Nói đến đây, người đàn ông kia lén liếc mắt nhìn sang bạn gái mình.
Bạn gái hắn vừa tỉnh táo lại từ trong cửu tử nhất sinh, đôi tay còn nắm chặt lấy tay người đàn ông này, nàng vừa nghe vậy thì lập tức buông tay ra.
Một bác gái thấy thế, vội vàng khuyên răn bạn gái của hắn:
“Con mèo nào mà chả ăn trộm thịt sống, cô gái, cô đừng để chuyện này trong lòng!”
“Đúng đúng đúng!”
“Chàng trai, ngươi cứ nói tiếp đi, ngươi nói ra một chút manh mối mà thật sự tìm được tung tích của con trai chúng ta, ngươi sẽ có công đức vô lượng!”
Người đàn ông kia rụt cổ lại, đành phải nói tiếp, hắn suy nghĩ một hồi, bạn gái hắn chắc chắn sẽ không tới nên để cho cô gái này vào phòng.
Nhưng cô gái kia lại không nói gì mà chỉ lắc đầu, sau đó chỉ chỉ hành lang, bảo hắn đi theo nàng.
Hắn cũng không hiểu chuyện gì nhưng lại nghĩ một hồi, chắc là nàng sợ bị người bắt được nên lên “phòng làm việc” tiến hành giao dịch, hắn cũng vui vẻ đi theo ngay, vừa đi còn vừa hỏi giá cả của cô gái.
Cô gái chỉ mỉm cười mà không nói gì.
Người đàn ông kia cứ tưởng nàng bị câm điếc, còn cảm thấy có chút đáng tiếc.
Không lâu sau, cô gái đã dẫn hắn đến lối vào cầu thang bỏ hoang kia, hắn còn cảm thấy rất kích thích. Chỉ có điều, vừa đi vào, phía dưới lại giống như không có điểm cuối, nhưng chữ sắc trong đầu giống như một thanh dao, hắn cũng không hề căng thẳng, thật vất vả mới đến được dưới, lúc này cô gái kia mới mở miệng – hôn lên môi hắn.
Nói đến đây, lúc ấy bạn gái của hắn đã đứng không vững nữa, một cái tát suýt nữa dán lên mặt người đàn ông này nhưng đã bị Bạch Hoắc Hương ngăn lại, lạnh lùng nói:
“Ngươi muốn hắn chết?”
Cô gái kia khẽ giật mình, bèn hất tay đi sang một bên đứng, trước khi đi còn trừng mắt liếc người đàn ông kia một cái, ý là chờ về nhà ta sẽ dạy dỗ ngươi.
Người đàn ông kia liếm liếm khoé miệng, sau đó nói tiếp, sau khi cô gái kia hôn hắn thì không hiểu tại sao cả người lại có vẻ không ổn lắm, giống như là muốn nôn.
Lúc ấy hắn còn chột dạ, sợ mình bị hôi miệng, đang lén lút hà hơi ngửi thử thì lại nghe thấy cô gái kia dường như là cực kỳ ghê tởm, há miệng lập tức nôn ra.
Người đàn ông này hoàn toàn ngây ngốc, có chút xấu hổ lập tức lấy điện thoại di động ra, hỏi cô gái này có bị làm sao không, còn tự nhủ khi nào trở về hắn chắc chắn sẽ đi tẩy răng.
Kết quả, đèn điện thoại vừa chiếu đến những thứ cô gái kia nôn ra khiến cả người hắn lập tức ngây ngốc – những thứ mà cô gái kia nôn ra nào là những mảnh vụn ngón tay, nửa cái tròng mắt, những nắm da thịt cuộn lại, phía trên còn có tóc.
Dưới ánh sáng của điện thoại di động, mhững khúc xương chưa tiêu hóa trắng loáng rất ghê gớm.
Lúc đầu, người đàn ông kia còn nghi ngờ có phải mình nhìn lầm hay không, nhưng nhìn đi nhìn lại kiểu gì vẫn cảm thấy không đúng, hắn vô thức nhìn về phía mặt cô gái kia, lúc này mới hiểu được, trước đó tại sao nàng không há miệng.
Trong miệng cô gái đó có răng nanh, không phải là răng người nha.
Mà chiếc răng nhọn hoắt như đinh, thưa thớt mà sắc bén, nó phản quang dưới ánh đèn điện thoại di động lờ mờ.
Đầu óc người đàn ông này lập tức quay cuồng, sau đó hắn xoay người chạy lên lầu.
Nhưng cái cầu thang này lại giống như bị quỷ chắn đường, hắn liều mạng chạy, trước mắt vẫn là một mảnh đen kịt, hắn chỉ nghe thấy phía sau có những tiếng lạch cạch dồn dập, hình như cô gái kia đang đuổi theo hắn với tốc độ cực nhanh, mắt thấy sắp chạm vào lưng hắn rồi.
Trong đầu hắn chỉ nghĩ đến một chuyện, vậy con mẹ nó là cái gì thế?
Nhưng còn chưa nghĩ ra thì dưới chân hắn hình như giẫm phải thứ gì đó trơn trượt, thoáng chốc ngã xuống bậc thang.
Hắn đưa tay muốn bắt lấy lan can để đứng lên thì không còn nghe thấy tiếng động nào phía sau nữa.
Ban đầu hắn còn nghĩ có phải cô gái đó đã đi rồi không?
Kết quả hắn vừa đứng lên thì mới biết, thứ mình bắt được không phải lan can mà là chân của cô gái kia.
Tiếp theo hắn mất thăng bằng, cả người ngã xuống bậc thang, trên người đau nhức một hồi rồi sau đó không biết gì nữa.
Nhưng lúc hắn mất đi ý thức lại nghe thấy tiếng nôn mửa kỳ quái.
Nói xong, sắc mặt hắn trắng bệch nhìn sang ta.
Những bác gái xung quanh cũng đều ngây ngẩn cả người, có một người trong số đó nghe nghe vậy cũng nôn theo khiến người xung quanh bị doạ sợ, không khỏi nhìn xem nàng nôn cái gì, nhìn thì thấy không có gì nhưng lại bị mùi nôn xông lên cũng nôn theo.
Chỉ có một người bắt lấy thanh niên kia và hỏi hắn trên số ngón tay mà cô gái kia nôn ra có đặc điểm gì không?
Ban đầu người đàn ông này nói không nhớ, nhưng ngay sau đó lại nhớ ra:
“Trên một số ngón tay có cái bớt đen dài.”
Khóe miệng người kia giật giật, bỗng nhiên khóc lớn lên:
“Tiểu Tam nhi, ngươi chết thảm quá đi...”
Tiếng khóc này làm cho mấy bác gái đang nôn thốc nôn tháo kia cũng ngừng miệng, phản ứng lại - đứa nhỏ sống không thấy người, chết không thấy xác, là...
Bị người ta ăn thịt.