Chương 206: Phượng Hoàng Ấp Trứng
Trình Tinh Hà lắp bắp kinh hãi, liên tục gật đầu:
“Anh trai nhỏ, ngươi là thần à, làm sao ngươi nhìn ra được người bên ngoài là ăn mày?”
“Vậy ngươi lại nhìn kỹ lại xem, những người này có sáu ngón tay hay không?”
Trình Tinh Hà duỗi cổ nhìn hồi lâu, quay đầu lại gật đầu với ta:
“Có mấy người mọc sáu ngón tay! Không đúng, có phải ngươi lén lút thăng cấp đúng không, làm sao cái gì ngươi cũng nhìn ra được?”
Vậy đúng như những gì ta suy đoán.
Mà vừa nghe được mấy chữ “Sáu ngón”, Giang Thần thoáng nhíu mày, có chút khó tin nhìn ta.
Ta nhìn Giang Thần:
“Ngươi có biết lai lịch của cô gái điên nhà ngươi không?”
Lúc nàng bị kéo đi, ta đã thấy rất rõ ràng, trên một bàn chân của nàng có sáu ngón. Mà kiểu sáu ngón này rất dễ di truyền, hiển nhiên nàng chính là đời sau của người quần áo rách rưới kia.
Giang Thần nhíu mày:
“Ta chỉ biết là nàng có một họ hàng xa trong nhà, nhưng cụ thể là thân phận gì thì bà nội chưa từng nhắc tới.”
Vậy thì đúng rồi, ta vừa định nói chuyện, phía sau có tiếng xe vang lên, là bà cụ kia đến.
Ánh mắt bà cụ lạnh lùng:
“Lý Ngư, ngươi không nghe lời.”
Giang Thần vội vàng nói:
“Bà nội, ta là vì...”
Bà cụ quay đầu nhìn ta:
“Ta biết cả rồi, là do thằng nhóc này dùng miệng lưỡi ngon ngọt dụ dỗ ngươi đưa hắn tới chứ gì? Ta cũng biết, xem phong thủy thì không thể tránh khỏi việc này.”
Trình Tinh Hà không vui:
“Chúng ta đều biết kính già yêu trẻ, nhưng ngươi làm cái gì dùng một gậy tre lập úp cả thuyền người, bọn ta làm sao giấu để giải quyết riêng được?”
Đúng vậy, vừa muốn ngựa chạy lại muốn ngựa không ăn cỏ, chuyện này không nói rõ ràng, còn không để cho ta giải quyết. Nếu không phải vì muốn biết tin tức của Giang què, ta mới không phục vụ ngươi.
Bà cụ cười như không cười, nói:
“Ngươi nhìn ra cái gì rồi?”
Ta trả lời:
“Ta nhìn ra, người bên ngoài không phải ăn mày, mà là bị chiếm mộ.”
Mặc dù bà cụ vẫn duy trì mỉm cười, nhưng những nếp nhăn trên mặt đã không nhịn được mà lay động.
Ta tiếp tục nói:
“Ta đoán người phụ nữ cắn ngươi chính là chủ nhân ban đầu của ngôi mộ này đúng không? Nếu ta đoán không sai, nàng cũng là người thân của cô gái điên nhà các ngươi.”
Giang Thần cũng nhìn ra, hắn nhìn bà cụ và nói:
“Bà nội, ngài thật sự quen biết tà mà cắn ngài kia sao?”
Bà cụ thở ra một hơi và nói:
“Được rồi, Lý Ngư, hôm nay ta sẽ nói hết chuyện kia cho ngươi biết.”
Thì ra, mặc dù nhà họ Giang này làm việc trong nhà nước, nhưng thật ra lại là một phần của một thế gia phong thủy, cho nên vẫn rất coi trọng phong thủy, sở dĩ nhiều năm như vậy đều có thể đứng ở thế bất bại cũng là vì có phong thủy duy trì.
Mãi cho đến bốn mươi năm trước, gia đình họ đang gặp phải một cuộc khủng hoảng, cũng trùng hợp đồng thời tìm thấy một ngôi mộ rất tốt.
Tên của vùng mộ đó được gọi là Phượng Hoàng ấp trứng.
Chỉ cần có thể chôn cất ở trong Phượng Hoàng ấp trứng, có thể hưởng giàu sang, có thể vượt qua tai hoạ, đáng tiếc là nội khí không liên tục, bên ngoài có giết sa, như có vết sóng xông phá, thuận lợi chỉ được hai mươi năm mà thôi, hai mươi năm sau nhất định phải dời mộ, nếu không con cháu đời sau sẽ có thọ ngắn, không quá bốn mươi tuổi sẽ chết trẻ.
Cho nên hai mươi năm trước, sau khi họ hưởng thụ phong thủy Phượng Hoàng ấp trứng hai mươi năm thì nhất định phải dời mộ, bằng không sẽ tuyệt hậu.
Nhưng lúc này, họ tìm mãi cũng không tìm được huyệt mới thích hợp, mắt thấy sắp bị Phượng Hoàng ấp trứng cắn trả. Đang lúc cả gia đình đều sốt ruột, một người bạn thân tri kỷ của bà cụ tới tìm nàng nói chuyện phiếm, trong lúc vô tình nói đến nhà mình tìm được một ngôi mộ mới, nói mộ mới còn rất kỳ quái, có một tiên sinh xem tướng đất nói mộ này rất tốt, mà phúc trạch của người nhà họ cũng trấn được, chỉ có một điều kiêng kị là tuyệt đối không cho phép người ngoài vào mộ, nếu không nhất định sẽ nhà tan cửa nát.
Có thể kết giao bạn bè với bà cụ đương nhiên cũng là một gia tộc rất hiển hách. Bà cụ nghe xong liền có dã tâm, năn nỉ bạn thân dẫn mình đi xem để mở mang tầm mắt.
Bản thân người bạn thân không tin chuyện này, cũng không đề phòng nàng, dẫn nàng đi xem, bà cụ lập tức sợ hãi - nàng cũng nhận ra đây là thất bảo long mạch ngàn năm có một!
Lúc ấy bà cụ cũng không nói gì, nhưng lại lén lút đi nói với người nhà – cái chỗ này không thể không cướp được.
Dù sao phúc trạch của nhà họ Giang cũng được phong thuỷ Phượng Hoàng ấp trứng thời gian dài như vậy, năng lực rất lớn, rất nhanh đã phá huỷ được gia tộc của bạn thân.
Phần mộ của gia tộc nhà bạn thân cũng bị họ chiếm, vô số xương cốt bị đào ra trực tiếp chôn ở bên ngoài nghĩa trang sang trọng.
Tục ngữ nói rắn độc năm bước tất có thuốc hoá giải, ngược lại cũng giống như vậy, chiếm hết phong thuỷ chân long mạch, vị trí miệng rồng gọi là vùng long tiên, chôn cất ở vị trí này sẽ bị chân long cắn chặt, mãi mãi không có ngày trở mình. Nếu con cháu còn sống nhất định sẽ bị điên.