Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 201 - Chương 201 - Không Đánh Được Đâu

Chương 201 - Không Đánh Được Đâu
Chương 201 - Không Đánh Được Đâu

Chương 201: Không Đánh Được Đâu

Ánh mắt bà lão hơi động, nhưng chỉ gật đầu một cái cứ như không có hứng thú với lời ta nói, mà chỉ thúc giục ta vào trong nhìn xem, giải quyết tà ma kia mới là việc chính.

Bà lão này có hình mẫu của Từ Hi thái hậu, một khi đã quyết định cái gì, người khác sẽ không thể khuyên nàng được, ta đã nhìn ra được điều này, cho nên đành tiếp tục đi vào trong.

Những thứ còn lại thì không có vấn đề gì, toàn bộ căn nhà đều tràn ngập tử khí, đúng là vô cùng cao quý, nói rõ người nhà này đang rất may mắn, đáng lẽ ra không nên xuất hiện tà ma gì mới đúng.

Nhưng vừa vào bên trong, ta liền thấy vị trí khôn trong nhà có màu đỏ chu sa.

Ta vô cùng hưng phấn, đây là lần đầu tiên ta thấy màu đỏ chu sa này, chẳng lẽ ta đã tăng cấp?

Nhớ lại nội dung trong cấp khí, vị trí khôn là vị trí của bà chủ một nhà, mà màu đỏ chu sa là một loại huyết sát, ý là chủ nhà đã kết thù với ai đó.

Ta cũng biết trên đời này không có vô duyên vô cớ yêu, cũng không có vô duyên vô cớ hận, chắc chắn bà lão có thù oán với người phụ nữ áo đỏ kia.

Hỏi lại bà lão, bà lão nói ngồi ở vị trí này lâu như vậy rồi, kiểu gì cũng sẽ đắc tội người ta, nhưng đúng là không nghĩ ra là ai.

Ta đã nhìn ra được, hiển nhiên bà lão này đang giấu giếm cái gì đó - nhờ người ta giúp mà còn không nói thật, vậy làm cái gì nữa?

Loại khách hàng này là khó giải quyết nhất. Nếu không phải vì muốn hỏi thăm về Giang què, đúng là ta không muốn quan tâm lắm.

Suy nghĩ thêm một chút, chẳng lẽ cũng giống như chuyện bà bà thần kia, trong lòng có quỷ?

Mà Trình Tinh Hà cũng không nhìn ra người chết, chúng ta bàn bạc với bà lão, chờ nàng ngủ chúng ta sẽ đến xem tà ma cắn người là thần thánh phương nào.

Bà lão đồng ý, bảo Giang Thần tìm cho chúng ta một phòng, để chúng ta nghỉ ngơi cho khỏe.

Ta chỉ cảm thấy xương cốt cả người như muốn giã rời - đợt này phải làm việc liên tục, cho dù ta có trẻ trung trai tráng thì cũng không chịu nổi.

Sau đó ta đi tắm, vì trên người có nước miếng của thủy dạ xoa, hành khí vẫn luôn bị đóng chặt trứ, ta liền hái trộm chút ngải diệp trong vườn nhà họ, kì cọ rất nhiều lần mới hết.

Lúc ta trở về điều tức mới có chút ngạc nhiên mừng rỡ - ta đã thật sự từ cấp hoàng tam phẩm lên tới cấp hoàng nhị phẩm rồi!

Dựa theo "cấp khí", người bình thường muốn tăng cấp hoàng, sớm thì có thể lên một phẩm trong vòng ba đến năm năm, muộn thì tám đến mười năm. Ta mới chính thức vào không đến một tháng mà đã tăng hai phẩm, có thể nói là cực kỳ may mắn.

Nhưng mà có nhiều hồi báo cũng có nghĩa là có nhiều nguy hiểm - đã rất nhiều lần suýt nữa thì ta mất cả mạng rồi.

Hơn nữa bây giờ cách bốn mươi chín ngày kia càng lúc càng gần, ta lại lo lắng, phải nhanh chóng giải quyết chuyện này rồi tìm được Giang què.

Ta nằm ở trên giường, đầu óc ổn định lại, chuyện mấy ngày này lướt qua đầu ta như ngựa phi, lời của thủy dạ xoa kia cũng hiện ra, ta sờ ngón trỏ theo bản năng, Tiềm Long chỉ?

Chẳng lẽ cũng vì ta có ngón tay này nên mới có thể đưa Tiêu Tương ra ngoài?

Thủy dạ xoa kia không phải là người, nói ngón trỏ của ta có lợi cho tu hành phi thăng, rốt cuộc Tiêu Tương là thần thánh phương nào? Nàng chọn ta, chẳng lẽ cũng là vì số mạng gì đó của ta sao?

Điều này khiến ta có một cảm giác như bị lợi dụng, cực kỳ không thoải mái, nhưng ta vẫn không nhịn được nghĩ không biết bây giờ Tiêu Tương thế nào rồi, tại sao nàng không xuất hiện nữa?

Ta càng ngày càng nhớ nàng.

Hơn nữa dấu vết trên Tiềm Long chỉ đã biến thành màu đen, trong lòng ta trầm xuống, không thể là nàng đã xảy ra chuyện gì rồi chứ?

Hay là thật ra ta không phải Tiềm Long gì đó, nàng nhận nhầm nên mới xảy ra biến cố?

Còn có tứ tướng cục liên quan đến Tiêu Tương...Những chuyện này chất đống ở trong đầu càng ngày càng loạn, ta hận không thể bắt được Giang què ngay bây giờ để hỏi hết những chuyện muốn biết.

Ngay lúc này, ta liếc thấy Trình Tinh Hà có vẻ không thoải mái, hóa ra hắn đang uống rượu hoa quả Tây Dương mà người ta cho.

Rượu trái cây có sắc không tệ, mùi vị cũng rất dễ ngửi, nhưng rõ ràng là có mùi rượu mạnh, nhưng tên này lại không suy nghĩ nhiều như vậy, nhân lúc ta tắm đã uống trộm một chai, đang không ngừng nấc cụt, mặt đỏ như đít khỉ.

Ta cướp chai rượu bảo hắn đừng uống nữa, uống nhiều như vậy còn làm việc kiểu gì?

Nhưng hắn lại không chịu cho như chó bảo vệ thức ăn, còn huých vào xương sườn ta:

"Sao ngươi lại tham ăn như vậy, có một con rận cũng phải cướp cái chân."

Mẹ ngươi, lời này để hình dung ngươi mới là thích hợp nhất.

Ta bị hắn huých đau liền đuổi theo đánh hắn, hắn liều mạng rụt về sau, không ngừng cười ha ha:

"Không đánh được đâu!"

Bình Luận (0)
Comment