Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 218 - Chương 218 - Xông Vào Thực Đường

Chương 218 - Xông Vào Thực Đường
Chương 218 - Xông Vào Thực Đường

Chương 218: Xông Vào Thực Đường

Thế là ta lại khoa tay múa chân với lão đầu nhi, bảo hắn tuyệt đối không được nói cho Tiểu Giang là chúng ta qua, nói rồi ta còn lấy ít thuốc mà thầy Cao đưa cho ta trước đó tặng hắn làm phí bịt miệng.

lão đầu nhi trông thấy đủ thứ đồ linh ta linh tinh kia thế mà lại thích lắm, mân mê cả nửa ngày không buông tay, còn hỏi ta có còn hay không.

Ta bày tỏ, nếu sau khi Giang què về, hắn chịu mật báo cho chúng ta thì chắc chắn sẽ có hậu tạ lớn hơn. lão đầu nhi rất vui vẻ đồng ý.

Sau khi bỏ về cùng Trình Tinh Hà, Trình Tinh Hà liền lén nói thầm với ta:

"Ngươi nói chúng ta có thể tìm thấy tên Giang què đó không?"

Có thể tìm thấy hay không cũng không còn cách nào khác.

Nhưng ngay vào lúc này, ta chợt nghe một loạt động tĩnh, giống như là có người từ phía sau chúng ta đi đến...nếu như bị ai đó phát hiện chúng ta phá cấm mà đi đêm, chắc chắn là sẽ bị khai trừ. Ta lập tức kéo Trình Tinh Hà lại, núp đằng sau một cái cây.

Một bóng người lặng lẽ xuất hiện từ phía sau, cũng chạy từ phía sau đến, chính là Địa Tư Phòng.

Ta vọng khí thử...ặc, hình như là băng sơn mỹ nữ hồi sáng nay thì phải.

Kỳ quái, mặc dù nàng ta cao hơn chúng ta một cấp, nhưng cũng phải tuân thủ luật cấm đi lại ban đêm. Giờ đã hơn nửa đêm rồi, nàng ta còn ra ngoài làm gì?

Chẳng lẽ lại...là nàng cũng giống như chúng ta, đến Thiên Sư phủ cũng có mục đích khác?

Trình Tinh Hà cũng nhíu mày:

"Cô gái đó có ý đồ không đơn giản đâu!"

Ta vừa định gật đầu liền nghe phía sau người người huyên náo một trận:

"Có người xông vào Thái Cực đường!"

Ta lập tức sững sờ...Thái Cực đường là cơ quan trung tâm Bát Trượng Kiều, những tư liệu trân quý và pháp khí xịn nhất đều tụ ở đó. CMN, băng sơn mỹ nữ kia thì ra là trộm à?"

Cùng lúc đó, rất nhiều người đều lùng sục đến bên này. Trông từ xa thì đều là Huyền giai cùng Địa giai lam sắc, xem ra là tinh anh xuất động. Trình Tinh Hà còn muốn xem náo nhiệt, ta kéo hắn lại:

"Ngươi đần à? Còn không mau đi?"

Nếu bị bắt đi lại vào ban đêm sẽ rất xui xẻo, lại còn bị gán cái danh ăn trộm lên đầu thì không thể nào ở lại Thiên Sư phủ thêm được nữa, đến lúc đó biết đi đâu tìm tên què họ Giang đây?

Trình Tinh Hà vỗ đầu một cái, lúc này mới kịp phản ứng, nói ta chưa làm qua việc trái với lương tâm, thật đúng là không có cái ý thức đề phòng này.

Thế là ta liền kéo lấy Trình Tinh Hà, chạy thẳng một đường đến phòng chữ Nhân, cũng không ngờ, sau lưng lại truyền đến mấy tiếng chó sủa.

Tim ta vọt đến cổ...trốn ở đây, người không tìm thấy nhưng chó ngửi ra được...Cái này, mẹ nó là ép người ta vào đường chết đấy à!

Con rùa trên cái thớt, đưa đầu lố ra, một dao đến thì thụt về. Thay vì ngồi chờ chết vì chó cắn, chẳng bằng chạy thử một chuyến xem sao.

Thế là ta nắm chặt tay Trình Tinh Hà, chạy thẳng đến phòng chữ Nhân.

Chúng ta chạy như thế, quả nhiên bị người bên cạnh con chó phát hiện. Hắn la to:

"Đứng lại!"

Chó còn chạy nhanh hơn người, ta chạy toát hết mồ hôi đầu...Khi còn bé ta đã từng bị chó dại đuổi, mấy hôm trước còn bị mảnh răng chó sượt qua, đều là CMN ký ức kinh hoàng.

Không được, cách phòng chữ nhân còn một đoạn nữa, cứ thế cắm đầu chạy không phải là cách, kiểu gì cũng bị đuổi kịp cho xem. Thế là ta đưa tay lần vào ngực Trình Tinh Hà...Không ngoài sở liệu, móc ra một nắm lớn gân trâu.

Trình Tinh Hà nhìn sang, còn chưa kịp giành lại, ta đã nhanh chóng mở túi hàng ra, vung gân trâu khắp nơi. Những con chó kia lập tức bị gân trâu hấp dẫn lực chú ý. Ta nhân dịp này kéo Trình Tinh Hà vọt lên cây, sau đó lại từ trên cây nhảy xuống, lộn một vòng vào phòng chữ Nhân.

Lần này ngã một cái váng cả đầu, thất tha thất thiểu mới bước được vào phòng, sau lưng liền vang lên tiếng gõ cửa:

"Ban nãy ai vừa đi ra?"

Các thầy phong thủy ở những gian phòng gần đó đều tỉnh cả ngủ, bước ra, nghe phải kiểm tra từng người, phàn nàn liên hồi.

Ta và Trình Tinh Hà nhanh chóng thay áo ngủ, cũng vờ làm dáng vẻ buồn ngủ, bắt đầu nhận kiểm tra.

Khi những người kia vào nhà, mấy con chó cũng vào the.

Tim ta lại vọt lên...Mẹ nó, mấy con chó này có thể ngửi thấy mùi trên người chúng ta không?

Quả nhiên, có con chó chun mũi lại, gầm nhẹ với ta...Chẳng lẽ là ngửi thấy mùi của gân trâu?

Xong, kiếp này coi như bỏ rồi...Nhưng ngay vào lúc này, ta ngửi thấy một mùi thối xộc vào mũi, suýt nôn luôn tại chỗ. Chó cũng giống vậy, nó tỏ vẻ cực kỳ nôn nóng. Quay đầu lại nhìn, là băng sơn mỹ nữ tới.

Nàng cầm một cái lọ thủy tinh nhỏ, bên trong là một thứ đục ngầu nổi bật...chao?

Khiến nhân viên điều tra cũng bị thối đến váng cả đầu, một nhân viên điều tra hỏi nàng ta cầm gì đó.

Bình Luận (0)
Comment