Chương 168: Đám Chó Hung Ác
Lần này cả người ta đều nổi da gà, không dám động đậy, chỉ thấy một thứ màu đen nho nhỏ đang đặt lên vai ta.
Trình Tinh Hà tỏ ý ta chớ động đậy, đưa tay ném một miếng thịt bò khô sang bên trái ta.
Quả nhiên, bả vai ta thượng cái vật kia lập tức liền xuống, nhưng không riêng gì ta bên người cái vật kia, không biết từ nơi nào, vọt tới rất nhiều chó mực, hướng về phía cái đó thịt bò khô liền xé cắn.
Không sai...Ta nhìn chằm chằm đám chó kia, đã nhận ra - đây là loại chó Tesem*.
*là tên Ai Cập cổ đại cho "chó săn". Trong các tài liệu phổ biến, nó biểu thị con chó có đôi tai nhọn, chân dài với một cái đuôi cong từ thời Tiền Ai Cập, nhưng nó cũng được sử dụng với tham chiếu đến loại chó tai rủ, nó là một trong nhiều loại chó ở Ai Cập cổ đại, đặc biệt là loại thứ hai có vẻ ngoài giống với loài chó săn nhất.
Lúc ta đến tiệm bán đồ cổ chơi đã thấy loại chó này được vẽ trên một vài chai lọ, eo nhỏ chân dài mõm nhọn, hay đi săn theo quân đội, cũng thường xuyên được dùng để xử lý tù binh - sau khi đánh thắng trận sẽ để loại chó này cắn chết tù binh.
Nếu loài vật này được huấn luyện nghiêm chỉnh thì có thể cắn chết người - thân nó dài, lúc đứng lên có thể cao đến cổ họng con người.
Nhưng loại chó này vô cùng khó nuôi, cho nên trăm năm trước đã tuyệt chủng.
Ta nháy mắt với Trình Tinh Hà, Trình Tinh Hà gật đầu một cái - đám chó này không phải vật sống.
Từ trước đến nay ta mới chỉ nhìn thấy người chết, đây là lần đầu tiên nhìn thấy chó chết.
Lúc này ta cũng thấy rõ thật ra đám chó này không có màu đen, mà trên người chúng được bọc một lớp gì đó - tương tự như áo giáp.
Đi săn theo quân - nếu ở thời đại nay sẽ được gọi là quân khuyển, chỗ nào có bọn chúng thì sẽ có quân đội.
Quả nhiên lúc ta lấy điện thoại ra soi liền thấy dưới người đám chó này không có bóng, móng vuốt toàn là xương giống cổ vịt bị gặm sạch vậy.
Càng ngày càng nhiều chó đến đây, đông nghịt chiếm hết cả một đường hầm - nhiều chó như thế thì chẳng phải âm binh sẽ còn nhiều hơn sao?
Ta âm thầm nuốt nước miếng, lúc này chó nhiều thịt ít, chỉ có một miếng như thế không đủ nhét kẽ răng, đám chó kia liền ngẩng đầu lên gầm gừ uy hiếp chúng ta, ý là bảo chúng ta giao số thịt còn lại ra.
Thậm chí còn có con chó ngửi thấy trên người Trình Tinh Hà có mùi vị, lập tức rướn lên đặt hai chân lên vai hắn giống như muốn nhảy waltz cùng hắn vậy.
Trình Tinh Hà bế tắc, vẻ mặt đưa đám vứt thịt ra cho đám chó, những con chó kia chen nhau ăn. Trình Tinh Hà xích lại gần, dùng ánh mắt hỏi ta làm sao bây giờ?
Còn có thể làm sao nữa, nếu chó đã ra thì sẽ phải có lúc về tổ, đến lúc đó đi theo bọn chúng để xem rốt cuộc âm binh hạ trại ở nơi nào.
Trình Tinh Hà giơ ngón cái đồng ý, nhưng ai ngờ đám chó kia ăn xong vẫn không đi, còn rướn cổ ra với chúng ta ý là muốn nữa.
Ta dựng hết cả tóc gáy - chuyện này không giống công nhân kia nói!
Còn đòi thịt...Vậy chỉ còn lại hơn hai trăm cân thịt là ta và Trình Tinh Hà thôi.
Đám chó kia hung ác cúi đầu xuống ngửi, nhe hàm răng sáng chói.
Sau đó có một con bổ nhào về phía ta trước tiên.
Đậu má...Ta lập tức rút Thất Tinh Long Tuyền ra chém về phía bọn chúng, trong nháy mắt đã hất được một hàng chó trước mặt ra.
Nhưng bởi vì thứ đồ màu đen trên người nên đám chó vẫn bình yên vô sự, không bị chém đứt, chúng tiếp tục đứng lên, liều mạng sủa với chúng ta.
Dù sao cũng là loài chó Tesem nổi tiếng, không biết khi còn sống đã ăn bao nhiêu người, sát khí không yếu hơn hắc lệ quỷ là bao. Chúng bị chúng ta chọc giận, thi nhau bổ nhào về phía chúng ta!
Lần này thì toi rồi...Nếu chết thì cũng phải chết đẹp mắt một chút, nếu bị chó cắn chết, truyền đi không phải quá mất mặt sao!
Trình Tinh Hà biến sắc, cũng nhấc chân đạp mấy cái, lại vẩy không ít hương tro mực đỏ vào đám chó, kết quả cũng giống ta, mặc dù có thể khống chế được hàng chó trước mặt, nhưng phía sau vẫn còn một đống cuồn cuộn không ngừng như thủy triều dâng, chỉ bằng năng lực của hai người, có đánh đến lúc mệt chết cũng không xong.
Trình Tinh Hà không nhịn được lớn tiếng nói:
"Tiểu ca, mọe nó có phải gần đây ngươi mắc phải tội sát sinh không, sao đi đến đâu cũng đều gặp xui xẻo vậy?"
Ta không để ý tới hắn, suy nghĩ thật nhanh - nếu đã đi theo bầy, vậy thì phải có một con cầm đầu.
Bắt giặc phải bắt vua trước, bắt con đầu đàn là được.
Nhưng đám chó này trông giống nhau như copy paste vậy, ai biết được con nào mới là đầu đàn?
Ta lập tức xem khí, không ngờ đã nhìn ra - trước mặt đám chó đang nhào lên trước này đều là sát khí thông thường, chỉ có một con chó thản nhiên đứng phía sau là có chút khí xanh.
Không sai, xông về phía trước chỉ là lính quèn, đương nhiên thủ lĩnh phải ở hậu phương thản yên hưởng thụ thành quả thắng lợi rồi.
Ta vung kiếm đẩy lùi mấy con chó, xông tới chém đầu con chó kia. Con chó đầu đàn nhìn như đang đứng yên bất động, nhưng phản ứng lại rất nhanh, nhìn thấy ta xông lên thì đột nhiên đứng dậy, lấy công làm thủ, lao đến muốn cắn cổ ta!