Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 316 - Chương 316 - Thứ Này Có Độc

Chương 316 - Thứ Này Có Độc
Chương 316 - Thứ Này Có Độc

Chương 316: Thứ Này Có Độc

Mà đôi mắt đang nhắm của thai phụ lại mấp máy rất nhanh, hiển nhiên đang bị bóng đè.

Có một số thứ có linh rất am hiểu bản lĩnh này, Hôi Bách Thương có thể khiến người ta bất động, hoàng đại tiên có thể điều khiển hành động của con người, quỷ bà tử này có thể làm bóng đè, chắc hẳn cũng có lai lịch như thế.

Nếu là Địa cấp Thiên cấp thì chút trò mèo này không tính là gì, nhưng ba người chúng ta chỉ là Huyền cấp, bản lĩnh còn yếu lắm, rất có thể sẽ bị khống chế lại, cho nên ta mới muốn lấy đất vàng trên mộ. Đất mộ ở nơi khác là tà, nhưng mộ tổ nhà mình thì khác, nó có thể trấn tà, mang nó vào trong nhà hắn thì chúng ta sẽ không bị bóng đè.

Giống trong lời đồn, quỷ bà tử kia vừa vào đã đi quanh giường ca hát như một nghi thức thần bí nào đó, nếu quay thành phim có thể khiến người ta sợ chết.

Ta cúi đầu nhìn, phát hiện chân của quỷ bà tử cũng rất đáng sợ, chân trần, móng chân vừa nhọn vừa dài.

Nhưng nếu nói đến điều quái lạ thì một bàn chân của nàng có móng nhưng cái còn lại thì không.

Quả nhiên quỷ bà tử kia đưa tay ra sờ lên bụng thai phụ, ta thấy nàng đã đặt tay lên trên, hoàn toàn bị thai nhi hấp dẫn liền rút Thất Tinh Long Tuyền ra chém về phía nàng.

Bây giờ ta đã tăng lên Huyền cấp, sát khí của Thất Tinh Long Tuyền cũng tăng lên một bậc, ta dùng càng thêm thuận buồm xuôi gió, kiếm khí lao đi như gió.

Quỷ bà tử hoàn toàn không ngờ còn có người mai phục ở đây, nhưng nàng có linh nhiều, có thể cảm nhận được nguy hiểm, khó khăn lắm mới tránh thoát, nhưng vẫn bị kiếm khí hất tung, phát ra một tiếng kêu khóc thê lương.

Sau đó liền cảnh giác nhìn chằm chằm chúng ta, nhe răng nanh ra như chó.

Trình Tinh Hà rón rén đi lên, một tay cầm dây đỏ muốn buộc chân quỷ bà tử lại, phản ứng của quỷ bà tử cũng nhạy bén vượt mức bình thường, nàng nhe răng kêu lên một tiếng, bỗng nhiên phun cái gì đó về phía Trình Tinh Hà.

Đen sì mang theo khí bẩn, giống như một loại dầu trơn nào đó.

Trình Tinh Hà không kịp chuẩn bị, vội nghiêng đầu né tránh, vật kia rơi vào trên bả vai hắn, vải áo ở vai lập tức bốc khói trắng. Trình Tinh Hà thấy thế thì quay đầu hô lên với chúng ta:

"Thất Tinh, thứ này có độc!"

Hắn vừa dứt lời, một mùi hôi thối tràn ngập ra từ trên bả vai hắn, mùi này còn kinh hơn cả mùi của âm dương bạt, còn cực kỳ cay mắt, khiến người ta phải chảy nước mắt ròng ròng.

Trình Tinh Hà bị mùi thối làm cho nhe răng nhếch miệng:

"Móa nó rốt cuộc đây là cái gì..."

Ách Ba Lan nghe thấy được, vừa lau nước mắt vừa đứng chắn phía trước:

"Ca, để ta!"

Quỷ bà tử thấy chúng ta nhiều người thì phẫn hận gào một tiếng, sau đó quay lại xông ra ngoài cửa sổ.

Nhưng Ách Ba Lan đã sớm nhào tới, lưu loát đá quỷ bà tử về, quỷ bà tử bị đá ngã nhào dập đầu xuống đất thì lại hét thảm một tiếng.

Trình Tinh Hà đi lên trói nàng lại, dương dương đắc ý nói:

"Lần này xem ngươi còn chạy đi đâu..."

Quỷ bà tử bị trói rất chặt, nằm trên mặt đất không ngừng tru lên.

Ban đầu ta bị mùi thối hun cho không nhìn thấy gì trước mặt, phải dụi mắt nửa ngày, đang định thở phào nhẹ nhõm thì bỗng nhiên phát hiện ra không đúng, mặc dù quỷ bà tử vẫn còn lăn lộn ầm ĩ, nhưng nàng lại len lén nhìn chằm chằm cửa sổ.

Ta lập tức phản ứng lại:

"Ách Ba Lan, tìm thùng!"

Ách Ba Lan tuân lệnh, lập tức đi tìm thùng khắp phòng.

Trình Tinh Hà cầm dây đỏ, còn chưa kịp phản ứng:

"Lấy thùng làm gì?"

Mà lúc này, cái eo đang bị buộc dây đỏ của quỷ bà tử nhanh chóng thu nhỏ, sắp thoát ra được khỏi sợi dây rồi chui vào trong khe cửa sổ, thứ này cứ như căn bản không có xương cốt vậy!

Trình Tinh Hà lập tức ngẩn ra:

"Thứ này...sao lại giống đất dẻo cao su thế?"

Nói rồi luống cuống tay chân buộc chặt dây đỏ, nhưng bây giờ cái eo của quỷ bà tử đã nhỏ như kim, sắp sửa chui ra khỏi sợi dây rồi.

Ta lập tức hô:

"Ách Ba Lan, thùng đâu?"

Ách Ba Lan hoảng loạn nói:

"Tối quá, ta không tìm được thùng ở đâu cả!"

Móa nó, thứ kia đã sắp chạy thoát, nhưng vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, thai phụ sau lưng bỗng nhiên lớn tiếng nói:

"Dưới giường...Dưới giường có một cái..."

Ta liền xoay người tìm tòi dưới gầm giường, Trình Tinh Hà thì hô to lên:

"Thất Tinh, không được...nó ra rồi!"

Đúng lúc này, ta mò được một thứ tròn vo, trong lòng vui mừng kéo ra, một mùi khai của nước tiểu trộn lẫn với mùi thối gay mũi kia ập đến, thùng nước tiểu?

Mặc kệ là cái gì, chỉ cần là thùng là được, ta lập tức chạy đến chỗ quỷ bà tử, quỷ bà tử nhanh hơn ta một bước, sắp chạm được vào cửa sổ.

Ta đá cửa sổ đóng lại, chụp thùng nước tiểu lên người quỷ bà tử.

Quỷ bà tử ngửi thấy mùi khai của nước tiểu thì hét thảm một tiếng, lúc đầu thùng nước tiểu chỉ có thể chụp vào đầu và vai nàng, nhưng sau khi bị ta đè xuống, quỷ bà tử đúng là bị ép càng ngày càng nhỏ giống như đất dẻo cao su, cho đến khi ta chụp hết thùng nước tiểu xuống đất, chỉ nghe được có một vật sống va chạm lung tung bên trong giống như dơi mù.

Bình Luận (0)
Comment