Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 149 - Chương 149 - Hút Nhân Khí

Chương 149 - Hút Nhân Khí
Chương 149 - Hút Nhân Khí

Chương 149: Hút Nhân Khí

Trong truyền thuyết, ánh mắt Hoàng Đại Tiên có thể mê hồn, chỉ cần ngươi nhìn thẳng vào mắt hắn, hắn có thể khiến ngươi thành con rối mà đùa giỡn, hắn làm động tác gì, ngươi phải giống như hắn mà làm động tác đó.

Trong đầu ta lập tức mờ mịt, không phải tới tìm Hạn Bạt sao? Sao lại gặp được Hoàng Đại Tiên?

Hay là nói, ngay từ đầu bọn ta đã nghĩ sai rồi, ở đây không phải là Hạn Bạt gây chuyện mà là Hoàng Đại Tiên?

Nhưng đúng lúc này, ta bỗng nhiên cảm thấy dưới nách đau nhức, giống như là có người từ sau lưng ta vươn tay bóp ta, phản xạ có điều kiện của ta muốn đánh bay người này, lúc này mới phản ứng lại, ta lại có thể cử động.

Quay đầu lại nhìn, phía sau là Trình Tinh Hà đầu đầy mồ hôi.

Đúng rồi, trúng tà của Hoàng Đại Tiên cũng giống như trúng tà, dưới nhéo sẽ nhô lên, bóp một cái sẽ giải trừ được chuyện này.

Lại quay mặt qua, cái tên hói đầu vừa rồi đã không thấy đâu.

Trình Tinh Hà bắt đầu lải nhải trách móc ta, nói ta không chịu để ý mà cứ nhìn lung tung, ta mới tỉnh dậy đã thấy, nếu không phải hắn, chết cũng không biết chết như thế nào đâu, còn nói lần này cứu ta sẽ ghi nợ, véo ta hai cái đáng giá mười vạn tám đồng.

Lúc này ta mới phản ứng được dưới nách đau dữ dội, hít hai hơi khí lạnh, ta bỗng nhiên nhớ tới nước kia, chạy ra ngoài nhìn, không khỏi lạnh lòng - cả thùng nước kia hoàn toàn không còn!

Xem ra là dưới sự quấy phá của Hạn Bạt, Hoàng Đại Tiên cũng khát không chịu nổi, thấy nơi này có nước mới chạy tới uống.

Trình Tinh Hà cũng nhìn thấy, hai tay khoanh lại:

“Lần này thì hay rồi, còn dẫn dụ Hạn Bạt cơ, nước cũng bị mất, hay là ngươi phun một chút nước miếng xem có thể dụ nó hay không đi.”

Phun cái đầu ngươi, rút máu cả người ta ra cũng không đầy một thùng này.

Xô nước này là thùng nước cuối cùng trong thôn, không có thì thật sự không còn.

Nhưng chuyện không thể cứ bỏ qua như thế, phải nghĩ cách thôi, ta đè nén cảm giác thất bại xuống, chỉnh đốn lại tinh thần chuẩn bị tiếp tục tìm Hạn Bạt.

Đúng lúc này, ta nhìn thấy bên cạnh một cái lều dưa có chút động tĩnh, giống như là có người.

Bây giờ ở trong thôn người người đều lo lắng, còn ai dám ra đồng ngủ sao? Cũng tốt, đi qua hỏi thử xem hắn có nước không.

Kết quả duỗi đầu ra, lều dưa kia không treo rèm, ta nhìn thấy hai người lăn lộn cùng một chỗ, làm cho lều dưa nghiêng ngả.

Trình Tinh Hà cũng nhìn thấy, còn kéo ta lại:

“Mọe kiếp, nhìn mấy thứ kia sẽ đau mắt hột đấy, mấy ngày tới ngươi còn muốn làm không?”

Ta trả lời, bảo Trình Tinh Hà lui về phía sau.

Trình Tinh Hà sửng sốt, hỏi ta muốn làm gì?

Ta đẩy hắn ra, rút Thất Tinh Long Tuyền ra, lập tức quất tới.

“Xoạt” một tiếng, lều dưa trong nháy mắt bị ta cắt nát, bốp một cái, Thất Tinh Long Tuyền quét qua những tạp vật kia, chém vào một thứ.

Thứ này xúc cảm rất mềm mại, nhưng thật sự chém không đứt!

Tiếp theo, thứ kia giống như bị ta chọc giận, nhào về phía ta.

Bạt từ trước đến nay nổi tiếng là tốc độ nhanh, lần này ta hoàn toàn không thể nào tránh kịp, lập tức chuyển Thất Tinh Long Tuyền ngăn cản, nhưng thứ kia căn bản không để ta kịp phản ứng, lập tức đè ta xuống.

Muốn hút nhân khí ư?

Ta bị hắn đè ép như vậy, cả người đều không nhúc nhích được, dưới tình thế cấp bách, cơ thể phản ứng nhanh hơn đầu óc, ta lập tức cắn đầu lưỡi đến chảy máu rồi phun về phía nàng.

Nàng không ngờ ta lại phản ứng nhanh như vậy, nghiêng đầu tuy rằng tránh thoát, nhưng vẫn bị một phần bọt máu văng lên, hiển nhiên bị nóng đến run rẩy.

Ta cảm giác được một luồng sát khí rất mạnh - nàng bị ta chọc giận, nổi lên sát tâm.

Ta nhân cơ hội này, lại phun máu lên Thất Tinh Long Tuyền, chém xuống nàng, lần này vận lên hành khí nên vô cùng ác liệt.

Nàng giống như đã nhìn ra, nhanh nhẹn né tránh, giống như hoàn toàn không bị trọng lực khống chế, lần này kiếm khí rơi vào trên lều dưa, rơm rạ trong lều dưa bay khắp nơi, ta nhìn thấy một thân thể vô cùng trắng nõn xinh đẹp xuyên qua gạch rồi biến mất.

Vừa rồi căn bản nhìn không rõ, hiện tại đã xác định, quả nhiên là nữ.

Cả người ta đổ mồ hôi, thứ này...Khó đối phó vậy ư? Nguy hiểm thật, vừa rồi xém nữa đi tong cái mạng nhỏ này rồi.

Lúc này Trình Tinh Hà mới phản ứng kịp, chớp chớp mắt hồi lâu mới đi qua nhìn người đàn ông trong lều dưa kia.

Người đàn ông kia hiện tại cũng không mặc gì, làn da lại rất trắng, Trình Tinh Hà đấm véo người bên trong, hắn hồi lâu mới tỉnh lại, vừa mở mắt nhìn thấy bọn ta, lại nhìn mình một chút, sau đó lập tức kêu lên, nơm nớp lo sợ đi che hông:

“Hai người các ngươi, hai người các ngươi muốn làm gì ta đấy?”

Trình Tinh Hà đẩy đầu hắn một cái:

“Ngươi muốn cái gì đây? Nếu không nhờ có bọn ta, người đã bị Hạn Bát hút chết từ lâu rồi.”

Bình Luận (0)
Comment