Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 1131 - Chương 1131: Mệnh Đăng Le Lói Sắp Tắt

Chương 1131: Mệnh Đăng Le Lói Sắp Tắt

Sau khi cô gái biết rõ mọi chuyện thì ngồi bệch xuống đất, gương mặt trắng bệch, lẩm bẩm.

“Không thể...Không thể nào...Nếu hôm qua ta đến...”

Thì ra hai người bọn họ là một đôi tình nhân, bởi vì nghèo nên cũng không thể ở khách sạn tốt gì. Mỗi lần gặp mặt thì bọn họ đều hẹn nhau ở chỗ này, tuy rằng nơi này có nhiều tin đồn xấu, nhưng bọn họ lại cảm thấy chẳng liên quan gì đến mình nên cũng chẳng tin.

Ngày hôm qua là ngày hai người hẹn gặp nhau, ai ngờ đêm đó cô gái tăng ca đột xuất nên không đến được, vì vậy mới chuyển ngày hẹn sang hôm nay.

Không ngờ rằng sáng hôm sau khi cô gái đến thì bạn trai của nàng lại biến mất,

Xảy ra chuyện, nhưng hai người bọn họ vẫn đang yên đang lành, cho nên cũng không tin cái này.

Ngày hôm qua bọn họ lại hẹn ở nơi này, ai biết buổi tối cô nương tạm thời tăng ca, không có đi thành, liền hẹn xong, ngày hôm sau lại gặp mặt.

Nhất thời, cô nàng khóc bù lu bù loa lên, sau đó bắt đầu liều mạng tìm kiếm chung quanh. Nhưng người nam kia mất tích cũng kỳ lạ, sống không thấy người chết cũng chẳng thấy xác, dường như đã bị bốc hơi khỏi nhân gian.

Cho nên dù những người này có muốn tìm thì cũng không biết tìm từ đâu.

Ách Ba Lan thấp giọng nói:

“Ca, người ta thường nói người tới để tiếng nhạn tới để lông, nhưng tại sao những người kia ngay cả một sợi lông cũng không có?”

Ta nhìn về phía cô gái kia, không ngờ vừa nhìn thì lại trở nên hưng phấn --- cung phu thê của cô nàng vẫn là màu đỏ ấm áp, chứng tỏ cô nương này kiếp trước tích đức, sinh hoạt tình cảm kiếp này từ đầu đến đuôi chỉ có một người duy nhất, cùng nhau răng long đầu bạc!

Điều này chứng tỏ nàng ta sẽ sống với bạn trai hiện tại của mình cả đời --- người bạn trai kia chắc chắn còn chưa chết!

Ta ngay lập tức hỏi cô gái:

“Ngươi có đồ gì của bạn trai ngươi không? Thứ mà hắn hay mang theo hay sử dụng ấy, mau đưa ta xem.”

Cô gái kia vẫn còn khóc, vừa nghe vậy thì ngẩn người, sau đó vội vàng móc từ trong túi ra đưa cho ta – cái cà vạt kia chất lượng không tốt, bị rách, nên cô gái mang về may lại cho hắn.

Quả nhiên trên chiếc cà vạt vẫn còn vương lại một luồng sinh khí yếu ớt.

Ta lập tức sử dụng hành khí thiên giai của Lão Hải lên mắt, ngay lập tức, ở trước mắt ta xuất hiện một luồng sinh khí, luồng khí kia bay ra cửa, rồi kéo dài đến hành lang.

Từ khi ta lên địa giai thì việc dùng hành khí thiên giai cũng dễ dàng hơn một chút, nhưng vẫn không thể kéo dài được lâu, nếu không đôi mắt sẽ bị đau nhức.

Cũng may là nếu chỉ dùng trong một khoảng thời gian ngắn thì sẽ không có chuyện gì.

Vì vậy, ta lập tức đuổi theo sợi sinh khí kia.

Đám người của Ách Ba Lan cũng nhanh chóng chyạ theo, sợi sinh khí này kéo dài đến một cái cửa nhỏ nằm ở một góc tối hành lang. Lúc này bác gái vệ sinh cũng chạy tới, lại liền hỏi bà.

“Đây là chỗ nào?”

Bác gái vệ sinh nhìn kỹ rồi vội đáp.

“Trước đây chỗ này là cửa thoát hiện, nhưng sau khi khách sạn được xây lại thì đã chặn nó lại rồi bỏ hoang luôn.”

Ta lập tức mở cửa ra, một cảm giác quen thuộc đập vào mặt...cầu thang này, chính là nơi chật hẹp trong mộng của ta!

Ta nhìn kỹ hơn, quả nhiên phát hiện thấy bên dưới có một luồng sinh khí màu đỏ.

Ta nhanh chóng chạy xuống, sau đó sờ được một người --- giống hệt như trong giấc mơ, toàn thân người này đều dính đầy máu!

Ta ôm người này lên lầu, người ở trên vừa nhìn thấy người này thì đều hét toáng lên.

Lúc này ta cũng nhìn được rõ hơn, vì vậy cũng hít một hơi khí lạnh.

Chỉ thấy toàn thân người này toàn là máu với vết thương, hơi thở yếu ớt --- mệnh đăng cũng le lói sắp tắt.

Cô nương kia thấy vậy thì ngay cả thờ cũng không dám, nhưng sau khi nhìn thấy đôi giày trên chân người nó thì lập tức hét lên.

“Là bạn trai của ta!”

Đó là một đôi giày ‘Nike’ hàng fake.

Bạch Hoắc Hương lập tức xông lên bắt mạch.

“Cũng may đến kịp lúc...Nếu chậm một chút thì hắn sẽ đến điện Diêm Vương để ra mắt rồi!”

Nàng vừa nói vừa ghim cho hắn mấy ghim, trực tiếp kéo người trở về.

Lúc này người nam kia cũng từ từ tỉnh lại, hắn mở mắt, rồi đột nhiên hét to.

“Quỷ...Quỷ...Ta gặp một con quỷ!”

Bạch Hoắc Hương lại cho hắn thêm mấy kim thì hắn mới bình tĩnh lại, ta hỏi thăm một lát thì hắn mới nơm nớp lo sợ trả lời.

“Người phụ nữ kia không phải là người...Không đúng, nàng ta là người...”

Mới đầu thì câu cú lộn xộn chẳng liên quan gì đến nhau, ai ngờ sau khi hắn hoãn lại, kể tiếp chuyện của mình cho chúng ta nghe thì người ở đây đều xanh mét mặt mày.

Hóa ra tối hôm qua hắn vừa ngủ thì nghe thấy có người gõ cửa.

Hắn còn rất vui mừng, cứ tưởng chắc chắn là bạn gái đi làm về sớm nên vội vàng ra mở cửa, kết quả vừa mở cửa thì nhìn thấy một cô gái rất xinh đẹp.

Cô gái kia cũng không nói gì, cứ thế nhìn hắn với ánh mắt đầy ẩn ý đưa tình.

Khỏi phải nói, người đàn ông này vừa thấy không phải là bạn gái đến thì trong lòng cũng hơi thất vọng, nhưng vừa thấy cô gái xinh đẹp như vậy thì mắt cũng sáng lên, hắn cảm thấy cô gái này là người làm nghề đặc biệt, trong lòng thoáng cái đã ngứa ngáy.

Bình Luận (0)
Comment