Chương 283: Ai Lại Độc Ác Như Vậy?
Nâng đôi mắt ứ máu lên, ta thấy Ách Ba Lan đã tới, một tay lưu loát vặn gãy đầu âm dương bạt.
Nhưng cả người âm dương bạt được ngâm trong niên dương thủy nhầy nhụa, bàn tay của Ách Ba Lan bị trơn trợt, không dùng được nhiều sức lắm.
Âm dương bạt nhân cơ hội này xoay người lại muốn bắt cả Ách Ba Lan, Ách Ba Lan nhẹ nhàng xoay người, đá một cú vào tủ đứng, mượn lực bật lao về phía âm dương bạt.
Tuy âm dương bạt rất khỏe, nhưng Ách Ba Lan bắn tới như đạn đại bác khiến nó ngã nhào, đâm mạnh Thiên Lôi Đinh Lạc vào trong mắt âm dương bạt.
Một dòng nước đen phun ra, thối khiến người ta muốn nôn mửa, mà âm dương bạt thì hú lên quái dị, hiển nhiên đã thẹn quá hóa giận, dùng hết sức lực muốn xé xác Ách Ba Lan ra. Nhưng Ách Ba Lan không cho nó cơ hội này, nàng cầm Thiên Lôi Đinh Lạc ghim âm dương bạt xuống đất.
Một tiếng “rắc” giòn dã vang lên, xương cổ của âm dương bạt trực tiếp gãy lìa, không nhúc nhích nữa.
Ta nhìn không chớp mắt - ta biết Ách Ba Lan nhanh nhẹn mạnh mẽ, nhưng không ngờ nàng còn có thể làm hạ được thứ trâu bò như âm dương bạt chẳng khác gì làm thịt gà!
Ách Ba Lan ân cần muốn kéo ta lên, nhưng thấy nước đen trên tay mình thì ngại ngùng lau vào quần áo, sau đó mới dẫn ta ra ngoài, tiếp đó lại nghiêng đầu ý hỏi ta thứ này đi ra ngoài kiểu gì? Lại là Trình Tinh Hà thả?
Không đúng, mùi thối này đã có trước khi chúng ta tới rồi, không phải do Trình Tinh Hà gây ra, nếu như không phải là Trình Tinh Hà...
Ta lau máu trên miệng, nói:
"Hóa ra hôm nay không chỉ có ba người chúng ta đến tìm đồ."
…
Ách Ba Lan nhíu mày, ra dấu tay hỏi ta:
"Còn có những người khác? Ai?"
Ta cũng muốn biết, liền đi nhìn những dấu chân bên cạnh đống nước đen kia. Chân của âm dương bạt này thối rữa sưng vù, dùng cách giải thích thời nay thì sẽ có cỡ chân khoảng 46.
Mà còn có mấy dấu chân khác đang bốc hơi, sắp biến mất không thấy, khoảng 42, 43.
Là Bào Đan Bang hay là nhóm người nhỏ như chúng ta?
Ta nhíu mày, chúng ta đến vì mật quyển tứ tướng cục, "họ" là ai, lại vì cái gì?
Mà cái chum chứa âm dương bạt cũng không giống như vô tình làm vỡ, chẳng lẽ...là họ tới trước, phát hiện ra chúng ta cũng tới, sợ chúng ta phá hỏng chuyện tốt của họ nên cố ý thả âm dương bạt ra đối phó với chúng ta?
Móa nó ai lại độc ác như vậy?
Trong lòng ta vô cùng giận dữ, nhìn Trình Tinh Hà vẫn còn đang hôn mê bất tỉnh thì lại cắn chặt răng, ta hận nhất là dùng âm chiêu, thấy chúng ta dễ bắt nạt lắm hay sao?
Ách Ba Lan đưa tay kéo Trình Tinh Hà dậy, nhíu mày nhìn vết thương của Trình Tinh Hà.
Ta thầm nói mặc dù nàng và Trình Tinh Hà rất hay cãi nhau, nhưng có vẻ vẫn rất quan tâm đến đối phương.
Thấy vết thương, ta cũng phải hít hà. Trước ngực Trình Tinh Hà có năm cái lỗ gần như cắm xuyên tim hắn, quan trọng hơn là da thịt chỗ vết thương bị sùi lên, chảy ra máu đen nhớp nhúa, một dòng khí tím xanh cũng đang lan ra khắp cơ thể.
Móa nó độc thi.
Độc thi không thể đến tim, nếu để nó đến tim, có Đại La thần tiên cũng không cứu được.
Mặc dù mật quyển tứ tướng cục quan trọng, nhưng nếu mất mạng sẽ không trở về được nữa. Ta đang muốn ôm Trình Tinh Hà đi ra ngoài chữa trị, nhưng Ách Ba Lan lại ngăn cản ta, viết:
"Đây là cơ hội hiếm có, nếu những người đó cũng đến tìm mật quyển, chúng ta mà đi, không phải đang chắp tay nhường mật quyển cho người khác sao?"
Ta không ngờ nàng lại máu lạnh như vậy:
"Vậy Trình Tinh Hà phải làm thế nào? Ngươi muốn để hắn chết sao?"
Ách Ba Lan lắc đầu một cái, bỗng nhiên cúi đầu xuống áp miệng vào vết thương của Trình Tinh Hà.
Ta lập tức ngẩn ra - chuyện này là sao, hai ngươi này là hoạn nạn mới thấy chân tình à?
Nhưng không ngờ Ách Ba Lan lại hút máu độc ra, nghiêng đầu phun ra ngoài, sau đó đảo lưỡi nhè ra một thứ gì đó màu đỏ, bôi lên vết thương của Trình Tinh Hà.
Thứ màu đỏ kia vừa được bôi lên, thi khí đang lan tràn ra ngoài của Trình Tinh Hà lập tức dừng lại, thậm chí còn giảm đi với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Không lâu sau, Trình Tinh Hà liền mở mắt ra, thấy hai chúng ta đang nhìn hắn, mà quần áo hắn thì xốc xếch, liền ngơ ngác hỏi:
"Hai ngươi muốn cướp sắc hả?"
Cướp cái đầu ngươi. Thấy hắn tỉnh ta mới thở phào.
Hóa ra nhà Ách Ba Lan là thế gia võ tiên sinh, có độc môn tuyệt kỹ để đối phó với thi độc - họ sẽ giấu thuốc giải thi độc ở trong kẽ răng, lúc dùng chỉ cần cắn nát.
Trình Tinh Hà nghe vậy thì rất kích động, luôn miệng hỏi loại thuốc kia điều chế kiểu gì, chắc lại muốn mang đến Quỷ Thị bán lấy tiền.
Ách Ba Lan không để ý đến hắn, hiển nhiên là ghét hắn được tiện nghi còn ra vẻ.