Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 1129 - Chương 1129: Quay Lưng Lại

Chương 1129: Quay Lưng Lại

Nàng không nói ra chữ cuối cùng nhưng nàng nói tiếp:

“Các ngài là thầy xem tướng số, chắc giá cả không thấp nhỉ? Ngài yên tâm, ta có hai quả thận, ta sẽ chia cho ngài một quả.”

Ta vội vàng đỡ nàng lên – ta lấy thận làm gì chứ, ai không biết còn tưởng ta là bác sĩ xấu xa trên thành phố đấy.

Ta vẫn dùng câu nói kia, trước tiên chuyện tiền bạc không quan trọng, hãy nói cho ta biết chuyện những đứa nhỏ ở quán trọ trước đã - lúc nói câu này, trong lòng ta cũng trống rỗng.

Nếu là ngày thường thì Trình Tinh Hà sẽ đứng ở đằng sau ta, chắc chắn là muốn lén lút nhéo ta, sau đó ký hợp đồng với những người chủ nghèo khổ kia.

Tục ngữ nói tai hoạ để lại ngàn năm, chỉ hy vọng tên kia có thể nhanh chóng khỏe lại thôi.

Ách Ba Lan có vẻ đã nhìn ra, nhẹ giọng nói:

“Ca, có phải ca lại nhớ đến Trịnh Nhị ngốc nghếch đúng không?”

Ta sửng sốt, nghĩ một đường nói một nẻo:

“Ta nhớ đến cái tên tham tiền như điên kia làm gì? Nếu nhớ cũng chỉ nhớ đến đôi mặt Nhị Lang của hắn.”

Mà những bác gái kia thì trầm tư suy nghĩ, bác gái đầu sư tử nói ra trước:

“Ta sẽ nói chuyện về con trai của ta trước!”

Thì ra con trai của bác gái đầu sư tử là một người làm mảng nghiệp vụ - mọi người đều biết, người làm mảng này chắc chắn sẽ thường xuyên đi công tác. Có một khoảng thời gian, con trai của nàng thường xuyên đi tới Hưng Long cung, đương nhiên, công ty có chi phí đi lại là hai trăm đồng, nhưng con trai của nàng vì muốn tiết kiệm chút tiền nên thường xuyên ở phòng dưới tầng hầm, số tiền tiết kiệm được thì để mẹ hắn có thể đánh mạt chược.

Sau đó, có một hôm con trai nàng vô cùng phấn khích gọi điện thoại cho nàng, nói là hắn đã tìm được một quán trọ, giá vừa rẻ lại đầy đủ tiện nghi, không cần phải ở trong tầng hầm nữa.

Bác gái đầu sư tử cũng vui mừng theo, con trai bị dị ứng, ngủ dưới tầng hầm nên cứ bị phát ban kéo dài, nhưng nàng nói thế nào hắn cũng không nghe.

Lúc gọi điện thoại, nàng còn nghe thấy có giọng nói của một cô gái ở bên cạnh con trai mình.

Bác gái đầu sư tử đang định hỏi thì con trai đã cúp điện thoại ngay.

Bác gái đầu sư tử vừa vui mừng vừa tức giận, còn nói e là con trai đã có người yêu nên quên mất bà mẹ già này rồi.

Nhưng kể từ hôm đó, điện thoại của đứa nhỏ này lúc nào cũng thuê bao.

Mấy bác gái còn lại đều gật đầu theo, nói là mọi chuyện trôi qua cũng gần như vậy - con trai của bọn họ đều từng tiếp xúc với một cô gái.

Tên râu quai nón cũng chen miệng vào, nói hắn cũng nghe nói, có một lần hàng xóm nhà hắn về nhà muộn nên ở lại đây, lúc gọi điện thoại cũng nói gặp được một cô gái, còn nói cô gái kia rất đẹp, lần này xem như có phúc rồi.

Mọi người vừa nghe vậy thì lập tức nhìn về phía ông chủ quán trọ:

“Cô gái kia là ai?”

“Có phải ngươi dùng gái đẹp để gạt tiền đúng không?”

Ông chủ quán trọ vội vàng kêu oan:

“Ta không biết mà! Hay là để ta gọi tất cả các nhân viên phục vụ nữ tới đây xem thử!”

Nói xong, nàng gọi một cuộc điện thoại, rất nhiều nhân viên phục vụ nữ đến, ngay cả bác gái dọn vệ sinh cũng tới, nhưng cũng trùng hợp, nhân viên phục vụ nữ ở đây đều sắc vóc xấu xí, tên râu quai nón nhìn một lượt rồi vỗ đùi, nói mắt thẩm mỹ của hàng xóm nhà hắn rất cao, không thể nhìn trúng những người này được.

Khiến cho một số nhân viên phục vụ nữ trợn trắng mắt liếc hắn.

Lúc này, bỗng nhiên có một người cẩn thận nói:

“Có thể bảo các nàng quay lưng lại hết được không?”

Mặc dù ông chủ quán trọ thấy khó hiểu nhưng cũng phất tay để mấy nhân viên phục vụ nữ xoay người.

Tên râu quai nón kia cũng hơi tò mò, nhẹ giọng nói:

“Có phải hắn thấy diện mạo của những cô gái này làm hắn khó chịu nên mới bảo bọn họ xoay người đúng không?”

Mà người kia đứng ở phía sau các nàng, nhìn thật kỹ cổ các nàng - nhân viên phục vụ đều búi tóc.

Người kia nhìn xong chỉ lắc đầu và nói:

“Cô gái mà cháu trai nhà ta gặp không có ở đây.”

Mọi người đều hỏi hắn, ngươi biết người đó sao?

Người kia có chút ngượng ngùng nói:

“Thật ra ta và cháu trai ta cũng trạc tuổi nhau, đều thích chơi đùa với phụ nữ, bữa trước hắn có gửi tin nhắn Wechat cho ta, nói là mới cua được một cô gái tốt, làn da rất tuyệt tựa như viên ngọc không tỳ vết vậy, nhưng sau gáy lại có mộ vết sẹo.”

Vết sẹo sau gáy ư? Ta bất chợt nhớ tới - là loại vật đó, đặc điểm chính là sau gáy có vết sẹo!

Chẳng lẽ quán trọ này có loại vật đó sao?

Nếu thật sự có đồ vật như thế thì chỗ này nhất định có chút quan hệ với lối vào Bạch Hổ cục...thứ kia là đại hung, địa phương bình thường đúng là thai nghén không ra.

Có thể thấy đây rõ ràng là vòng tử vong đặc biệt của riêng Bạch Hổ Cục.

Chủ khách sạn nhìn chằm chằm vào ta, cũng lo lắng theo:

"Đại sư, ngài có phải đã nghĩ ra điều gì không?"

Nhưng điều này chỉ là suy đoán không chứng cứ, đoán sai thì khó xử lắm, nên ta chỉ đáp.

“Còn phải đợi ta xem xét kỹ hơn.”

Những bác gái kia vừa nghe có manh mối đều rối rít mời ta cố gắng hết sức, cũng tỏ vẻ dù cho có bán thận trả ơn thì cũng nguyện ý.

Bình Luận (0)
Comment