Chương 243: Xin Lỗi
“Ngươi muốn cái gì, ta sẽ cho ngươi cái đó...Có điều ngươi phải nhanh lên, thời gian của ta không còn nhiều.”
Ta vội xua tay.
“Ý của ta là ngươi dùng sai cách phù hộ thôn dân, mới dẫn tới kết quả hôm nay, nếu ngươi bằng lòng tích lại công đức chuộc tội, thì ta có thể cho ngươi một ký thân phù.”
Chỉ cần nàng ta ở trong ký thân phù của ta thì có thể dùng sức mạnh của nàng ta giúp ta làm một số việc công đức...Nếu như có thể bù đắp tội nghiệt, có lẽ nàng ta có thể tìm lại một thần vị, ăn lại hương hỏa.
Nàng ta bỗng vui mừng.
“Ngươi cần ta sao?”
Lời này sao nghe mất tự nhiên như vậy?
Ta vội sửa lại lời nàng ta:
“Ta chỉ là muốn giúp ngươi.”
Nàng ta mỉm cười, đúng là mê hoặc lòng người, sau đó nàng ta cho ta một tấm lá vàng nhỏ, bên trên viết một chữ “Mãn”.
Tên của nàng ta sao?
Ta cầm trong tay, chữ “Mãn” kia lập tức sáng lên.
Tiếng nói của nàng vang lên bên tai ta:
“Ngươi nhất định phải cẩn thận, bây giờ có người muốn đối phó với Bạch Tiêu Tương, ngươi ở bên cạnh nàng ta, chỉ sẽ tự chuốc lấy họa. Chỉ có chặt tay phải của ngươi xuống mới có thể kết thúc mọi chuyện...Khi nào đổi ý định, thì khi đó hãy gọi ta.”
…
“Nàng ta không giống ta, nàng ta chỉ lợi dụng ngươi…”
Lời còn chưa dứt, tiếng nói của Sơn Thần đã đột nhiên biến mất.
Trong lòng ta chìm xuống...Lợi dụng?
Sau bốn mươi chín ngày, ta sẽ thế nào? Tiêu Tương sẽ thế nào?
Điều này khiến lòng ta nghẹn lại.
Trình Tinh Hà trước giờ tay tiện, muốn cướp lấy ký thân phù ở trên tay ta:
“Thất Tinh, ngươi lợi hại rồi, ngay cả Sơn Thần cũng dám thu, tục ngữ nói chỉ cần gan to, trinh tử cũng nghỉ đẻ, đúng là không sai chút nào.”
Ta nắm lấy ký thân phù không cho hắn cướp. Ngươi ta giao ký thân phù cho ngươi chính là nhận ngươi, nháy mắt đã để cho người khác đụng vào là không tôn trọng đối với người ta. Mặc dù ta mới vào ngành không lâu, cũng hiểu quy củ, lòng kính nể nhất định là phải có.
Trình Tinh Hà không cướp được, không cam lòng muốn bẻ tay của ta, ta cho hắn một đạp, nghiêng đầu ý bảo hắn đi xem Lan Như Nguyệt.
“Hai các ngươi làm sao vậy?”
Trình Tinh Hà bị dẫn dắt chuyển đề tài, cũng không cướp nữa, sờ sau gáy nói.
“Không thấy ngươi đâu, bọn ta đã đi tìm ngươi, nhưng làm thế nào cũng không tìm được, ngược lại thấy không ít xương người ở sau núi. Lan Như Nguyệt nhào qua tìm lung tung, ta còn tưởng nàng sắp biến thành người sói ăn xương, bị dọa tới mức chạy lên cây. Một lát sau nàng lạnh mặt đi ra ngoài, mắt đỏ như khu đèn đỏ vậy, hỏi hàng làm sao nàng cũng không nói.”
Lúc này ta chợt nghe thấy một tiếng “ầm”, mấy lần trước cứ gặp động đất, làm cho ta phản ứng có điều kiện tưởng miếu Sơn Thần cũng sắp sập rồi, vội bảo vệ đầu, kéo Trình Tinh Hà muốn chạy ra ngoài.
Kết quả tay vừa đặt lên đỉnh đầu đã thấy thì ra là Lan Như Nguyệt quỳ ở trước mặt ta, dập đầu với ta.
Ta đã đoán ra mấy phần, vội đỡ nàng dậy. Sức lực của nàng rất lớn, không dậy, lại dập đầu hai cái.
Sau đó nàng lấy quẩn sổ ra, viết một trang chữ.
Đầu tiên là nàng xin lỗi bọn ta, nói thật sự xin lỗi vì đã cuốn bọn ta vào.
Tiếp đó đã nói cho bọn ta biết, nói Lan gia Cẩm Giang phủ họ cũng là vì phá tứ tướng cục và nguyền rủa trên người mà bôn ba rất nhiều năm.
Đợt trước đã nhận được tin tức nói Thái Cực đường của văn phòng Bát Trượng Kiều Thái Sư phủ có liên quan tới mật quyển tứ tượng cục, nên nhà họ đã phái anh nàng vào Thiên Sư phủ điều tra. Kết quả anh nàng còn chưa tìm được mật quyển đã nhận được nhiệm vụ Hồ Cô Sơn này, rồi không trở về nữa.
Nhà họ sợ anh nàng xảy ra chuyện gì, nên cũng để nàng đến Thiên Sư phủ điều tra. Nàng đi tìm mật quyển trước, không tìm thấy lại nhìn ra ta giống người có bản lĩnh, nên tìm bọn ta cùng đến Hồ Cô Sơn tìm anh nàng. Kết quả thật sự đã tìm được Thiên Lôi đinh của anh nàng ở sau núi.
Bây giờ Sơn Thần đã bị bị tiêu diệt dưới sự giúp đỡ của ta, coi như đã trả thù cho anh nàng, đại ân này nàng đã ghi nhớ, đời này chỉ cần ta có chuyện gì cần sai bảo nàng, núi đao biển lửa cũng không từ.
Thực ra ta đoán ra mục đích lần này nàng bảo bọn ta đến không đơn thuần, cũng không bất ngờ, chỉ nói mọi người đều là vào Thiên Sư phủ vì tứ tướng cục, coi như người trên cùng con thuyền, sau này cùng đoàn kết là được.
Ta cũng không phải lần đầu bị người ta lợi dụng, đã cảm thấy tê liệt về điều này lâu rồi.
Lan Như Nguyệt hơi áy náy, gật mạnh đầu.
Nói thật, tổ hợp boys tìm đường chết như ta và Trình Tinh Hà này đang thiếu một Vũ tiên sinh, ta vẫn luôn muốn tìm trợ thủ như vậy, nàng vừa hay đã bù vào chỗ trống này.
Trên đường trở về, Trình Tinh Hà nhìn chằm chằm biểu cảm của Lan Như Nguyệt nhưng lại có hơi không đúng.