Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 143 - Chương 143 - Hạn Bạt

Chương 143 - Hạn Bạt
Chương 143 - Hạn Bạt

Chương 143: Hạn Bạt

Trình Tinh Hà thần bí hề hề nói:

“Hiện tại, Chính Nhất Đạo cũng có một thầy phong thủy sư mới tới, nghe nói cũng trạc tuổi chúng ta, nhưng người ta là Địa giai, mấy ngày trước, hắn nhìn xem đất làm ăn cho Ngân hàng Bát Hỉ, đánh một trận đã nổi tiếng, cho nên những người địa phương đều đi xin hắn, ngươi hết thời rồi.”

Mẹ kiếp, thế giới này cũng quá tàn khốc phải không?

Khỏi phải nói, khẳng định là cứu binh của họ Hàn từ nơi khác chuyển tới, chính là tới chèn ép ta.

Địa giai...Địa giai hình như cũng không nhiều, một tỉnh cũng chưa chắc có được chục người, có thể giúp đỡ họ Hàn kia, họ Hàn thật có máu mặt.

Nhưng lần này không có ai tìm ta xem chuyện, ta làm sao có thể thăng cấp Hoàng giai nhị phẩm đây? Chỉ thiếu một bậc cuối cùng này thôi.

“Keng keng keng.”

Đúng lúc này, có người gõ cửa, ta quay đầu lại nhìn, lập tức sửng sốt, người tới thướt tha, xinh đẹp động lòng người, thế mà lại là Đỗ Hành Chỉ.

Ta vội vàng đứng lên, đồng thời chuẩn bị tâm lý để ngón trỏ đau nhức, nhưng không ngờ ngón trỏ không có một chút cảm giác nào - Tiêu Tương rốt cuộc làm sao vậy?

Đỗ Hành Chỉ đã tiến vào, mỉm cười với ta.

Ta nhìn nàng cười mà lòng lo lắng, đành hỏi nàng:

“Tại sao ngươi đến đây?”

Đỗ Hành Chỉ nghiêm túc nói:

“Ngươi vẫn không đi tìm ta, ta đành phải đến tìm ngươi.”

Tục ngữ nói không có chuyện gì sẽ không lên điện Tam Bảo, nàng tìm ta chắc chắn có việc, xem ra cũng không giống là bởi vì chuyện Cửu Long Áp Đỉnh, ngược lại giống như là có chuyện muốn cầu xin ta.

Vì thế ta lại hỏi nàng:

“Thiên Sư phủ các ngươi có rất nhiều nhân tài, tại sao lại tới tìm ta?”

Sóng mắt Đỗ Hành Chỉ lưu chuyển:

“Nhưng Thiên Sư phủ bọn ta không có mấy người biết vọng khí, chuyện này chắc chắn phải cần người biết làm vọng khí, thời gian này ta đang điều tra một chuyện quan trọng nên không đi được, nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có ngươi có bản lĩnh này.”

Người đội mũ cao này trong lòng rất thoải mái, ta vừa muốn nói chuyện, Trình Tinh Hà lại xen vào:

“Đỗ tiên sinh, nếu ông chủ của bọn ta bằng lòng đi, ngươi cho bọn ta lợi ích gì?”

Đỗ Hành Chỉ nhìn chằm chằm ta, nghiêm túc nói:

“Không phải ngươi muốn lên Thiên Sư phủ tìm Giang què gì đó sao? Giúp ta làm chuyện này, ta có thể cho ngươi treo một cái tên ở Thiên Sư phủ, sau này có thể tự do ra vào Thiên Sư phủ, có thể đi tìm người kia bất cứ lúc nào.”

Ta lấy lại tinh thần, còn có loại chuyện tốt này ư?

Trình Tinh Hà nhanh miệng, lại một lần nữa cướp lời hỏi:

“Điều kiện ưu đãi như vậy, việc cần Đỗ tiên sinh tự mình ra tay tìm người là chuyện gì quan trọng à?”

Đúng vậy, trên đời này không có bữa ăn nào không công, chứ đừng nói đến người của Thiên Sư phủ.

Đỗ Hành Chỉ trầm ngâm một chút, ánh mắt trong suốt phản chiếu bộ dáng của ta:

“Ta muốn ngươi giúp ta đi xem địa tướng một chỗ, tìm ra một cái Hạn Bạt.”

Cái gọi là Bạt, là một thứ lợi hại nhất trong hành thi, có thể đi tớ đi lui mà không để lại dấu vết, giết người vô hình.

Một khi Bạt thành hình sẽ thu thập tài nguyên xung quanh làm của riêng mình, đặc biệt là sẽ hút nước ở nơi đó để nuôi dưỡng âm khí của mình.

Chỉ cần một nơi có Bạt, nhất định sẽ hạn hán, cho nên bị người ta gọi là Hạn Bạt, ở xã hội cũ, ba tháng không có mưa, một là cầu mua với Long Vương, hai là sẽ đóng cọc Hạn Cốt - tìm ra Hạn Bạt, tách xương, nước mới có thể trở về.

Ta nhớ ra rồi – mấy ngày trước xem tin tức, có thấy một nơi bị hạn hán, nói như vậy, là do Hạn Bạt gây ra ư?

Đỗ Hành Chỉ lại nói cho ta biết, Thiên Sư phủ cũng phái đi một vài thầy phong thủy nhưng đều tìm không được hang ổ của Hạn Bạt, tình huống càng ngày càng tệ, xem ra cũng chỉ có thể thông qua phương pháp vọng khí tìm đến, chuyện này rất nghiêm trọng, cho nên có thể nghĩ đến người tốt nhất cũng chính là ta.

Trình Tinh Hà nghe xong thì cười lạnh:

“Bạt, khó trách Đỗ tiên sinh chịu đưa ra điều kiện tốt như vậy, thật sự là một công việc khó giải quyết, không khác gì đi tháo bom cả.”

Đỗ Hành Chỉ có một loại trình độ cao cấp của nhân sĩ thượng tầng, cũng không so đo nhiều, đôi mắt to chỉ bình tĩnh nhìn ta, ánh mắt hào quang lưu chuyển, đặc biệt làm cho người ta động lòng:

“Đó là đương nhiên, chuyện không dễ làm, đương nhiên phải để cho người có bản lĩnh làm.”

Hạn Bạt là đồ vật mãnh liệt như vậy, sát khí chắc chắn rất lớn, với năng lực vọng khí hiện tại của ta, tìm ra Hạn Bạt hẳn là không khó lắm, tìm ra Hạn Bạt chính là cứu thiên tai, muốn thăng cấp Hoàng giai nhị phẩm nhất định không thành vấn đề.

Quan trọng hơn là, thời gian của ta càng ngày càng ít, nhất định phải tìm được Giang què, hiện tại chỉ có Thiên Sư phủ là chưa tím tới, đó là tìm manh mối duy nhất có thể tìm thấy Giang què.

Bình Luận (0)
Comment