Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 177 - Chương 177 - Yêu Đạo

Chương 177 - Yêu Đạo
Chương 177 - Yêu Đạo

Chương 177: Yêu Đạo

Đây cũng chính là cơ hội tốt để xuống khỏi con lừa. Ta vội đồng ý:

"Làm phiền ái khanh rồi."

Thành Hoàng Nương Nương vô cùng kích động, vội kêu người nâng một cái xa liễn màu vàng tới...Xa liễn này cũng vẫn là kiểu cấp bậc cao nhất như chiếc nàng ta dùng, tứ trụ là hình đầu chim công tinh xảo nhưng chiếc xa liễn này lớn hơn chiếc của nàng ta, tứ trụ là hình đầu rồng sống động như thật.

Ta không kiềm được mà chột dạ...Ngồi thứ này có giảm thọ không?

Trình Tinh Hà nhìn trái nhìn phải, hai mắt tỏa sáng:

"Thứ này trị giá bao nhiêu tiền nhỉ?"

Lúc này công tử ca cũng chạy tới xum xoe nói với Trình Tinh Hà:

"Làm phiền công công hầu hạ."

Mặt Trình Tinh Hà lập tức đen lại:

"Không phải, ngươi nói ai là công công?"

Ta lập tức nín cười đau bụng, khoát tay để Trình Tinh Hà đỡ ta. Trình Tinh Hà định chửi đổng nhưng nghĩ tới phanh thây, rốt cuộc vẫn không dám trách mắng, ra vẻ đỡ ta nhưng có lẽ trong bụng không biết mắng ta như thế nào

Sau xa liễn, "Thành Bắc Vương" kia lại đi tới, quỳ xuống với ta:

"Chủ thượng, ăn lộc của vua là phải trung quân. Bây giờ được ân điển như thế của chủ thượng, hạ thần liều chết, còn có một chuyện muốn can gián!"

Đừng liều chết nữa, ngươi đã chết rồi.

Dường như Thành Hoàng Nương Nương biết hắn định nói gì, không kiềm được mà bày ra vẻ rất lo lắng.

Này thật giống như góp ý kiến cho Trụ Vương vậy, chắc là "lời thật mất lòng".

Ta muốn về cho nhanh, mặc kệ chuyện gì nói nhanh cho xong đã, vậy nên ta nói:

"Ái khanh nói thẳng."

"Thành Bắc Vương" kia lập tức nói:

"Hạ thần biết chủ thượng vì thiên thu muôn đời mới muốn cầu trường sinh nhưng Giang Trọng Ly kia là yêu đạo, thế cục tứ tướng không thể tưởng tượng nổi, hạ thần hy vọng chủ thượng ngàn vạn lần đừng cả tin!"

Ta và Trình Tinh Hà ngẩn ra...Thế cục tứ tướng?

Sao...Ngay cả Thành Bắc Vương này cũng biết thế cục tứ tướng?

Ta chỉ biết thế cục tứ tướng gắn bó chặt chẽ với ta và Trình Tinh Hà nhưng không ngờ nó đã xuất hiện từ mấy trăm năm trước ở chỗ này.

Ta há miệng định hỏi Giang Trọng Ly là ai? Hắn họ Giang...Da gà toàn thân ta lập tức nổi lên. Chẳng lẽ là tổ tiên của người què Giang đó à?

Nói thế, thế cục tứ tướng chính là nhà người què Giang, ở Cảnh Triêu Tu gì đó?

Rốt cuộc thế cục tứ tướng này là sao?

Trình Tinh Hà cũng ngẩn ra, bàn tay đỡ ta siết lại véo vào cánh tay ta nhưng lại véo ta tỉnh táo...Ta hỏi ra lời kia khó tránh khỏi sẽ lộ tẩy, vậy nên hỏi dò:

"Sao ái khanh lại gọi Giang Trọng Ly kia là yêu đạo?"

Đúng là Thành Bắc Vương kia lấy cái chết can gián, đau xót nói:

"Hạ thần cũng biết bệ hạ thấy tà đạo kia không mất một binh một tốt đã quét sạch Dương Minh quan, lại thấy yêu đạo phán đoán đúng đắn sinh tử của mấy người, tin tưởng yêu đạo nhưng thần cho rằng ký thức sinh tử quốc vận vào lý thuyết phong thủy hư vô mờ mịt, khó tránh khỏi như trò đùa trẻ con!"

Sinh tử quốc vận...Thế cục tứ tướng có thể có tác dụng lớn như thế?

Rất rõ ràng rằng Giang Trọng Ly đó cũng là thầy phong thủy...Chẳng lẽ là một thầy phong thủy sau lưng vô cùng lợi hại?

Ta lập tức định hỏi rốt cuộc thế cục tứ tướng được bố trí ở đâu, dùng để làm gì nhưng Thành Bắc Vương nói tiếp:

"Thần nghe nói chuyện này ở sa trường, vốn định chờ khải hoàn hồi triều sẽ chết cũng can gián chủ thượng vạn lần đừng dễ tin vào thế cục này. Đáng tiếc là thời gian không chờ đợi ta, đi sớm hơn một bước, không biết yêu đạo này có làm gì. Thần uổng làm thần của người nên vẫn ở đâu, muốn can gián chủ thượng, chờ một lần đã rất nhiều năm."

Ta không kiềm được mà thất vọng. Thì ra Thành Bắc Vương này đã chết trước khi Giang Trọng Ly kia làm ra thế cục tứ tượng, cũng chỉ nghe thấy chút tin đồn, không biết nhiều về nội tình.

Hắn chỉ cảm thấy hẳn quốc vương nên coi trọng văn trị võ công, bá tánh nông tang. Còn tin tưởng phong thủy quả thực là mê tín.

Vào thời đại đó, có thể nói là rất tân tiến.

Ta chỉ gật đầu:

"Ta ghi nhớ rồi..."

Ngoảnh sang nhìn Trình Tinh Hà, ánh mắt Trình Tinh Hà lấp lánh, không biết đang nghĩ gì.

Mọi người quỳ xuống đồng thanh hô vạn tuế với xa liễn. Ta đứng phía trước chiếc xa liễn...Ta nhớ quỷ đả tường kiêng dè gì, hoàn toàn không thể ngoảnh lại.

Nhưng nói cũng kỳ lạ, vậy mà ta lại cảm thấy xa liễn chuyên dụng cho đế vương này lại vô cùng quen thuộc...Như thể trước kia ta cũng từng đi rất nhiều lần.

Không thể...Chẳng lẽ ta bị họ thôi miên?

Lúc này ta bỗng để ý thấy Trình Tinh Hà cứ nhìn ta. Ta bị hắn nhìn mà sợ hãi, hỏi xem hắn nhìn cái gì?

Hắn gắng gượng cười rồi mới lên tiếng:

"Ta suy nghĩ lung tung thôi...Không thể nào đâu."

Ta biết hắn nghĩ cái gì...Ta cũng thấy không thể.

Chân long chuyển thế...

Hình như trước mắt có một làn sương mù, xuyên qua làn sương bỗng thấy được ánh sáng chói chang.

Bình tĩnh lại, ta và Trình Tinh Hà đang một trước một sau ngồi trên đống đất vàng trước cửa đường hầm, mặt trời treo cao, hơi nóng bốc lên, bầu trời xanh ngắt trong suốt.

Bình Luận (0)
Comment