Chương 284: Chết Vì Mê Tiền
Trình Tinh Hà cũng không thất vọng, ngẩng đầu ưỡn ngực tiếp tục đi về phía trước.
Ta nhìn một cái liền nhìn ra túi quần hắn phồng lên như mông vịt Donald vậy, lập tức kéo hắn lại. Đúng như dự đoán, trong đó toàn là âm vật có giá trị khá cao trên tủ đồ.
Móa nó bảo sao lúc ta cõng hắn tránh âm dương bạt lại thấy nặng như vậy, suýt nữa thì bị hắn liên lụy đi gặp Diêm Vương, hóa ra là do đám đồ sắt vụn này.
Trình Tinh Hà không thấy xấu hổ mà còn rất hưng phấn giải thích:
"Đây là hoa đào chung buộc năm người phụ nữ đã chết, tốt cho việc thăng chức, nó đựng thất khiếu của thi thể, ê, ánh mắt của huynh đệ không tệ chứ?"
Ta không nhịn được mắng hắn:
"Mọe nó có ngày ngươi sẽ chết vì mê tiền thôi."
Trình Tinh Hà lơ đễnh khoát tay:
"Ngươi đừng nhìn nhận vấn đề nhỏ mọn như vậy, ta chỉ muốn làm rạng rỡ lại những thứ đồ truyền thống của Trung Hoa thôi, nếu không giống đám quỷ hẹp hòi Thiên Sư Phủ thì đúng là có lỗi với tổ tiên."
Ách Ba Lan liếc hắn mấy cái, dùng ánh mắt hỏi ta làm sao bây giờ?
Hiển nhiên những người đi vào trước chúng ta không phải dạng vừa, còn có thể làm sao nữa, họ đến vì cái khác còn đỡ, nếu như cũng vì mật quyển thì không thể làm gì khác hơn là đối đầu rồi.
Nghĩ như vậy ta liền đi nhanh hơn - nếu họ cũng có mục đích giống chúng ta, vậy tuyệt đối không thể để những người đó nhanh chân giành trước được.
Sau khi đi lòng vòng khắp chỗ này, chúng ta cũng đã tìm được mấy cái hộp hình bát giác, nhưng trong đó hoặc là đựng nhang muỗi xoăn đen sì, hoặc là đồ trang sức cổ không đáng tiền, thậm chí còn có một cái đựng bí hí đồ, ngũ hoa bát môn, chỉ là không có mật quyển.
Trình Tinh Hà cầm theo rất nhiều đồ, rất nhanh đã mệt mỏi, ở một bên lau mồ hôi:
"Thất Tinh, bao giờ mới tìm xong vậy?"
Ta lấy bản đồ ra xem, kết quả lại thấy bản đồ bị thủng một lỗ to từ bao giờ, bên mép còn dính niên dương thủy đen thui, thối không thể ngửi nổi, cái gì cũng không thấy.
Chắc là bị lúc âm dương bạt tấn công vừa nãy.
Trình Tinh Hà càng nhụt chí:
"Vậy chúng ta còn tìm kiểu gì được?"
Ta ném bản đồ xuống, nói:
"Chỉ có thể đi thẳng đường thôi."
Qua cánh cửa này chính là cửa ải thứ ba.
Chắc những người đến trước chúng ta một bước đang ở bên trong.
Ta cầm lấy tay cầm cánh cửa thứ ba, nhẹ nhàng kéo ra.
Bên trong là một màu đen nhánh tĩnh mịch, không thấy cái gì cả.
Ta nghĩ không biết những người tới trước có mai phục ở bên trong không, liền rút Thất Tinh Long Tuyền ra, kết quả đang định bước đi thì Trình Tinh Hà bỗng nhiên túm lấy tay ta:
"Dưới chân có cái gì đó."
Ta không dám bật đèn pin, đành ngồi xổm xuống sờ soạng, lập tức dựng cả tóc gáy - là một người, vẫn còn ấm áp.
Trình Tinh Hà lại gần, thấp giọng nói:
"Yên tâm đi, chết rồi, đang ngồi khóc ở một bên kia - chừng bốn mươi tuổi, nhìn có vẻ là cấp cao."
Vừa mới chết?
Trình Tinh Hà nói xong thì quay về phía không khí lẩm bẩm gì đó giống như là đang hỏi han, sau đó quay đầu nói cho ta:
"Người này chết hơi kỳ hoặc - hồn phách không lành lặn, cũng không hỏi được cái gì cả."
Ta suy nghĩ một lát, vẫn lấy đèn pin ra soi lên thi thể, chỉ thấy ba mệnh đăng của người nọ đã tắt hết, ánh sáng công đức trên gáy cũng đang dần ảm đạm, hình như là cấp địa nhị phẩm.
Lợi hại hơn chúng ta rất nhiều, đúng là một cao thủ.
Cỡ chân của người này đúng lúc là 42.3, chẳng lẽ hắn chính là người vừa rồi khiến âm dương bạt hại chúng ta?
Ta tìm kiếm một lát, trên người hắn không có bất kỳ thứ gì có thể chứng minh thân phận. Trình Tinh Hà thì vén áo người này lên, thấy được một hình xăm kỳ quái trên bụng.
Hình như là chữ hán, nhưng ta lại không nhận ra được chữ nào. Trình Tinh Hà nói:
"Người nhà họ Hải ở Nhữ Dương - nhà họ Hải trong giang hà hồ hải của mười hai cấp thiên."
Ách Ba Lan thấy hắn nói ra những lời này như một trò đùa thì có chút không phục, viết:
"Làm sao ngươi biết?"
Trình Tinh Hà cười một tiếng, chỉ hình xăm kia:
"Nhà họ Hải ở Nhữ Dương am hiểu thuật dịch quỷ, ta từng đi ăn trộm nhà họ nửa năm, đây chính là phù dịch quỷ trường an nhà họ, nhà họ ra thì không có ai biết vẽ."
Lúc này Ách Ba Lan mới thấy hơi phục.
Ta thì nhìn hắn với cặp mắt khác xưa:
"Ngươi trộm, vậy ngươi cũng biết dịch quỷ?"
Trình Tinh Hà không đổi sắc mặt:
"Gần như thế, đáng tiếc sau đó ăn quá nhiều bị đuổi ra ngoài."
Lại chả thế, với sức ăn của ngươi, có vào tổ chức đa cấp cũng sẽ đuổi ngươi ra.
Nhưng suy nghĩ lại, mười hai cấp thiên cũng có liên quan đến tứ tướng cục sao? Chuyện này đúng là càng ngày càng lớn.
Hơn nữa...Người nhà họ Hải ở Nhữ Dương này chết như thế nào? Rốt cuộc nơi này có vật gì? Không nói đến việc giết được hắn, lại còn tách được hồn phách ra, có năng lực này thì còn lợi hại hơn cả hồng sát quỷ, trước kia chúng ta chưa bao giờ gặp phải tà ma cao cấp như thế.