Chương 178: Cáo Hoang
Một công nhân hôm qua đang mặt ủ mày chau nấu nước, vừa nấu nước vừa gọi điện thoại:
"Đúng thế, hai tiểu ca ca đó đi vào đã ba ngày ba đêm chưa ra. Ta thấy cũng là lành ít dữ nhiều, nếu không thì ngươi quay lại đi. Xe điện ngầm vẫn không qua được đoạn đường này đâu...Ai cũng có nhà có con, ai cũng không nên chết..."
Ba ngày ba đêm? Ta bỗng nhảy dựng lên kéo hắn:
"Hôm nay là ngày bao nhiêu rồi?"
Vừa ngoảnh lại thấy hai chúng ta bỗng nhiên xuất hiện, may mà không đặt mông ngồi trên bếp than, sau đó hắn kêu lớn lên:
"Các ngươi...Các ngươi đã quay lại thật à?"
Ta lập tức nhìn điện thoại, vừa thấy màn hình, không kiềm được mà cảm thấy trời đất quay cuồng...Con bà nó, chúng ta thực sự đi vào trong đã ba ngày ba đêm!
Vậy nên ta ngoảnh sang kéo lấy Trình Tinh Hà đang suy nghĩ miên man:
"Ngươi mau coi thử phát sóng trực tiếp Ô Kê Bạch Phượng xem chuyện của đập nước kia đã xong chưa?"
Trình Tinh Hà còn đang suy nghĩ chuyện thế cục tứ tướng, lúc này mới tỉnh táo lại, luống cuống chuyển điện thoại sang một kênh não tàn mà mỗi lần xem là chúng ta đều vỗ đùi....Chỉ thấy Ô Kê Bạch Phượng đang ở cạnh đập nước chín khúc, bày ra thế tay chữ V với đám fan thiếu não, rất rõ ràng là đã giải quyết chuyện đập nước chín khúc!
Một fan thiếu não còn đang hỏi:
"Hà ca, ngươi thắng đấu pháp, bây giờ tâm trạng như thế nào?"
Ô Kê Bạch Phượng híp đôi mắt xinh đẹp lại, hăng hái đáp:
"Vốn ta cũng không coi chuyện này là đấu pháp...Chẳng qua rảnh rỗi nhàm chán nên chơi đùa với con cáo hoang kia thôi."
Tiếng vỗ tay xung quanh vang lên như sấm, Hàn Đống Lương càng kích động đứng ngồi không yên:
"Đúng thế, mọi người phải ghi nhớ con cáo hoang này, Lý, Bắc, Đấu, gặp chuyện nhất định phải tới tìm những thầy phong thủy chuyên nghiệp như chúng ta, ngàn vạn lần đừng để bị lừa, chịu tổn thất không cần thiết."
Xung quanh đập nước chín khúc là thầy phong thủy đông nghịt...Đúng rồi, nếu đã là đấu pháp thì hẳn bên cạnh chắc chắn phải có nhân chứng, tất cả họ đi làm nhân chứng cho Ô Kê Bạch Phượng.
Có người đang hỏi:
"Đúng rồi, Lý Bắc Đấu kia sao rồi?"
"Không ai biết...Hắn tới nơi thì mất tích, đến bây giờ còn chưa đi ra, có lẽ nhận ra mình không giải quyết được chuyện đập nước của nhà họ Lâm, cúp đuôi chạy rồi. Ngươi nói xem một con cáo hoa thì đầu trọc đâu sợ nắm tóc, chuyện gì chả làm được!"
"Đúng rồi, nghe nói ông ngoại Tam cữu kia cũng là một người học kiểu bắt chước, còn ưỡn mặt lấy chuông câm điếc của Hà ca, thực sự là không biết trời cao đất dày..."
"Ngươi nói còn nho nhã chán, ta thấy chính là không biết xấu hỏ!"
"Háháháhá..."
Ô Kê Bạch Phượng cũng nghe thấy những lời này, dương dương đắc ý giơ tay lắc lư chuông câm điếc:
"Bây giờ ta sẽ tới phố buôn bán, treo thứ này ở..."
Ta không dám xem tiếp, tên tuổi cả đời của Lão Đầu nhi cứ bị ta làm hỏng như vậy, gần như ta muốn đánh mình hai cái tát.
Nhưng ngay vào lúc này, bỗng có một Đạn Mạc nói:
"Mẹ kiếp, là cái gì xanh xanh ôm eo của Hà ca thế? Ta muốn xé xác nàng ta!"
"Đúng thế, ta cũng nhìn thấy, nhất định là cơm tư sinh! Những thứ cơm tư sinh này hẳn nên dìm lồng heo!"
Ta nhìn kỹ, đúng là nhìn thấy...Tuy bên cạnh Ô Kê Bạch Phượng không có ai nhưng lưng tựa đập nước, lẽ ra không có ai có thể ôm hắn nhưng trên eo hắn thực sự có một cánh tay.
Nhưng cánh tay kia lại là màu xanh.
Vậy chắc chắn không phải là tay của người sống!
Nói tiếp:
"Lạ quá, sao màu sắc bàn tay kia là lạ? Nhuộm à?"
"Hơn nữa các ngươi có để ý thấy không? Sao không thấy cánh tay nhỉ? Y như PS ấy!"
"Tư thế cũng không đúng, như thể ôm kéo lại!"
Đúng là ôm kéo lại, có thể làm ra tư thế này, ngoài có người đầu hướng xuống, chân đặt lên lưng hắn!
Đúng lúc này, cánh tay kia bỗng kéo Ô Kê Bạch Phượng một cái. Ô Kê Bạch Phượng hoàn toàn không đề phòng đã bị kéo thẳng xuống!
Hắn rơi xuống hồ chứa nước chín khúc này trước mắt bao người.
…
Sóng trực tiếp lập tức rối loạn, trên màn hình toàn là bóng người lắc lư, còn kèm theo tiếng thét chói tai:
"Hà ca!"
Đạn Mạc cũng điên rồi:
"Không thể!"
"Rốt cuộc vừa rồi xảy ra chuyện gì?"
"Chẳng lẽ...Hà ca là gặp phải thứ không sạch sẽ rồi à? Cái tay kia..."
"Nhưng Hà ca là thầy phong thủy, sao có thể..."
Còn có thể nghe thấy tiếng người ồn ào bên trong:
"Là bị người ta kéo xuống rồi, mau tìm người cứu!"
"Nhưng đây là đập lớn chín khúc, nào có ai dám leo xuống chứ!"
"Hà ca là địa giai cao nhất trong số chúng ta rồi, nếu thật là bị ma hung bắt lại rồi, vậy chẳng phải chúng ta đi xuống cứu là chịu chết à?"
"Thứ trong hồ chứa nước thực sự là ngay cả địa giai cũng không làm gì được, chẳng lẽ chỉ có thể mời thiên giai ra tay?"
Ta nghe lờ mờ dường như là giọng Hàn Đống Lương:
"Đúng đúng đúng, Bạch Phượng xảy ra chuyện rồi! Bác Hà không ở đây à? Bác Hà đi đâu thế? Ta không quan tâm các ngươi đi tìm mười hai thiên cấp gì khác, hay là đi tìm phủ Thiên Sư. Nhanh tìm người, ta phải cứu cháu ngoại ta!"