Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 279 - Chương 279 - Thứ Mà Chuột Mắt Đỏ Cũng Phải Sợ

Chương 279 - Thứ Mà Chuột Mắt Đỏ Cũng Phải Sợ
Chương 279 - Thứ Mà Chuột Mắt Đỏ Cũng Phải Sợ

Chương 279: Thứ Mà Chuột Mắt Đỏ Cũng Phải Sợ

Lúc này chuột mắt đỏ đã chiếm lĩnh mặt đất, té xuống thế nào cũng phải lập tức bị cắn thành xương cốt vật xét nghiệm không thể.

Ta lập tức thò tay xuống túm lấy hắn, tay chân luống cuống bắt được đai lưng hắn, nhưng lần này trọng tâm của cái thang bị lệch, hoàn toàn nghiêng đi.

Xong rồi, lần này mua một tặng một đầu người rồi.

Nhưng trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, một cái tay nắm được cổ chân ta, kéo cả ta và Trình Tinh Hà lên như nhổ cà rốt.

Cùng lúc đó cái thang cũng hoàn toàn sụp đổ, đám chuột mắt đỏ thi nhau rơi xuống đất, không ngừng kêu chít chít bên dưới.

Ta nhìn xuống đất, nghĩ mà sợ, cảnh tượng dày đặc kia khiến ai nhìn cũng mắc chứng sợ mật độ cao.

Trình Tinh Hà vẫn chưa hoàn hồn, luôn miệng mắng Thiên Sư Phủ thất đức.

Ách Ba Lan thì viết lên quyển sổ:

"Đều do ngươi."

Đúng rồi, lúc tiến vào chắc là vì Trình Tinh Hà đạp tượng mộ kia một cái làm ảnh hưởng đến thứ ở bên trong, mà khuôn mặt của tượng mộ xảy ra biến đổi cũng là vì cơ quan chuyển động, tạo thành ảo giác cho chúng ta.

Trình Tinh Hà nhìn Ách Ba Lan viết vậy thì xù lông:

"Không phải, sao ngươi có thể đổi trắng thay đen chứ? Nếu không phải ngươi đánh vỡ thứ kia, chuột mắt đỏ có thể ra ngoài sao?"

Ách Ba Lan có thể đánh nhau, nhưng lại không gây gổ được - dù sao viết lúc nào cũng không nhanh bằng nói, nàng còn chưa động bút thì Trình Tinh Hà đã nói liến thoắng rồi, khiến nàng giận đến mức giương mắt nhìn, giơ nắm đấm lên muốn đánh người.

Đến lúc nào rồi mà còn lục đục, ta bảo họ đừng ồn ào, cũng không phải là trách nhiệm của ai, quan trọng nhất là nghĩ xem đi xuống kiểu gì.

Chúng ta leo theo cái thang lên trên tầng cao nhất của cái tủ đứng, cái thang đã hỏng, dưới đất lại toàn chuột mắt đỏ, bây giờ chúng ta giống y như con chuột trộm dầu, đi lên đi xuống đều không được.

Nếu cứ vậy, dù có tìm được mật quyển cũng không lấy được.

Trình Tinh Hà nghe vậy mới không nói nữa, Ách Ba Lan cũng cảm thấy đuối lý, viết bốn chữ "ra quân bất lợi".

Ta ngẫm nghĩ, cứ đi lung tung khắp nơi như con ưng mù thế này, đúng là khó đảm bảo liệu còn đụng phải thứ gì quái đản nữa không. Hơn nữa phòng tối còn lớn hơn chúng ta tưởng tượng, chúng ta cũng không biết mật quyển trông như thế nào, nói không chừng còn chưa tìm được mật quyển đã mất mạng trước rồi.

Đúng rồi, không phải ông cụ đã cho chúng ta một cái bản đồ sao?

Không bằng xem bản đồ trước đã.

Ta liền mở bản đồ ra, lấy đèn pin soi.

Hóa ra phòng tối chia thành ba phần, cửa ải thứ nhất là âm vật tương đối đơn giản, dùng để giảng dạy luyện tập cho thiên sư tập sự.

Cửa ải thứ hai có ý nghĩa khá quan trọng, cũng có thứ rất nguy hiểm, cấp địa trở xuống không được tự tiện đi vào.

Cửa ải thứ ba thì không có đánh dấu, không biết là ông cụ cũng không biết, hay là biết nhưng không dám nói.

Trình Tinh Hà bị hấp dẫn:

"Vậy chúng ta vừa vào đã gặp chuột mắt đỏ, có phải là đi từ cửa ải thứ ba xuống không?"

Sao có thể chứ, đây mới là cửa ải đầu tiên, cũng chính là cấp thấp nhất, càng đi vào bên trong càng khó hơn.

Trình Tinh Hà lập tức nhụt chí:

"Móa nó Thiên Sư Phủ đúng là hết nói nổi, có mỗi căn phòng cất đồ thôi mà làm như game Contra vậy."

Ta thì chiếu đèn pin xuống dưới, sau khi quan sát một lát liền phát hiện dưới đất đầy chuột mắt đỏ, chỉ có một chỗ không có, giống như là chúng không dám đi qua.

Ta lập tức tỉnh táo lại, cẩn thận so sánh, vị trí bây giờ của chúng ta hẳn là khu mộ vật, phía sau là khu linh vật, vị trí đó đúng là chỗ phân cách giữa khu mộ vật và khu linh vật.

Chắc chắn trong đó có thứ gì đó khiến đám chuột mắt đỏ sợ hãi!

Ta lập tức hưng phấn hẳn lên, như vậy thì có thể đi xuống rồi.

Nhưng Ách Ba Lan lại giơ quyển sổ lên:

"Ngươi nói xem, ngay cả chuột mắt đỏ còn sợ thứ đó, vậy chúng ta..."

Lời này khiến trong lòng ta như thắt lại, nhưng thế thì sao chứ, đối với chúng ta mà nói, rơi vào trong đám chuột mắt đỏ cũng chết, bị thứ cao cấp hơn ăn cũng chết, vậy còn không bằng chết trong tay thứ cao cấp hơn.

Trình Tinh Hà gật đầu như điên, nói làm vậy truyền đi cũng sẽ có lợi hơn, đỡ bị nói là bị chuột cắn chết, ảnh hưởng đến danh tiếng.

Nhưng nói xong hắn liền kịp phản ứng, phì phì hai cái mắng ta miệng mắm muối, cái thứ gì mà suốt ngày há mồm ngậm miệng là nói đến chết, đừng để hắn làm người đầu bạc tiễn người đầu xanh.

Ta xì một tiếng nói ta còn phải chờ ngươi dưỡng lão đưa tang cho cho ta, sau đó tiếp tục soi đèn pin nhìn khắp chỗ này một lượt, nhưng không phát hiện thứ gì có vẻ liên quan đến tứ tướng cục, liền dẫn họ đi tiếp vào bên trong.

Nóc tủ đứng cách trần nhà rất gần, chúng ta cũng chỉ có thể bò như thằn lằn. Nơi này chưa từng có ai đến quét dọn, ai nấy đều bị bụi bẩn bám hết vào mặt, vất vả lắm mới đến chỗ chuột mắt đỏ không dám đi qua, ta liền leo xuống khỏi tủ đứng trước.

Bình Luận (0)
Comment