nghe giọng điệu làm loạn của các nàng cũng biết các nàng tới đây là vì con trai.
Mà bảo vệ vừa đến, dưới lầu càng náo nhiệt hơn, có mấy người phụ nữ trung niên đi đường khác, nhưng lại cầm một cái loa lớn, hét về phía bọn ta:
“Các ngươi còn ở đây làm gì, không biết cái quán trọ này ăn thịt người à!”
Đầu của ông chủ quán trọ cũng rụng tóc giống như bị bệnh, vừa nghe vậy thì như sắp khóc, lớn tiếng nói:
“Chuyện của con trai các người, ta thật sự không biết tình huống thế nào cả, các ngươi nói xem, ta sống cũng không dễ dàng gì, các ngươi không thể đập bát cơm của ta chứ!”
Ăn thịt người?