Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 232 - Chương 232 - Núi Hồ Cô

Chương 232 - Núi Hồ Cô
Chương 232 - Núi Hồ Cô

Chương 232: Núi Hồ Cô

Trình Tinh Hà hiểu ra, chỉ vào yết hầu:

"Thiên sinh ách?"

Lan Như Nguyệt cười khổ, viết:

"Nếu chỉ đơn giản như vậy thì tốt rồi."

Ánh mắt của nàng vô cùng cô đơn.

Là sao, nguyền rủa của các thế hệ nhà họ Lan ở Cẩm Giang phủ họ còn thảm hơn thiên sinh ách? Nhưng nàng mạnh mẽ như vậy, không nhìn ra còn có chuyện xui xẻo gì khác, chẳng lẽ lại là sân bay?

Ta lập tức đè suy nghĩ không đứng đắn này xuống - ở với Trình Tinh Hà lâu rồi, ta cũng có xu thế ngu ngốc như hắn, nhất định phải thay đổi.

Sau khi về tới Thiên Sư Phủ và bàn giao với sư huynh cấp huyền kia, hắn không ngờ chúng ta có thể làm xong được thật, ánh mắt nhìn ta vô cùng nghi ngờ, còn không ngừng nhìn Gà Ác giống như muốn hỏi Gà Ác có phải hắn đã nhường chúng ta không?

Gà Ác tỏ ra rất xấu hổ, mà sư huynh kia lại nháy mắt với Gà Ác mấy cái, ý là ta hiểu cả mà, sau đó mới nhìn về phía chúng ta:

"Vậy chúng ta không còn cách nào nữa, đành phải mời các ngươi canh chừng thủy linh..."

Gà Ác lại ngắt lời hắn:

"Không phải còn chưa tới bảy ngày sao?"

Sư huynh kia sững sờ:

"Nhưng rõ ràng ngươi đã nói..."

Rõ ràng đã nói có một sư phụ cấp hoàng là sỉ nhục rất lớn, cho dù như thế nào cũng phải đuổi hắn ra khỏi Thiên Sư Phủ.

Khóe miệng Gà Ác giật một cái:

"Ta đổi ý rồi, không được sao?"

Sư huynh kia đành phải nói:

"Cũng không phải không được, nhưng mà..."

Lan Như Nguyệt đưa quyển vở ra, trên đó viết:

"Chuyện ở núi Hồ Cô, chúng ta sẽ làm."

Núi Hồ Cô?

Nhưng Gà Ác vừa nhìn thì lập tức đổi sắc mặt:

"Ngươi cũng quá ác đi?"

Lan Như Nguyệt nghiêng đầu nhìn chúng ta, ý là nếu đồng ý sẽ có thể ở lại, không đồng ý thì đành phải đi.

Ta và Trình Tinh Hà nhìn nhau, sau đó ta hỏi chuyện ở núi Hồ Cô là gì?

Lúc này sư huynh kia mới lấy lại tinh thần, vội nói:

"Đó là...một vụ chưa giải quyết của Bát Trượng Kiều."

Hóa ra núi Hồ Sơn cũng thuộc phạm vi quản lí của Bát Trượng Kiều.

Những năm gần đây thường xuyên có thanh niên trai tráng mất tích.

Lúc điều tra nhân khẩu, cấp trên đã xác định được chỗ này có chuyện gì đó, đã phái người đến xem, nhưng người địa phương lại từ chối, nói những thanh niên trai tráng kia chỉ lạc đường trên núi rồi xảy ra chuyện ngoài ý muốn, căn bản không cần tới xem.

Điều này quá khác thường, chỗ đó xảy ra chuyện, người địa phương còn không sợ mà lại ngăn cản họ?

Nhưng Thiên Sư Phủ quản lý những việc khó khăn trong dân gian, dù gì cũng phải điều tra rõ, nhưng quái dị là những tiên sinh được phái đi xem chuyện ở núi Hồ Cô đều không có ai trở về.

Núi Hồ Cô trở nên nổi tiếng trong Thiên Sư Phủ, không còn ai dám nhận việc này nữa, cho nên cứ để đấy mãi - trước kia toàn là người cấp cao đi giải quyết rồi mất mạng, ai muốn đi tìm chết nữa.

Đàn ông trai tráng có nhiều dương khí nhất, đáng lẽ ra sẽ không dễ gặp tà, chỗ đó hẳn phải có cái gì đang tác quái, tà vật bình thường đều lấn yếu sợ mạnh, sao nó lại chuyên môn chọn người khó xơi?

Ta ngẫm nghĩ, liền hỏi:

"Những thanh niên trai tráng mất tích kia có điểm gì giống nhau không?"

Sư huynh huyền môn đáp:

"Nếu nói về điểm giống nhau thì chỉ có một, chính là những người đàn ông mất tích đều vô cùng đẹp trai."

Trình Tinh Hà liền nhìn ta một cái, lùi ra sau:

"Nếu vậy thì ta không đi nữa, người ta đều gọi ta là Ngô Ngạn Tổ của giới này."

Mặt Gà Ác cũng trắng bệch, thận trọng nhìn ta:

"Sư phụ, thật ra nếu muốn tăng cấp thì có thể tìm cách khác..."

Nói xong liền nhìn sư huynh cấp huyền kia.

Sư huynh kia thấy thái độ của Gà Ác đối với ta như hai người khác nhau thì nghi ngờ không biết có phải Gà Ác trúng tà hay không, thế nhưng lại không giống, đành phải mở án lệ trong tay ra, khó xử nói:

"Không phải ta không sắp xếp cho các ngươi, chỉ là gần đây thật sự không có vụ án nào thích hợp - hoặc là quá cao cấp, không phải dành cho cấp của các ngươi, hoặc là công đức quá nhỏ, chỉ là hạt cát trong sa mạc với việc tăng cấp thôi."

Lan Như Nguyệt thì nhìn ta giống như đang chờ ta đáp lời.

Ta trời sinh đã to gan, bây giờ việc quan trọng nhất chính là ở lại Thiên Sư Phủ tìm Giang què, đương nhiên chỉ có thể đồng ý. Lại nói từ khi vào nghề đến nay chuyện gì mà chẳng khó khăn, không phải ta vẫn chống đỡ được sao.

Thế là ta đồng ý.

Sắc mặt Trình Tinh Hà vô cùng khó coi, muốn mắng ta nhưng lại không mắng được, bắt đầu lấy điện thoại ra tra trên Baidu cách giả làm người xấu xí.

Gà Ác cũng lùi ra sau, sư huynh cấp huyền đã nhìn ra, lập tức nói đúng rồi, gần đây có một việc phong thủy cần Gà Ác làm, cho nên không thể để Gà Ác đi cùng chúng ta.

Gà Ác vô cung cảm động, điên cuồng gật đầu nói:

"Sư phụ, vậy việc này đành để ngài vất vả rồi, đồ đệ không thể phân thân được."

Bình Luận (0)
Comment