Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 116 - Chương 116 - Tứ Đại Gia Tộc

Chương 116 - Tứ Đại Gia Tộc
Chương 116 - Tứ Đại Gia Tộc

Chương 116: Tứ Đại Gia Tộc

Lúc này, bỗng nhiên có người nói:

“Ế, bà Triệu đâu?”

Ta ngẩng đầu lên, cũng phát hiện bà Triệu không biết đã biến mất từ khi nào rồi.

Ta còn nhớ ra, lúc trước Trương Lượng từng nói, hắn muốn nhập lên người bà Triệu, nhưng trên người bà Triệu có thứ đáng sợ, hắn không nhập được, đó sẽ là cái gì?

Còn chưa kịp đợi ta nghĩ ra, đã nghe thấy một âm thanh mềm mại nhưng hiểm độc, hơi thở như hoa lan ở sau lưng.

“Lý Bắc Đẩu, chuyện hôm nay ta ghi nhớ rồi, chúng ta sau này còn gặp lại.”

Ta quay phắt đầu lại, nhưng phát hiện sau lưng trống không, không có gì cả.

Da gà khắp người lập tức nổi lên. Người nào có tốc độ nhanh như vậy?

Bà Triệu xinh đẹp này...có phải có lai lịch gì không?

Ta hỏi Trình Tinh Hà, có nhìn ra cái gì ở trên người bà Triệu kia không?

Trình Tinh Hà vừa ăn nho xanh, vừa nói:

“Nàng ngoài túi da tốt ra, thì không nhìn ra được gì khác, có điều…”

“Có điều cái gì?”

“Ta cứ cảm thấy, hình như tuổi tác của nàng không chỉ khoảng hai mươi, mà giống như đã sống mấy trăm năm rồi.”

Túi da...Ta lập tức nghĩ đến họa da quỷ.

"Sao thế?"

Trình Tinh Hà nhìn ta một cái:

"Ngươi thích nàng ta à?"

Ngón tay lại lập tức đau đớn lên, Tiêu Tương hiển nhiên cũng nghe thấy câu nói này. Ta vội nói đừng nói linh tinh nữa, ta là người thiển cận như thế sao?

Ta có cảm giác, sau này ta sẽ còn gặp loại yêu phi họa quốc kia nữa.

Bây giờ, thọ yến biến thành tang sự. Đám người cảm thán xong lại càng bội phục ta hơn, nhưng lời nịnh hót vang bên tai liền không dứt, đều muốn mời ta xem thử cho mình. Hòa Thượng nghiễm nhiên trở thành người đại diện, còn mờ mịt sắp xếp như đúng rồi. Hàn Đống Lương như tức không chịu nổi, quay đầu đi, còn bị người ta giễu cợt vài câu, nói hắn thua mà không chịu nhận.

Lúc này ta chợt nghe một tiếng vỗ tay.

Nhìn lại, là Mã Nguyên Thu.

Hòa Thượng vội chào hỏi:

"Chú Mã cũng tới rồi!"

Mã Nguyên Thu gật nhẹ đầu, nhìn ta rồi nói:

"Bản lĩnh của Lý đại sư đúng là ngày càng ghê gớm."

Người khác nghe xong còn tưởng rằng đang nói chuyện khách sáo với ta, nhưng ta lại nghe ra...hắn nhận ra gần đây ta đã thăng một giai rồi!

Rốt cuộc hắn đang ở cấp bậc nào? Nghe nói thầy phong thủy Thiên giai, cả thiên hạ chỉ có mười hai người, chẳng lẽ hắn chính là một trong số đó?

Nhưng sao hắn lại không làm đại lão trong ngành mà đi kinh doanh nhỏ ở quận huyện?

Đúng là càng nghĩ càng thấy thần bí.

Ta thật sự muốn nhìn ra hắn là ai qua vọng khí, nhưng dù ta có thăng thêm một giai nữa cũng chỉ là một hạt cát trong sa mạc, ở trước mặt hắn hoàn toàn vô dụng.

Mã Nguyên Thu thấp giọng:

"Đùng nhìn nữa...Muốn xem chuyện của ta, sợ là ngươi còn phải cố thêm một thời gian nữa."

Lòng ta căng thẳng, hắn nhìn ra cả cái này nữa sao?

Mà lại còn nói lời này với ta, xem như đã biểu đạt thân phận rồi có phải không?

"Còn nữa..."

Hắn ung dung nói:

"May mắn của ngươi gần đây đã dùng gần hết rồi, có vẻ sắp có họa trong nhà, phải tự biết mà cẩn thận hơn...cũng phải nhắc cái thứ trên người ngươi cẩn thận một chút. Nàng ta xuất hiện một cái, tứ Tướng cục đều có điềm xấu."

Ta sửng sốt:

"Sao ngươi biết được?"

Quả nhiên...Người của Thiên Sư phủ đã từng nói, Tiêu Tương có liên quan rất mật thiết đến một phong thủy quan trọng, chẳng lẽ phong thủy đó là Tứ Tướng cục?

Thứ này rốt cuộc là dùng để làm gì?

Mã Nguyên Thu thấy phản ứng của ta, hài lòng cười:

"Nếu ngươi đi theo ta, ta có thể nói cho ngươi biết."

Nếu thật sự có thể hiểu được những thứ xảy ra với ta, với ta mà nói, đây là sức hút cực lớn!

Nhưng ngay lúc này, đầu ngón tay ta lại đau nhức kịch liệt, gần như khiến ta co rút cả người.

Ta hiểu ý của Tiêu Tương, cắn răng lắc đầu...Thêm vào đó, chẳng hiểu sao ta lại có một linh cảm rằng Mã Nguyên Thu này rất nguy hiểm.

Mã Nguyên Thu nhướn mày, hiển nhiên cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, nói tiếp:

"Ta không vội, tự ngươi chọn đi...về nhà nhớ chào Mã Liên Sinh giúp ta. Bàn về phong thủy, năm đó hắn là người giỏi nhất, hẳn là hắn cũng biết, có một số việc không thể tránh khỏi."

Sau lưng ta buốt lạnh kinh khủng. Hắn thậm chí còn biết cả ông cụ ba nhà ta?

Lúc này, Trình Tinh Hà đến đây, hỏi ta chốc nữa có mua ít thịt thà tôm cua gì cho hắn ăn không. Ta vừa định gật đầu thì Mã Nguyên Thu mỉm cười:

"Đây chẳng phải là người thừa kế của nhà họ Trình ở Liễu Kiều, một trong tứ đại gia tộc đó sao?"

Tứ đại gia tộc?

Trình Tinh Hà nghe xong mấy chữ này, bọc xách trên tay rơi phịch xuống, lăn lông lốc khắp sàn.

Đôi con mắt trong suốt nhìn chằm chằm Mã Nguyên Thu:

"Sao ngươi lại biết ta?"

Mã Nguyên Thu cười một tiếng, phong đạm vân khinh nói:

"Ta không biết ngươi, nhưng ta biết Nhị Lang Nhãn."

Đôi mắt kia của Trình Tinh Hà là Nhị Lang Nhãn?

Trình Tinh Hà nghe ba chữ này xong, ánh mắt tay đổi, lại đầy sự sợ hãi...Nói thật, đây là lần đầu tiên ta thấy hắn sợ hãi như thế.

Mã Nguyên Thu nhìn về phía ta:

"Hai người các ngươi cứ suy nghĩ cho kỹ, lúc nào nghĩ thông suốt rồi thì đến Tần gia lâu tìm ta."

Nói rồi đưa cho ta một cái thẻ.

Bình Luận (0)
Comment