Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 126 - Chương 126 - Kẻ Cứng Đầu

Chương 126 - Kẻ Cứng Đầu
Chương 126 - Kẻ Cứng Đầu

Chương 126: Kẻ Cứng Đầu

Ta đã chuẩn bị kỹ càng từ lâu, rót hành khí vào Thất Tinh Long Tuyền, từ trên không trung bổ xuống đám hành thi đang đỡ cho chủ.

Những hành thi chắn ngang như tường thành kia bị cắt ngang, người không thể lùi được nữa. Ta bỗng đè mạnh lên người hắn, một tay bóp chặt cổ hắn:

"Luyện rồi lại luyện nữa đi, ngươi luyện đi! Ông đây muốn xem thử ngươi luyện ta thành cái dạng gì nào?"

Nhưng tay vừa đụng vào da người này, ta bỗng cảm thấy không đúng. Sao da người này lại vô cùng trắng trẻo như thế.

Hơn nữa, trên người người này...thật thơm.

Nữ...Nữ?

Có thế nào ta cũng không ngờ nàng ta lại là nữ!

Nhưng vừa phân tâm, ta đã cảm nhận được một dòng chất lỏng lăn từ trên mặt nàng ta xuống cổ:

“Ngươi giết chết A Cha của ta, cũng giết chết ta!"

A Cha...Chẳng lẽ nàng ta là con gái của thầy đằng sau ở bệnh viện?

Đúng là tiên sinh âm diện ở Tây Xuyên đó chết vì ta, nhưng cũng không thể trách ta được, khi đó không phải ta chết thì là hắn chết, ta cũng không phải là Phật Tổ, chẳng lẽ còn phải xả thân cho ưng ăn sao?

Nhưng trong lòng ta cũng biết thù giết cha không đội trời chung.

Vì vậy ta liền nói:

"Tiểu cô nương, ta biết ngươi muốn trả thù ta, nhưng đây là chuyện giữa ngươi và ta, làm liên lụy đến bạn ta sẽ không hợp quy củ ở đây. Ngươi giao tiểu quỷ đồ đỏ kia ra rồi chúng ta từ từ nói chuyện."

Bây giờ mắt ta đã thích ứng với ánh sáng, có thể thấy rõ tiểu cô nương này rất xinh đẹp, mũi cao mắt sâu, đôi mắt giống như sao trời vậy, mới mười bảy mười tám tuổi thôi.

Nàng đảo đôi mắt đẹp, đôi mắt to trong suốt chiếu ra bóng người ta:

"A ca, người bạn kia quan trọng với ngươi như thế sao?"

Thiếu nữ nói khẩu âm Tây Xuyên lại ngọt ngào khiến lòng người run rẩy, nhưng ta còn chưa đến mức bị mê hoặc, vì thế liền gật đầu một cái:

"Họa không liên quan đến người bên cạnh, ngươi cứ trả thù ta là được rồi."

Nàng nhìn chằm chằm ta, trong đôi mắt to thoáng hiện ra vẻ độc ác không hợp tuổi:

"Nếu vậy thì một mạng đổi một mạng, mạng ngươi để cúng tế cho cha ta, ta sẽ cứu bạn ngươi."

Ta nhíu mày:

"Ngươi như vậy rồi mà còn muốn nói điều kiện với ta?"

Nhưng tiểu cô nương lại hơi mỉm cười, dáng vẻ như đã nắm chắc phần thắng.

Lúc này điện thoại bỗng nhiên vang lên làm ta giật cả mình, ta nghe máy, là Cao lão sư gấp gáp nói:

"Bắc Đẩu, tốc độ bóp cổ của tên tiểu quỷ này không đúng! Nhanh hơn lúc trước một nửa! Bây giờ chỉ còn một chút nữa thôi là sẽ siết sát lại cổ Trình Tinh Hà!"

Ta sửng sốt nhìn về phía cô gái kia, phát hiện trong tay nàng có cái gì đó.

Ta đẩy đầu ngón tay nàng ra xem, bên trong là một cái tượng đất bằng bùn, trên cổ có một sợi tơ hồng giống cái trên cổ Trình Tinh Hà như đúc, hơn nữa còn sắp siết lại!

Ta lập tức trầm giọng nói:

"Tiểu quỷ mặc đồ đỏ kia đâu?"

Cô gái kia vô cùng đắc ý cười:

"A ca, thuật này chỉ ta có thể sử dụng, ngươi không cứu được hắn đâu."

Ta mím môi nhấc tay thiếu nữ lên.

Tay nàng rất nhỏ, trắng nõn đến mức thậm chí có thể thấy rõ mạch máu. Thiếu nữ có chút bất ngờ, sau đó hiểu nhầm ta có ý kiến gì với nàng, trong đôi mắt to không che giấu được vẻ khinh bỉ.

Nhưng ta lại bẻ cổ tay nàng ra sau.

"A!"

Thiếu nữ bỗng nhiên hét thảm một tiếng, trên cái gáy trắng nõn lấm tấm mồ hôi, sau đó nhìn ta chằm chằm, cắn chặt răng nói:

"Tây Xuyên không có a ca nào lại bắt nạt a muội cả, ngươi không biết xấu hổ."

"Vậy sao?"

Ta nhìn chằm chằm bàn tay đẹp như tác phẩm nghệ thuật của nàng, kéo mạnh xuống:

"Nhưng chỗ chúng ta lại không có quy củ đó."

Có vẻ thiếu nữ không nhịn được đau đớn, giận dữ há miệng mắng ta, nhưng nàng toàn mắng bằng giọng Tây Xuyên, ta nghe không hiểu nên chỉ cẩn thận lắng nghe âm thanh xung quanh.

Quả nhiên không lâu sau, một tiếng ồn ào vang lên, bổ nhào về phía ta.

Ta nghiêng người né tránh, nâng Thất Tinh Long Tuyền chém ra.

Đúng là tiểu quỷ của tiên sinh âm diện sẽ cắn trả, nhưng lúc nó chưa cắn trả thì vẫn cực kỳ trung thành với chủ - vốn dĩ ta cũng không muốn ra tay mạnh với thiếu nữ, mà là muốn để nàng ép tiểu quỷ ra.

Giết chết tiểu quỷ kia thì mới cứu được Trình Tinh Hà.

Mà nó đã đi ra thật!

Thiếu nữ cũng nhận ra, liền mắng to để nó tránh đi, không dám ra ngoài nữa. Sau đó nàng liền ngước mắt khiêu khích nhìn chằm chằm ta.

Đúng là một kẻ cứng đầu!

Ta nhìn cái cổ của tượng đất kia, nó càng ngày càng ngắn lại như bom đếm giờ, trong lòng ta cũng càng ngày càng gấp gáp, nói:

"Lần này xin lỗi, bạn ta không thể chết được."

Thiếu nữ nhướng mày lên giống như không biết ta sẽ làm gì, ta thì trực tiếp thò ra tay tìm trên người nàng - nàng không để trống cơm châu Phi trên người, nhưng chắc chắn thi thể của đám tiểu quỷ kia đang ở trên người nàng, kiểu gì ta cũng phải tìm được.

Bình Luận (0)
Comment