Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 189 - Chương 189 - Cái Miệng Lớn

Chương 189 - Cái Miệng Lớn
Chương 189 - Cái Miệng Lớn

Chương 189: Cái Miệng Lớn

Sau đó hắn liền hỏi cô gái kia:

"Ơ, không phải chỗ này có quỷ sao, sao ngươi vẫn còn ở chỗ này?"

Hóa ra nhà nàng ở đây để trông đập nước - nơi này rất nguy hiểm, từ lúc xảy ra chuyện đáng sợ đã có người thuê nhà nàng ở lại đây trông coi, nhưng nghe nói gần đây trong thành có người đến trị quỷ nước, người nhà nàng mới trở về thu hoạch dưa hấu, chỉ để lại mỗi nàng trông nhà.

Nói rồi cô gái kia bê đồ ăn lên cho chúng ta, đều là những món ăn nhà đẹp mắt. Ta nói cảm ơn cô gái kia, nàng xấu hổ cười:

"Bình thường ít khi được gặp người khác, cũng cô đơn rất, có người đến trong lòng cũng vui vẻ."

Nụ cười của nàng vừa dịu dàng vừa cô đơn, khiến người ta vừa nhìn đã đau lòng.

Trình Tinh Hà cũng rất đồng tình với nàng, sau đó chợt nhớ tới Gà Ác, liền hỏi nàng có gặp một người đeo kính sát tròng không?

Cô gái kia khó hiểu lắc đầu:

"Chưa gặp đại ca đó bao giờ, hay là đã xảy ra chuyện gì rồi? Ta thấy các ngươi đừng tìm nữa, bây giờ đang là mùa nước lên, không tìm được đâu, không bằng đợi hơn nửa tháng sau hẵng xuống hạ du tìm."

Ý nàng là bảo chúng ta đợi nhặt xác rỗng ruột về.

Trình Tinh Hà thở dài, mà cô gái kia lại nói bóng nói gió, hỏi ta đã có người yêu chưa?

Ánh mắt kia tràn đầy vẻ chờ mong.

Trình Tinh Hà nghe thế thì liên tục ho khan như vừa uống 84 vậy.

Ta vội vàng nói có đã thích một người rồi, cảm ơn đã quan tâm.

Hiển nhiên nàng có hơi thất vọng, sau đó đưa mấy cái chén nhỏ đến:

"Nếu hai ca ca không chê thì đây là rượu hạt thông mà ông nội ta chưng, các ngươi nếm thử đi."

Rượu hạt thông này rất thơm, Trình Tinh Hà đang định đưa tay ra cầm một chén, ta đột nhiên nhìn cửa sổ nói:

"Ơ, cửa sổ nhà ngươi bị dột rồi!"

Cô gái kia nhìn ra phía sau theo phản xạ, ta thì nhân cơ hội này đổi chén của ta với chén của nàng.

Ta làm rất nhanh, Trình Tinh Hà thấy động tác như ảo thuật gia của ta thì sửng sốt, thấp giọng hỏi ta:

"Sao vậy, người ta ân cần trị thương cho ngươi như vậy, ngươi còn nghi ngờ người ta là Tôn nhị nương?"

Nói nhảm - vừa rồi Trình Tinh Hà hỏi nàng về Gà Ác, chỉ hỏi một câu "người đeo kính sát tròng" chứ không nói nam hay nữ, làm sao nàng lại biết là "đại ca"?

Lúc này nàng cũng quay đầu lại, rất ân cần cầm chén lên bảo chúng ta nếm thử.

Nói xong thì cầm chén của mình lên uống trước.

Ta liếc mắt ra hiệu với Trình Tinh Hà, Trình Tinh Hà hiểu ý, cầm chén lên "uống một hơi cạn sạch". Ta cũng bắt chước làm theo, hiển nhiên cô gái kia rất vui vẻ, hỏi chúng ta hương vị thế nào? Đương nhiên chúng ta sẽ gật đầu nói ngon lắm rồi.

Một lát sau, ta cảm thấy ánh mắt của cô gái kia có vẻ thăm dò, chắc là đã đến lúc rượu kia có tác dụng, liền đá vào chân Trình Tinh Hà dưới gầm bàn một cái.

Trình Tinh Hà hiểu được, lập tức "ực" một tiếng nằm dài ra đất, không động đậy được nữa.

Cô gái kia khẽ nhếch khóe miệng, hiển nhiên là rất vui vẻ, nhưng trông thấy ta còn chưa ngất đi thì lại tỏ ra hoảng sợ:

"Ôi chao, đại ca này làm sao vậy..."

Ta đáp:

"Tửu lượng kém, không cần phải để ý đến hắn."

Nói xong ta cũng gục xuống.

Cô gái kia vui vẻ tới gần ta, sờ lên mặt ta:

"Đại ca đúng là đẹp trai..."

Nói rồi lại sờ lên tay ta:

Bị sờ soạng khiến ta vô cùng khó chịu, cứ như có kiến đang bò khắp ngươi vậy. Nhưng không ngờ lúc nàng sờ vào tay ta thì đột nhiên như bị bỏng, sửng sốt nói:

"Tiềm long chỉ..."

Tiềm long chỉ?

Ta lập tức thót cả tim, sao rồi, nàng biết chuyện về ngón trỏ tay phải ta rồi sao?

Ta nheo mắt lại, lại thấy cô gái kia kia nhếch môi cười, nụ cười kia vô cùng đáng sợ, cứ như là nhìn thấy thức ăn ngon vậy. Mà vừa rồi nụ cười của nàng chỉ nhỏ như anh đào, bây giờ lại ngoác miệng đến tận mang tai.

Đậu má, cái miệng thật lớn!

Mà bên trong cái miệng kia mọc đầy răng nanh nhọn như lưỡi cưa, muốn , tràn đầy răng cưa đồng dạng răng nanh, sau đó muốn cắn mạnh vào tay ta!

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, ta lập tức rút tay về, nàng kia cắn hụt, hai hàng răng va vào nhau két một tiếng.

Mà nàng cũng đưa mắt lên nhìn ta chằm chằm, giống như không tin ta có thể tỉnh lại.

Sau đó nàng lập tức đổi vẻ độc ác, nhào về phía ta.

Ta lăn đi thật nhanh, đang định rút Thất Tinh Long Tuyền ra thì bỗng thấy ánh mắt nàng mờ mịt, lúc này mới như kịp phản ứng, nằm rạp xuống đất bất động.

Ta mới thở phào một hơi, xem ra rượu hạt thông kia đã có hiệu quả.

Điều này khiến ta cảm thấy hoảng sợ, nếu nàng không nói lỡ lời thì có lẽ bây giờ ta đã thành cái xác rỗng ruột trôi trong nước rồi.

Một cái tay khoác lên bả vai ta, dọa ta giật mình một cái. Quay đầu thấy Trình Tinh Hà cũng đi tới, một tay sờ cái gáy vừa đập xuống đất của mình, vừa nhìn chằm chằm cô gái kia:

"Cái quái gì đây?"

Bình Luận (0)
Comment