Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 227 - Chương 227 - Giao 2

Chương 227 - Giao 2
Chương 227 - Giao 2

Chương 227: Giao 2

Trong truyền thuyết, rắn tu hành có thành tựu sẽ hóa thành giao, giao vượt qua thiên kiếp sẽ có thể hóa thành rồng thực sự!

Điều đặc biệt của giao chính là trên đầu mọc sừng giống lộc nhung, đến khi thật sự biến thành rồng mới có sừng rồng tráng lệ.

Khó trách ta không thấy được khí xanh.

Thứ này đã được coi là một loại thần thú, cho nên không giống mấy người Tiểu Kim Hoa, không có khí xanh mà hẳn là có ánh sáng vàng. Nhưng ta phải tăng lên một cấp nữa mới có thể nhìn thấy màu sắc đó.

Âm thanh già nua kia nói tiếp:

"Trước kia ta nghe theo ý của Thủy Thần nương nương, ở chỗ này tu hành, cẩn thận chống lũ lụt, ai ngờ những người kia..."

Giọng hắn càng ngày càng căm hận:

"Những người kia, uổng công là linh hồn vạn vật mà lại ngang ngược như thế."

Hóa ra lúc con giao này vẫn còn là rắn đã hoạt động trên vùng đất này, rất có tình cảm với nơi đây, về sau thành giao cũng hoạt động ở nơi này.

Giao thể có cơ thể to lớn, khiến người ta vô cùng sợ hãi. Nhưng giao một lòng muốn hóa rồng, cho nên xưa nay chưa từng làm bây giống như Tiểu Kim Hoa, ngược lại còn tích phúc đức, kết thiện duyên, thường xuyên trợ giúp người địa phương.

Thế là Tiêu Tương liền để hắn ở đây tu hành - một mặt là ở đây có rất nhiều linh khí, mặt khác là để hắn bảo vệ cư dân ở đây.

Giao vô cùng biết ơn Tiêu Tương, liền trở thành tiểu thủy thần bản địa.

Cuối cùng sau khi giao làm đủ việc thiện, đến lúc có thể phi thăng thành rồng, hoàn thành mơ ước suốt đời, nhưng cố tình đúng lúc này Hoàng Hà lại xuất hiện lũ lụt.

Dân chúng bản địa lầm than, giao tận mắt nhìn thấy bách tính áo rách quần manh, coi con là thức ăn, người giả trẻ nhỏ chết một đống, lúc họ chết tay chân bụng phồng to lên, đều là chết đói.

Giao không nhẫn tâm rời đi - nó không muốn ăn hương hỏa của một nơi không có dân cư.

Thế là giao từ bỏ phi thăng, ở lại đây để chống lại thiên tai.

Ngay cả rồng còn không dễ ổn đỉnh thế nước Hoàng Hà cứ nói đến giao, nhưng giao vẫn dùng hết sức, khiến cả người mình đầy vết thương, cuối cùng đã giải quyết được lũ lụt.

Lúc ấy trong lòng giao vô cùng thỏa mãn - hắn xứng đáng với sự tín nhiệm của người địa phương.

Lúc này vì công đức của nó đã viên mãn, đáng lẽ có thể vượt qua thiên kiếp, nhưng lúc thiên kiếp tới, nó căn bản không bay lên được.

Lúc giao bị thương nặng vọt lên bên bờ, những thôn dân kia xuất hiện.

Giao còn tưởng rằng họ đến giúp đỡ mình, nhưng không nghĩ tới họ lại cầm đao đến.

Vì họ cho rằng lũ lụt Hoàng Hà là do giao mang tới - nó là tà vật khiến Hoàng Hà gặp hoạ.

Giao gào thét.

Họ lột da của giao, khoét thịt nó, vì có người nói ăn thịt giao sẽ có thể trường sinh bất lão.

Người già trẻ nhỏ ăn rất thoải mái - cũng không phải lúc nào cũng được ăn loại thịt này, đến khi thiên tai bị thịt giao làm dịu, họ vừa ăn vừa mắng, nói đáng đời giao chết không có chỗ chôn.

Cuối cùng trong lòng giao đã có oán khí.

Rõ ràng nó có thể trở thành rồng bay lượn trên chín tầng trời, lại vì loại người vong ân phụ nghĩa hại như thế.

Mà oán khí này đã bị phù thủy bên ngoài phát hiện, phù thủy cảnh báo người địa phương chắc chắn tà vật này sẽ trả thù, bảo mọi người chém nát thân thể giao long, nhét vào miếu dưới sông, dùng Hoàng Hà để trấn áp nó.

Không chỉ như thế, còn muốn tế người sống để bảo đảm miếu dưới đáy sông tồn tại vạn năm.

Giao không còn gì cả, hơn nữa vì tác dụng của tứ tướng cục nên nó đã bị trấn áp vĩnh viễn không có đường trở mình.

Giao có thần tính nên không chết, kéo dài hơi tàn nhịn đến bây giờ chính là trông mong có một ngày có thể lại thấy ánh mặt trời.

Những người kia lột da của nó, nó muốn đòi lại hết nợ của mình.

Cuối cùng tứ tướng cục đã biến động, nó thành công thoát ra, còn kéo thi thể người vào trong nước, hóa thành phiên giang thi nghe lệnh mình.

Chuyện này khiến trong lòng người nghe phải thổn thức.

Nhưng mà...dù sao những chuyện kia đều là do tổ tiên của những người địa phương này làm, các cụ có câu họa không liên quan đến vợ con, chứ đừng nói đến con cháu đời sau.

Giết sạch những người không liên quan, thậm chí chúng ta cũng suýt nữa bị hại chết, điều này đã phạm vào tội nghiệt.

Mà giao lại nói tiếp:

"Trước kia không biết là Thủy Thần nương nương giá lâm, còn tưởng rằng lại là người những người kia mời tới giúp đỡ, cho nên mới tính kế đủ kiểu, muốn giết các ngươi...xin Thủy Thần nương nương giáng tội!"

Chúng ta vốn được người địa phương mời tới giúp đỡ mà!

Nhưng mà...Ta thấy hơi khó hiểu, hình như lúc trước làm gì có ai từng đến chỗ này, giúp đỡ ở đâu ra? Chẳng lẽ...còn có những người ăn cơm âm dương khác đến, nên mới khiến giao đặt ra cạm bẫy kia?

Ta đang muốn hỏi tiếp, nhưng đúng lúc này, con giao kia bỗng nhiên hét thảm một tiếng.

Ta sững sờ, chợt phát hiện trên người giao có một cái móc sắt cực lớn!

Ta ngẩng đầu nhìn thấy mấy người đi đến.

Cầm đầu...là Giang Thần! Phía sau hắn...lại là Mã Nguyên Thu!

Bình Luận (0)
Comment