Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 222 - Chương 222 - Mảnh Sứ Vỡ

Chương 222 - Mảnh Sứ Vỡ
Chương 222 - Mảnh Sứ Vỡ

Chương 222: Mảnh Sứ Vỡ

Ta lại cảm thấy giọng nói này như là nhạc khí nhưng vốn không nghe ra giai điệu, chỉ khiến trong lòng người hoảng sợ.

Nếu trong thôn đã có tiếng động, ta dẫn họ vào trong xem thử tiếng động này là do cái gì phát ra.

Trong thôn đổ nát hoang vu, nhìn ra được đúng là nghèo tới nỗi mông chổng lên trời, đi ngang qua mấy căn nhà đều mở rộng cửa nhưng bên trong tối om như hũ nút, không giống như có người ở.

Tiếng động kia như truyền tới từ con sông bên cạnh thôn, chúng ta vừa tới gần thì tiếng hu hu lại im bặt.

Trình Tinh Hà sợ chết, lập tức núp sau lưng ta:

"Có phải thứ đồ này phát hiện ra chúng ta?"

Không chờ ta nói gì, Lan Như Nguyệt viết chữ trên quyển vở:

"Hình như tiếng động kia cố ý dẫn chúng ta bước vào."

Vẻ mặt Ô Kê lập tức xanh biếc nhưng hắn không muốn mất mặt trước mặt Lan Như Nguyệt, giả vờ tinh thần vô cùng hưng phấn như thể nói với Lan Như Nguyệt ngươi đừng sợ, có ta đây!

Ngươi có biết bản lĩnh của ngươi ta như thể con sói đuôi dài không? Với bản lĩnh của Lan Như Nguyệt, đánh mười người như ngươi cũng dư dả.

Lan Như Nguyệt không lên tiếng, chỉ lạnh lùng nhìn con sông kia.

Vào đã vào rồi, dù sao cũng phải hỏi tình hình một chút. Chúng ta tới các hộ gần đó tìm kiếm xem có người không...Dù không có ai, ít nhất cũng có thể tìm được cái bình kỳ lạ kia. Ta muốn xem thử rốt cuộc cái bình kia dùng để làm gì.

Ta nói với họ xong, bốn người chúng ta cùng quay lại, tình hình chỗ này không rõ ràng, đừng để lạc đường.

Ô Kê hơi hông phục. Hắn ra lệnh đã quen, nóng lòng muốn làm lãnh đạo nhỏ, chẳng qua ta lại là sư phụ của hắn, hắn không dám vội, muốn để Lan Như Nguyệt có chuông bạc làm đội trưởng nhưng vốn Lan Như Nguyệt không có hứng thú, vẫn cứ đi theo sau lưng ta khiến hắn nhịn một bụng tức, không phản đối.

Vào một gia đình, nhà họ hẳn là ở mức thường thường bậc trung, viện rất lớn, mới trồng đậu đũa và cà tím, cà chua gì đó, mọc rất tốt. Chúng ta kêu to hai tiếng trong viện không ai trả lời.

Ta nhìn đậu đũa một chút, hiển nhiên người ở đây rời đi không lâu...Miệng vết bấm trên dây trái vẫn còn mới, không bao lâu trước từng hái.

Trong nhà cũng tối om, ta giơ tay định sờ chốt mở, kết quả vừa nghiêng mặt đã giật nảy mình...chỉ thấy một vết đỏ hồng dày bôi trên chốt như trước đó có một bàn tay người đầy máu định bật công tắc đèn.

Không riêng gì ở đây, trên sàn nhà, trên giường cũng toàn là vết máu. Ta lập tức nhớ tới người bị lột da trong án lệ.

Bên trong cũng lộn xộn như thể bị trộm đột nhập, khắp nơi toàn là mảnh kính vỡ.

Có điều trên bàn trang điểm vẫn có một xấp tiền hào rất cũ, hiển nhiên không phải đối phương tới vì tiền.

Đúng lúc này, chúng ta nghe thấy một tràng tiếng động rất mạnh như thể có người đang gõ cửa khiến ta sợ hết hồn, ngoảnh đầu lại thì thấy không biết Lan Như Nguyệt đi về phía phòng bếp từ lúc nào, đang phá cửa thu hút sự chú ý của chúng ta.

Trình Tinh Hà Trình Tinh Hà bất mãn cô nương này ra tay còn hành động một mình, đây chẳng phải là vô tổ chức vô kỷ luật à?

Ai bảo người ta tài cao mật lớn chứ.

Ô Kê lại rất vui vẻ, vội nói chắc chắn Lan Như Nguyệt có phát hiện gì đó.

Chúng ta đi qua đó xem xét, thấy Lan Như Nguyệt chỉ vào nhà bếp, nhà bếp cũng lộn xộn, xung quanh toàn là máu, trên đất có mấy mảnh sứ vỡ.

Mảnh sứ vỡ tản ra mùi khó ngửi vô cùng, còn dính thứ nước không rõ gì đó, hiển nhiên là từng đựng trứng gà. Ta nhặt mảnh sứ vỡ lên, thấy đằng sau có hoa văn, vẽ cơ thể một con người.

Người kia mặc cổ trang, tay bưng thứ gì đó, khom người, bày ra dáng vẻ rất cung kính.

Vì là mảnh vụn nên không nhìn rõ trong tay người đó cầm thứ gì, chỉ có thể đoán người này đang bái lạy gì đó.

Tâm trạng ta thay đổi, tế tự?

Cách thức tế tự cổ đại có rất nhiều, bình thường chút thì là trái cây rượu thịt, tam sinh ngũ súc nhưng thứ tế tự càng hậu hĩnh thì hồi báo càng lớn. Người là linh của vạn vật cho nên niên đại càng sớm thì có cả dùng người sống để tế tự, ví dụ như tế cờ trước khi chiến đấu...chặt đầu người sống xuống, tưới máu tươi lên quân kỳ, dùng để làm tăng thêm uy danh.

Tục ngữ nói lên núi kiếm ăn xuống sông kiếm nước, chẳng lẽ chỗ này tế tự thủy thần?

Tiếc là cái bình này vỡ rồi, nếu lấy được nguyên vẹn thì có khi có thể biết được ngọn nguồn gốc gác của thứ này.

Chúng ta lại tìm mấy gia đình nhưng nhà nào cũng gần giống thế, trong nhà long tung rối loạn toàn là máu, không nhà nào có người cũng không tìm được cái bình nào.

Bầu không khí ở đây vốn rất kỳ lạ, lại thêm mùi máu vô tận, Ô Kê như thể say xe, dáng điệu muốn ói.

Còn vừa hay Trình Tinh Hà để an ủi còn lấy một bọc thịt bò khô ra, vừa nhai vừa nói:

"Trời ơi, ngươi có phát hiện ra không, không chỉ chỗ này không có ai còn không có cả gia súc."

Bình Luận (0)
Comment