Chương 188: Bị Thương
Ta lắc đầu:
"Ta cảm thấy không giống."
Có lẽ lúc ấy Gà Ác cũng tưởng rằng là khỉ nước làm loạn, cho nên mới bắt được một con đã cảm thấy mình thắng đấu pháp, ai ngờ vẫn bị thứ kia kéo xuống.
Hơn nữa ta cũng đã nhìn khí trên người khỉ nước rồi, đó là khí xanh rất ô uế, hoàn toàn không giống khí xanh trong suốt ta thấy ở phía trên.
Quả nhiên cấp càng thấp thì khí xanh càng ô nhiễm, chỉ sợ hung thủ kia là một kẻ khó chơi.
Trình Tinh Hà nghe vậy thì vô cùng ủ rũ, vừa không được ăn cá còn không tìm được manh mối về Gà Ác, ta thì đi xung quanh xem xét từng cái cây một - đương nhiên không con cá chép nào trên cây cả.
Lúc này Trình Tinh Hà bỗng nhiên túm lấy ta:
"Bả vai ngươi làm sao vậy?"
Ta cúi đầu xem mới phát hiện áo trên vai đã ướt đẫm máu - vừa rồi đánh khỉ nước không biết đã bị con khỉ si tình nào cào.
Lúc cởi áo sơ mi ra, ta lập tức hít một hơi, đậu má, da tróc thịt bong lộ hết cả xương quai xanh trắng hếu.
Sắc mặt Trình Tinh Hà lập tức âm trầm hẳn xuống, cả người đằm đằm sát khí, quay đầu muốn đi về phía đập nước.
Ta giữ chặt hắn hỏi hắn định làm gì?
Hắn hất ta ra:
"Móa nó, đám khỉ kia đúng là chán sống rồi, ta đi mua một ít thuốc diệt chuột hạ độc chết đám khốn đó."
Ta túm lấy hắn:
"Thôi được rồi, đập nước như thế lớn, ngươi phải mua bao nhiêu tiền thuốc diệt chuột chứ?"
Hơn nữa đầu độc đập nước là phạm pháp.
Trình Tinh Hà nghiến răng nghiến lợi, đạp con khỉ nước cái kia một cái như để trút giận:
"Mé nó đúng là xui xẻo."
Nhưng hắn vừa dứt lời, một tiếng sấm vang lên cứ như ông trời cũng muốn phụ họa, sau đó vô số hạt mưa to như hạt đậu trút xuống, đập vào đầu đau điếng.
Ta và Trình Tinh Hà đành phải chạy trối chết, Trình Tinh Hà nói:
"Tìm chỗ nào trú đã - vết thương trên vai ngươi mà dính mưa, không chữa được sẽ chết người đấy."
Trời đã tối, ta chợt thấy có một nơi có ánh sáng.
Trình Tinh Hà cũng thấy, lập tức hưng phấn hẳn lên:
"Hình như là có nhà dân!"
Đúng là có một căn nhà gỗ, ánh đèn điện đang lóe ra từ cửa sổ.
Không phải không có ai dám đến đây sao? Còn có nhà dân nữa hả?
Nhưng vừa đi về hướng kia được hai bước, khỉ nước cái bỗng nhiên liều mạng giãy dụa như bị điên, hiển nhiên là rất sợ chỗ kia.
Trình Tinh Hà ngại phiền, lại cho con khỉ cái kia hai đạp:
"Đúng là con nhà lính tính nhà quan, sao ngươi lại lắm chuyện như thế?"
Ta liền cầm lấy dây thừng trói khỉ nước cái, kéo nó vào bên trong.
Khỉ nước cái kia cũng không vùng vẫy nữa, chỉ nằm trên đất như chó chết, cả người dính đầy bùn, để mặc ta kéo lê đi.
Xung quanh căn nhà kia có lưới đánh cá, giống như một gia đình ngư dân bình thường.
Trình Tinh Hà đi qua gõ cửa:
"Có ai không? Chúng ta tới trú mưa nhờ!"
Rất nhanh đã có người mở cửa, ta và Trình Tinh Hà vừa nhìn đã sững sờ - lại là một cô gái trẻ tuổi.
Mặc dù nàng mặc một bộ đồ vải thô, nhưng khuôn mặt lại cực kỳ xinh đẹp, nếu đi đóng phim có khi còn được làm nữ chính.
Cô gái kia thấy chúng ta cũng rất bất ngờ:
"Các ngươi là..."
Trong phòng bay ra mùi thức ăn thơm phức, vừa rồi ta và Trình Tinh Hà không được ăn cá, vừa ngửi thấy mùi này đã chảy cả nước miếng.
Trình Tinh Hà liền tự giới thiệu mình, nàng kia rất hào phóng mời chúng ta vào trong, còn bảo chúng ta chịu đựng một chút, ngày mai có thể trở về - vừa vặn mới nấu cơm xong, ngồi xuống ăn cơm cùng.
Trình Tinh Hà nói quấy rầy:
"Không cần ăn cơm ngay cũng được, bạn thân của ta bị thương, ngươi có thuốc không?"
Lúc này cô gái kia mới phát hiện vai ta bị thương, vội vàng nói:
"Có có, đại ca chờ một chút."
Nói xong thì lấy ra chút cỏ khô, Trình Tinh Hà sáng mắt lên:
"Hừm…xích mao kê huyết đằng, đồ tốt a!"
Hắn đang muốn nói tiếp, nhưng cô nương kia lại lắc đầu, cho vào miệng nhai nát, hai tay đặt lên trên vai ta, từ từ nhả ra bôi lên cho ta.
Hai tai ta nóng rực, nàng cũng quá nhiệt tình đi?
Một mùi thơm đặc biệt của phụ nữ truyền đến khiến bả vai ta tê ngứa, đáng lẽ ra đây sẽ là giây phút viên mãn của một người đàn ông, nhưng ta lại vội vàng ổn định lại suy nghĩ, tránh ra phía sau:
"Ta tự làm là được..."
Khuôn mặt cô gái kia cũng hồng hồng, nhỏ giọng nói:
"Ngươi đừng suy nghĩ nhiều, muốn chữa vết thương do khỉ nước cào thì phải nhai kê huyết đằng trong miệng có tác dụng, nếu không ta cũng sẽ không..."
Nếu còn từ chối nữa thì quá kênh kiệu rồi, ta đành phải nói cảm ơn, để nàng cúi đầu bôi khắp vết thương cho ta từng chút một.
Mà thứ này đúng là rất có tác dụng, sau khi bôi thảo dược hơi lạnh lên, cơn đau rát lập tức biến mất, còn có tác dụng hơn Vân Nam Bạch Dược.
Trình Tinh Hà ngẩn người, âm thầm véo ta một cái:
"Không ngờ ngươi rất được phụ nữ để mắt tới nha, ta vừa ngửi được mùi chua nhất kiến chung tình đấy."