Chương 138: Cánh Tay
Lưu ca nhìn một cái, suy nghĩ hồi lâu mới nhớ ra lúc trước lên núi du lịch có từng mời Quan Âm về, nhưng sau khi bà bà thần vào cửa, không cho phép trong nhà cung phụng bất kì thần linh nào, thế là hắn lại mời Quan Âm đi, đây là cái hộp lúc trước để Quan Âm, ban đầu còn không tìm được, hóa ra là bị Tiểu Thụy cầm mất.
Vậy thì đúng rồi.
Ta mở hộp ra, bên trong có rất nhiều đồ chơi bừa bộn, tìm mãi mới thấy một quả cầu nhỏ tròn vo bên trong.
Tìm được rồi.
Ta vừa cất quả cầu nhỏ đi liền nghe thấy Trình Tinh Hà ở bên ngoài hô lên:
"Tức giận rồi!"
Lúc ấy không phải hắn tức giận, mà là bà bà thần tức giận - khí xám càng ngày càng đục ngầu, chứng tỏ bà bà thần sắp không chịu được.
Bây giờ nàng muốn ăn thịt người.
Hồn phách của vợ con Lưu ca đều ở trong tay nàng, giờ sẽ đến lượt Lưu ca - dù sao cũng là Lưu ca làm trái giao ước trước, ăn hắn cũng hợp quy củ.
Cả người Lưu ca run lên - vợ con đang ở trong tay người ta, hòa thượng chạy được miếu không chạy được.
Ta bịt kín bà bà thần bằng tấm vải đen kia, để vào trong ngăn tủ rồi nói với Lưu ca:
"Ngươi đừng gấp, đến nhà nông dân mua mấy con gà trống về, sau đó lấy máu mào gà ra rót vào một cái chai nhỏ, lại đi mua thêm bóng đái lợn về."
Lưu ca không biết ta muốn làm gì, nhưng cái chết sắp ập lên đầu, hắn cũng không dám hỏi nhiều, liền gọi điện bảo thuộc hạ đi làm.
Có cấp dưới làm việc cho đúng là thuận lợi, không lâu sau đã có người đưa mấy thứ này tới, vẫn còn nóng hôi hổi.
Lưu ca vội đưa cho ta, ta rửa sạch bóng đái heo, sau đó rót máu gà vào, lại dùng máu của Lưu ca viết bát tự ngày sinh của hắn lên bên ngoài bóng đái heo.
Cuối cùng còn dặn dò Lưu ca, cho dù lát nữa nhìn thấy cái gì cũng không thể nói chuyện, như vậy ta mới có thể giúp ngươi cứu vợ con, nhưng nếu ngươi lỡ phát ra âm thanh, vậy chúng ta đều phải xui xẻo.
Lưu ca nghe vậy lập tức điên cuồng gật đầu:
"Đại sư nói cái gì ta sẽ làm cái đó!"
Trình Tinh Hà đã nhìn ra:
"Pháp thế thân?"
Không sai, cách tà vật nhìn người không giống con người, nàng sẽ nhìn “khí”, ta dùng máu của Lưu ca viết bát tự ngày sinh của hắn lên bên ngoài bóng đái heo, bà bà thần sẽ nhìn bóng đái heo thành Lưu ca.
Dù sao bóng đái heo cũng là thứ để đựng đồ ô uế, mặc dù bên ngoài đã rửa sạch không còn mùi gì, nhưng bên trong vẫn còn khí bẩn, khí bẩn cộng thêm máu gà trống sẽ có thể phá linh khí của tà thần.
Nhưng bản lĩnh của ta vẫn chưa ra gì, nếu ta làm pháp thế thân thì người thật phải ở cách đó hai mét đối phương mới không nhìn ra, mà một khi người thật mở miệng, pháp thế thân sẽ bị phá.
Lưu ca hiểu rõ, giơ tay thề sẽ tuyệt đối không mở miệng.
Rất nhanh màn đêm đã buông xuống, ta và Trình Tinh Hà dùng Nhiên Tê Du lau mệnh đăng, núp ở sau ghế sa lon, Trình Tinh Hà còn rút rất nhiều khăn giấy trong hộp ra để che, ta nói chỉ có một hộp mà ngươi lấy nhiều vậy!
Trình Tinh Hà bĩu môi:
"Thứ này đắt hơn tình cảm của chúng ta sao? Nếu không bằng thì ngươi đừng nói nữa."
Ta có tình cảm gì với ngươi à.
Đúng lúc này, cửa tủ bỗng nhiên phát ra một tiếng vang, sau đó một cái tay thò ra.
Cái tay kia gầy trơ cả xương, móng tay dài vàng ố.
Lưu ca nhìn một cái, cả người run lên, liền quay đầu nhìn ta.
Ta không nhìn hắn, chỉ nhìn cái tay kia.
Sau đó cái tay kia chậm rãi thò ra bên ngoài, một bóng người đen sì đi ra khỏi ngăn tủ.
Bóng đen lập tức bao phủ khắp phòng, ta ngẩng đầu lên nhìn, lập tức lén nuốt nước miếng - bà bà thần này có khi phải cao hai mét!
Bóng người kia còng lưng đi về phía bóng đái heo, có vẻ như rất mừng rỡ muốn há miệng cắn.
Nhưng đúng lúc này, những tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên.
Tiếp đó là giọng nói của Trương Mạn:
"Lưu ca, Lưu tỷ, các ngươi có ở nhà không?"
Ta vô cùng tức giận, sao người đàn bà xui xẻo này lại đến đúng lúc này?
Trình Tinh Hà cũng phát cáu, đưa mắt nhìn Lưu ca.
Đương nhiên Lưu ca không dám lên tiếng, ánh mắt giống như đang hỏi chúng ta nên làm thế nào?
Còn có thể làm gì nữa, cứ để nàng gõ cửa, không có ai thì phải đi thôi?
Ai ngờ một tiếng “két” vang lên, cánh cửa bị vặn ra, giọng nói của Trương Mạn cũng to hơn, hiển nhiên đã tiến vào:
"Ôi chao, Lưu ca Lưu tỷ có ở nhà không? Làm sao không bật đèn?"
Đậu má, chẳng lẽ cấp dưới đến đưa bóng đái heo xong không khóa cửa? Lúc Trình Tinh Hà dán nhựa đào cũng không kiểm tra!
Hơn nữa Trương Mạn bị làm sao vậy, mẹ nó lại tự mở cửa đi vào? Ngươi đúng là không coi mình là người ngoài!
Lưu ca nhìn chằm chằm ta, lồng ngực phập phồng kịch liệt giống như sắp khóc vì sợ.