Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 209 - Chương 209 - Điểm Đáng Nghi

Chương 209 - Điểm Đáng Nghi
Chương 209 - Điểm Đáng Nghi

Chưng 209: Điểm Đáng Nghi

Trình Tinh Hà nhìn ta, thấp giọng nói:

“Làm sao vậy?”

Ta nói cho hắn biết:

“Nơi này là phong thuỷ nhãn huyệt chân long, cũng chính là tròng mắt của rồng, bọn họ đào phá nơi này, chân long này có thể sẽ biến thành rồng mù.”

Cũng giống như nuốt chửng trời đất đào tảng đá tam giác vậy, thất bảo long mạch hiếm thấy này đã bị phá - ngươi nói xem, rồng mù còn kế thừa đế vị được không?

Trận động đất vừa rồi chính là tiếng rồng kêu cuối cùng.

Người phụ nữ kia kéo bà cụ xuống nơi này, nghĩ cũng biết không phải là trùng hợp.

Thiên lý tuần hoàn nhân quả báo ứng, thiếu nợ sớm muộn gì cũng phải trả.

Ta lại hỏi Trình Tinh Hà có mang theo chai nước giải khát không, Trình Tinh Hà sờ hồi lâu mới lấy từ trong ngực ra một chai rượu trái cây Tây Dương không nỡ uống:

“Sao thế, ngươi còn muốn mượn rượu giải sầu một chút à?”

Ta trực tiếp đổ rượu trái cây ra.

Trình Tinh Hà nhìn mà đau lòng, muốn túm lấy ta:

“Ngươi có biết cái này bao nhiêu tiền một chai không? Chà đạp đồ vật sẽ bị thiên lôi đánh chết đấy!”

Ta không biết bao nhiêu tiền, ta chỉ biết, nước đào ra là nước mắt chân long thực sự, có thể làm cho người mù hồi phục thị lực.

Nước mắt chân long cũng không nhiều, chỉ là một cái vũng nước nhỏ, ta lấy lên đầy một chai và cẩn thận giấu ở trong ngực, trong lòng tự nhủ gặp nước mắt rồng mà không lấy mới thật sự bị sét đánh.

Nước mắt rồng chảy hết, bọn họ thật sự tìm được hai bộ hài cốt đang quấn lấy nhau, đã không phân biệt được là cái nào bà cụ, cái nào nữ mặc đồ đỏ kia.

Giang Thần quỳ trên mặt đất, tay siết chặt thành nắm đấm.

Trình Tinh Hà lập tức kéo ta:

“Bà nội hắn cũng tìm thấy rồi, hắn hiếu thuận như vậy, lần này càng khiến chúng ta xong đời, chúng ta thừa dịp loạn chạy mau đi!”

Chạy cái rắm á, chỉ riêng phạm vi thế lực của nhà họ Giang này, không nói rõ ràng, chạy cũng sẽ bị tìm được, vì thế ta dứt khoát ho khan một tiếng:

“Giang Thần, bà nội ngươi muốn hại bọn ta nên đã bị trời phạt, trong lòng ngươi cũng đã có suy tính rồi chứ?”

Giang Thần quay đầu lại nhìn ta, hẳn là đã bị ta tác động – hắn không biết sự thật bên trong, thật sự cho là ta không nhúc nhích một ngón tay đã biến bà nội hắn thành như vậy.

Người giàu tất tiếc mạng, hắn không muốn mạo hiểm như vậy, hơn nữa, bà nội độc đoán chuyên quyền kia đã chết, quyền hành thật sự sẽ rơi vào trong tay hắn, hắn chưa chắc sẽ không vui.

Quả nhiên, Giang Thần đứng lên, xua tay bảo những nhân viên bảo vệ kia lui xuống hết, nhìn ta nói:

“Lý tiên sinh, ta không nhìn lầm người.”

Lần này, ta bỗng nhiên còn phát hiện, khóe miệng Giang Thần nhếch lên, lại giống như rất hài lòng với kết quả này!

Chẳng lẽ...Trái tim ta thoáng lạnh đi, hắn đã trước chuyện sẽ biến thành như vậy, tất cả đều đã được tính toán trước rồi ư?

Giang Thần này quả nhiên không đơn giản!

Hắn đi về phía trước một bước, sau đó nói:

“Chuyện này cũng cảm ơn ngươi rất nhiều.”

Không sai...cung thiên di âm vụ của hắn đã biến mất, ấn đường sáng lên, bà nội này vừa chết, cuối cùng cũng không ai có thể ngồi lên đầu hắn.

Cả người ta nổi hết da gà, hắn quả thật rất hiếu thảo, nhưng dã tâm của hắn vẫn lớn hơn sự hiếu thảo kia.

“Hiện giờ cũng là lúc ta dùng người, có thể nói là đang khát nhân tài.”

Bàn tay thon dài của Giang Thần nắm lấy tay ta, đôi mắt phượng quý phái hơi nhướng lên:

“Lý tiên sinh, có hứng thú làm việc cho ta không? Ta đảm bảo sẽ cho ngươi một tương lai rộng mở.”

Tham vọng của người này dường như vượt ngoài sức tưởng tượng của ta.

Trình Tinh Hà hơi căng thẳng, lén lút kéo ta, hắn nhìn thấy hành động của Giang Thần, sợ ta không đồng ý, vậy Giang Thần sẽ hại ta.

Ta đã thu tay lại và mỉm cười với hắn:

“Ngươi cho ta thời gian cân nhắc lại nhé.”

Mặc dù Giang Thần hơi thất vọng, nhưng cũng không nói nhiều:

“Ta chỉ cảm thấy, với năng lực của Lý tiên sinh, đi theo ta có thể phát huy đến cực hạn.”

Ta hiểu ý nghĩa cực đoan này.

Nhưng ta vẫn xua tay:

“Ta hiểu, vậy chúng ta hẹn sau này gặp lại đi.”

Lần này bọn ta đi, Giang Thần không ngăn cản bọn ta.

Xuống núi, gió lạnh dội lên đầu, vào rạng sáng của mùa hè thậm chí còn có chút lạnh, Trình Tinh Hà vẫn không ngừng lau mồ hôi trên đầu:

“Mẹ nó, dọa chết ta rồi, ngươi nói xem, những nhân vật lớn đều có lòng dạ độc ác như thế ư? Ta tưởng hắn sẽ giệt khẩu hai chúng ta rồi đấy chứ!”

Hắn không nỡ, bởi vì năng lực của ta vẫn còn có ít cho Giang Thần.

Trình Tinh Hà nói tiếp:

“Nhưng nếu cái long mạch kia đã phá...”

Ta lắc đầu:

“Tính cách Giang Thần đa nghi, thất bảo long mạch này bị chúng ta phát hiện, hắn chắc chắn sẽ không tiếp tục lấy phần đất này làm mộ tổ tiên, nhất định là đã tìm được một vùng phong thuỷ trù phù khác, không lâu sau sẽ dời mộ phần thôi.”

Đằng sau hắn chắc chắn có một thầy phong thủy rất giỏi.

Có thể tính toán thận trọng như vậy, sẽ là ai đây?

Trình Tinh Hà trầm ngâm một lát, nói:

“Đúng rồi, ta cũng phát hiện ra một chuyện, có một điểm rất đáng nghi.”

Bình Luận (0)
Comment