Chương 184: Ý Trời
Nói xong liền bứt đống quả dại trên người xuống đưa cho chúng ta:
"Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, chỉ có một món quà nhỏ bày tỏ lòng kính trọng!"
Trình Tinh Hà đưa hai tay ra nhận, vui vẻ nói:
"Đây không phải quả hắc xà sao? Đồ tốt!"
Hóa ra Miêu mập này là người địa phương, hôm qua lên núi hái quả hắc xà bị trượt chân lăn xuống dưới, bị dây leo quấn chặt, hắn cũng biết vì chỗ này có quỷ nên không ai dám đến, lúc đầu đã nghĩ mình chắc chắn sẽ phải chết cho nên mới khóc thét lên, không ngờ lại thu hút chúng ta tới.
Miêu mập thấy chúng ta tò mò liền hỏi có phải chúng ta cũng đến thám hiểm đập nước không? Còn khuyên chúng ta tốt nhất là đi nhanh lên, chỗ này có quỷ rất đáng sợ, ai đến cũng chết hết.
Nói xong còn lắc đầu:
"Đây là yêu đạo nguyền rủa!"
Yêu đạo? Ta chưa được nghe nói nơi này còn có liên quan đến yêu đạo, liền hỏi hắn lời này có ý gì?
Miêu mập vội nói:
"Hừm, khó trách các ngươi không biết, chỉ có người địa phương chúng ta là được nghe chuyện đó từ bé thôi."
Hóa ra năm đó có một người trẻ tuổi đi câu trong đêm mưa, bỗng nhiên nghe thấy ở mép nước có tiếng động giống như có người đánh nhau, liền chạy đến xem náo nhiệt, không ngờ lại thấy một đạo sĩ đè một cô gái lên trên tảng đá, còn kéo cổ áo cô gái đó ra.
Đêm hôm đó đúng lúc có trăng tròn, ánh trăng sáng chói chiếu vào người cô gái kia, chỉ thấy khuôn mặt nàng tươi đẹp như rừng đào, da trắng nõn nà, xinh đẹp không sao tả nổi. Cô gái kia còn đang đau đớn cầu xin đạo sĩ tha cho mình.
Tên nhóc kia nhìn thấy thế thì vô cùng sốt ruột, nói mẹ nó giữa ban ngày ban mặt mà tên yêu đạo này lại đi hãm hại phụ nữ, đã đến lúc thay trời hành đạo rồi!
Thế là hắn muốn xông ra ngoài làm anh hùng cứu mỹ nhân - theo kịch trên sân khấu thì nói không chừng cô gái này sẽ gả cho hắn để báo đáp thì sao.
Nhưng không ngờ yêu đạo kia lại lấy ra một thanh đao nhọn đâm xuống tim cô gái kia, tên nhóc này nhìn thấy thì sửng sốt, không kịp suy nghĩ nhiều mà cầm lấy một tảng đá đập vào đầu đạo sĩ kia.
Đạo sĩ kia đang tập trung đối phó với cô gái, nào biết sau lưng sẽ có người khác? Hắn hét lên một tiếng rồi ngã gục, tên nhóc vô cùng vui vẻ quay sang nhìn cô gái kia, nhưng có lẽ cô gái đó bị dọa sợ, vội vội vàng bỏ chạy, còn chẳng cảm ơn được một câu chứ đừng nói đến việc lấy thân báo đáp.
Tên nhóc không khỏi có chút mất mát, nhưng nhìn yêu đạo bị đánh kia thì lại hưng phấn như được làm anh hùng, đúng lúc này, yêu đạo kia chậm rãi tỉnh lại, lẩm bẩm nói nói:
"Ý trời...ý trời..."
Tên nhóc kia mắng:
"Tên yêu đạo khốn kiếp nhà ngươi, lại làm loại chuyện không biết xấu hổ này, sớm muộn gì cũng sẽ gặp báo ứng, đương nhiên là ý trời rồi."
Nhưng đạo sĩ kia lại nhìn chằm chằm tên nhóc, nói một câu:
"Nói cho người bản địa các ngươi biết, tuyệt đối không được xuống nước ở chỗ này."
Nói xong, đạo sĩ kia liền về Tây Thiên.
Trong lòng tên nhóc tự nhủ đạo sĩ kia trước khi chết còn nói cái gì không thể hiểu nổi, người ở đây sống với sông nước, sao có thể không xuống sông xuống nước được? Không xuống nước thì ăn cái gì?
Hắn cũng không thèm bận tâm, còn nhổ một ngụm nước bọt lên thi thể kia.
Lúc về còn khoe khoang chuyện mình làm việc nghĩa, người địa phương thấy đúng là có đạo sĩ bị đánh chết, nhưng lúc hỏi hàng xóm xung quanh thì không thấy có cô gái này nhắc đến chuyện này.
Điều này cũng không kỳ quái, thời đại đó trinh tiết là thứ quan trọng nhất, không có cô gái nào muốn bị mất mặt cả.
Đạo sĩ kia không rõ lai lịch, cũng không có ai đến nhận thi, thời đại đó lại hỗn loạn, chết một người cũng không đáng kể, cho nên không có ai coi ra gì, chỉ chôn cất qua loa.
Mà câu "đừng xuống nước" trước khi chết của đạo sĩ cũng đã bị lãng quên.
Tên nhóc kia càng không để trong lòng, hắn vẫn ra bờ sông hàng đêm - hắn rất muốn gặp lại cô gái kia lần nữa.
Nhưng sau khi tên nhóc đó xuống nước thì không bao giờ xuất hiện lại nữa.
Rất lâu sau đó mới có người tìm thấy tên nhóc đó ở hạ du - hắn đã hoàn toàn thay đổi, nội tạng biến mất hết, nếu không phải sau gáy hắn có ba nốt ruồi, không ai biết thi thể đó là hắn.
Chuyện này cũng không khiến người ta chú ý, có người chết đuối không phải là chuyện quá bình thường sao?
Nhưng không ngờ từ đó về sau, có không ít người xuống sông đều bị mất hết nội tạng giống tên nhóc kia.
Lúc này mới có người nghi ngờ, câu nói trước khi chết của đạo sĩ kia hẳn là một câu nguyền rủa?
Người dân ở đây làm hỏng chuyện tốt của hắn, còn giết hắn, cho nên hắn mới nguyền rủa người địa phương!
Từ đó về sau, người địa phương không còn dám xuống nước nữa, rất sợ bị tên yêu đạo ma quỷ kia đào hết nội tạng.