Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 190 - Chương 190 - Nhân Tài Giao Tiếp

Chương 190 - Nhân Tài Giao Tiếp
Chương 190 - Nhân Tài Giao Tiếp

Chương 190: Nhân Tài Giao Tiếp

Ta tìm ít dây leo tơ thép trói chặt tay chân nàng lại:

"Ngươi đã từng nghe nói đến thủy dạ xoa chưa?"

Thủy dạ xoa cũng giống như khỉ nước, là một loại quái vật sống dưới nước.

Nhưng thủy dạ xoa cao cấp hơn khỉ nước rất nhiều - thủy dạ xoa có thể hóa thành mỹ nhân để ăn người, cho nên thủy dạ xoa còn có một cái tên khác, gọi mỹ nhân nước.

Mà thủy dạ xoa ăn người không ăn cái gì khác mà chỉ ăn tim - trái tim của đàn ông trẻ tuổi.

Càng ăn nhiều nội tạng, năng lực của nàng sẽ càng lớn, đợi đến khi tu hành đến trình độ nhất định sẽ có thể biến thành dạ xoa chân chính, rời khỏi mặt nước, hoạt động tự do.

Nhìn năng lực của thủy dạ xoa này, có vẻ cách ngày biến thành dạ xoa không còn xa.

Trình Tinh Hà cũng hiểu rất nhanh:

"Đậu má, chẳng lẽ nàng chính là người phụ nữ bị đạo sĩ kia bắt?"

Không sai...chắc hẳn đạo sĩ đã phát hiện ra chân thân của nàng, muốn giải quyết nàng - muốn giết thủy dạ xoa chỉ có thể moi tim.

Đáng tiếc lại bị tên nhóc kia đánh lén từ phía sau, thất bại trong gang tấc, lại còn mất mạng. Cho nên cô gái kia đã chạy, mà đạo sĩ chỉ để lại một câu di ngôn, nói là ý trời, bảo người địa phương tuyệt đối đừng xuống nước.

Trình Tinh Hà vỗ đùi:

"Đúng là một đạo sĩ xui xẻo."

Ai nói không phải đâu.

Trình Tinh Hà lấy lại can đảm, lập tức nói:

"Ta nghe nói tim của thủy dạ xoa rất đáng giá, chúng ta gặp may rồi, móc ra mang đi chợ quỷ có thể bán được không ít tiền!"

Nói rồi liền muốn túm lấy cổ áo thủy dạ xoa.

Ta lập tức ngăn hắn lại:

"Ngươi quên rồi sao, Gà Ác còn đang ở trên tay nàng!"

Lúc này Trình Tinh Hà mới kịp phản ứng, vội vàng bảo ta thẩm vấn nhanh lên, thẩm vấn xong rồi moi tim.

Ta nghĩ thủy dạ xoa thích nước, liền múc nước lên dội vào mặt nàng.

Quả nhiên, thủy dạ xoa lập tức tỉnh lại, quằn quại dãy dụa, sau khi phát hiện ra tình cảnh bây giờ của mình, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ hoảng sợ, tiếp theo ngẩng đầu điềm đạm đáng yêu nhìn ta:

"Đại ca, ngươi làm gì vậy?"

"Ca mọe nhà ngươi."

Trình Tinh Hà không hề thương hương tiếc ngọc chút nào, đối xử với người đẹp này y như với khỉ nước cái, đi lên đập mạnh vào trán nàng:

"Ngươi đưa Gà Ác đi đâu rồi?"

Cái trán trơn bóng của thủy dạ xoa lập tức bị Trình Tinh Hà đánh sưng lên, nhưng nàng đã quen với việc dùng sắc đẹp quyến rũ người ta, đàn ông trông thấy nàng đều mê mệt đến mức phải quỳ xuống, đã bao giờ bị đối xử như vậy. Nàng cắn chặt hàm răng, đôi mắt đẹp cũng nhìn chằm chằm Trình Tinh Hà giống như là hận không thể chém Trình Tinh Hà thành muôn mảnh.

Trình Tinh Hà làm bộ muốn đào mắt nàng ra, ta kéo Trình Tinh Hà lại, nói:

"Tính tình bạn thân ta không tốt, bây giờ ta nói cho ngươi biết, tên ẻo lả mà ngươi bắt là một người rất quan trọng, ta khuyên ngươi hãy giao tên ẻo lả đó ra, hai chúng ta khá dễ nói chuyện, nếu không người nhà tên ẻo lả kia tới sẽ róc xương lóc thịt ngươi."

Thủy dạ xoa nhìn ta chằm chằm, lúc này mới nói:

"Đại ca, ngươi là người tốt, như vậy đi, ngươi đồng ý với ta một điều kiện, ta sẽ dẫn ngươi đi tìm hắn."

Trình Tinh Hà nghe vậy thì xù lông lên:

"Ngươi đã như thế này rồi mà còn muốn nói điều kiện, đừng cản ta, để ta đạp nàng hai cái trước đã..."

Ta nhớ tới câu "tiềm long chỉ" kia của nàng, giật mình nói tiếp:

"Ngươi nói đi."

Thủy dạ xoa trừng Trình Tinh Hà một cái, lúc này mới nói:

"Ta chỉ cần ngươi đi với ta, đừng để tên lôi công này đi theo - nếu dẫn hắn theo, ngươi có róc xương lóc thịt ta, ta cũng sẽ không nói câu nào."

"Cái gì, ngươi nói ai là Lôi Công?"

Ta suy nghĩ một lát, Gà Ác bị kéo xuống cũng khá lâu rồi, ban đầu chắc chắn là không có chuyện gì, nhưng nếu để lâu có khi sẽ bị tàn tật gì đó thì cũng không hay lắm, chuyện này vẫn nên tốc chiến tốc thắng, hơn nữa ta còn phải hỏi nàng chuyện về ngón trỏ tay phải của ta.

Tuy dạ xoa nước này lắm mưu nhiều kế, nhưng bây giờ đã bị trói như cái bánh chưng, chắc cũng sẽ không gây ra được chuyện gì, thế là ta liền đồng ý.

Trình Tinh Hà mắng nhiếc nửa ngày, sau đó mới thấp giọng bảo ta cẩn thận một chút, thứ này sống lâu như vậy rồi, chắc chắn là có chuyện bí ẩn gì đó.

Ta gật đầu, bảo thủy dạ xoa dẫn đường.

Thủy dạ xoa nghiêng đầu ra hiệu ta nhìn chân nàng - nàng bị trói chặt như vậy, không đi được.

Ta cũng không muốn mạo hiểm cởi trói cho nàng, thế là quyết định vác nàng lên vai.

Đúng là thủy dạ xoa này có dáng người rất tốt, có lồi có lõm, còn có một mùi hương kì lạ, khiến người nào cũng phải cảm thấy hạnh phúc.

Nhưng mà ta vội ổn định lại tinh thần, đi theo đường nàng chỉ.

Lúc này cơn mưa to đã ngừng, trên đường đều là đất đá ướt sũng rất trơn trượt, giọng nói như hoa lan của thủy dạ xoa vang lên bên tai ta:

"Đại ca, ngươi cẩn thận một chút, đừng để ngã."

"Ngươi yên tâm, không để ngươi ngã được đâu."

"Ta không sao, đại ca đừng ngã là được."

Nàng đúng là một nhân tài giao tiếp.

Bình Luận (0)
Comment