Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 151 - Chương 151 - Đối Đầu Với Bạt

Chương 151 - Đối Đầu Với Bạt
Chương 151 - Đối Đầu Với Bạt

Chương 151: Đối Đầu Với Bạt

Năm đó, ông cậu ba có nhắc tới lúc đánh tan Hạn Bạt, may mà Hạn Bạt kia vẫn chưa bắt đầu ăn thịt người, còn tên Hạn Bạt này ăn thịt người già, còn ăn thịt người trung niên đến nỗi còn da bọc xương, đao thương bất nhập, rồi lại ăn đến thiếu niên, sức mạnh vô địch, quả thật càng ngày càng khó giải quyết, rồi lại đến ăn trẻ con, vậy không phải là vô địch không sợ ai sao, khó tránh khỏi ngay cả máu ở đầu lưỡi cũng không sợ nữa.

Ta hỏi chàng trai trẻ:

“Trong thôn của ngươi có bao nhiêu thanh niên bị hút rồi?”

Chàng trai trả lời:

“Sáu bảy người gì đó.”

Tà vật hành thi, bảy là một đoạn đường, nếu ăn sáu người, vậy nàng còn thiếu một thanh niên trẻ tuổi nữa là sẽ bắt đầu ăn trẻ con.

Ta lập tức nhìn qua Trình Tinh Hà.

Trình Tinh Hà thấy ta nhìn đến nỗi cả người sợ hãi, nổi lên cảnh giác:

“Ngươi nhìn ta làm gì?”

Ta nói:

“Bây giờ Hạn Bạt muốn ăn thịt người, ngươi giúp đỡ chút đi, đi bộ xung quanh ở đây để dẫn dụ nàng ra, ta sẽ giải quyết nàng.”

Trình Tinh Hà không chịu làm:

“Lý Bắc Đẩu, ngươi thật sự không coi ta là người sao! Vừa rồi ngươi cũng nhìn thấy năng lực của Hạn Bạt kia mà, bảo ta làm mồi nhử, sao không bảo ta trực tiếp chịu chết luôn đi?”

Ta nói ngươi yên tâm, vừa rồi đúng lúc ta đã thăm dò thực hư, lần này chúng ta chuẩn bị chu toàn rồi.

Nói xong, ta quay đầu lại hỏi chàng trai kia, trong thôn có chó mực không? Tốt nhất là biết cắn người.

Chàng trai gật đầu, nói là chó như vậy thôn nào cũng có.

Ta lại bảo hắn giúp đỡ, chuẩn bị ba thứ, một thứ là máu chó mực, một thứ là lưới đánh cá, còn cái còn lại là gỗ đào mấy chục năm tuổi. Ngoài ra, phải tụ tập tất cả chàng trai của toàn thôn lại, không được để ai lạc một mình.

Cuối cùng ta lại dặn dò bên tai hắn mấy câu, chàng trai vỗ đùi nói dễ làm, còn rất nhanh nhẹn, vội giúp ta làm.

Trình Tinh Hà hoàn toàn không muốn làm, nhưng đến cuối cùng, hắn vẫn khoanh tay, kiên trì đi bên cạnh ruộng dưa, ta thì bôi dầu tê giác, xa xa ở dưới bờ ruộng khom lưng đi theo hắn.

Khom lưng mà đi rất khó chịu, không lâu sau cả người cũng nhức mỏi, kiên trì thêm nữa chắc ta thành người gù mất, nhưng một chút bóng dáng của Hạn Bạt cũng không thấy, ta tự nhủ, chẳng lẽ Hạn Bạt đã đủ tinh khí rồi nên không ra ngoài nữa?

Trong lòng ta không khỏi có chút sốt ruột, cũng không thể nào, nàng còn thiếu một người trẻ tuổi chưa ăn, chẳng lẽ phải bỏ dở nửa chừng?

Trình Tinh Hà cũng đi bộ đến mệt mỏi, một hồi lại nhìn ta một lần, trong ánh mắt đều là oán giận, ta suy nghĩ, chẳng lẽ là Trình Tinh Hà ăn mặc quá kín nên dương khí trên người không đủ hấp dẫn người khác?

Ta lại ra hiệu cho hắn, cũng cởi trần giống như những nông dân trồng dưa, thể hiện chút sự quyến rũ nam tính.

Trình Tinh Hà bày ra một khẩu hình “thêm tiền”, sau đó hắn cởi áo thin ra, còn bày ra vài tư thế kiểu chàng trai to khỏe, trông men lỳ khỏi phải nói.

Đúng lúc này, ta bỗng nhiên nghe được một tiếng “xoạt” vang lên, lập tức nhìn qua phía bên kia, đang thấy một cái bóng từ trên cây nhẹ nhàng xoay người, xuất hiện ở trước mặt Trình Tinh Hà.

Mặt nàng bị bóng râm của cây che khuất, nhìn không rõ, nhưng dáng người kia cũng đủ khiến bất kỳ một chàng trai nào có đầy đủ tinh lực mê mẩn.

Trình Tinh Hà nhìn thấy, hắn đưa tay ra sau lưng rồi ngoắc ngoắc về phía ta, ý là chính chủ tới, còn không mau bắt?

Ta lại đè người lại, trong lòng tự nhủ ngươi phải diễn thêm một lát nữa.

Bạt này phản ứng này rất nhanh, bây giờ ta đi qua, không phải là bứt giây động rừng sao?

Trình Tinh Hà không ngờ tính tình của ta có thể nhẫn nại được như thế, đầu ngón tay bắt đầu có chút run rẩy, tên Bạt kia bắt đầu càng ngày càng gần hắn, Trình Tinh Hà cũng không dám lui về phía sau, chỉ có thể sững sờ đối diện với cô gái kia.

Cô gái kia để lộ khuôn mặt, quả thật rất xinh đẹp, nhưng vẫn kém xa Đỗ Hành Chỉ chứ đừng nói là so với Tiêu Tương, nàng khẽ mỉm cười với Trình Tinh Hà, ta thừa dịp này, lấy điện thoại di động ra và mở âm thanh gà gáy lên.

“Ò..ó..o..o..o!”

Hành thi kết quả không thành, sợ nhất chính là tiếng gà gáy - vì họ không nhìn thấy ánh sáng, vừa nghe thấy nhất định phải trở về hang ổ.

Quả nhiên, cô gái kia hoảng hốt, cũng không thèm ấp ủ với Trình Tinh Hà mà lập tức nhào về phía hắn, Trình Tinh Hà lập tức kêu lên một tiếng thảm thiết:

“Lý Bắc Đẩu, ngươi thật sự muốn ta chết sao!”

Mắt thấy Trình Tinh Hà bị đè lại, miệng cô gái kia liền kề sát vào bên miệng Trình Tinh Hà, hắn giống như nữ chính trong phim ngôn tình lắc trái lắc phải muốn kháng cự cái miệng kia, cô gái kia có chút chán ghét, vừa muốn tập trung toàn bộ tinh thần đè xuống, một tay ta chống lên trên bờ ruộng, xoay người đứng lên, lập tức vọt tới chỗ bóng dáng kia.

Bình Luận (0)
Comment