Chương 320: Con Rồi
Ách Ba Lan phản ứng rất nhanh, đá cái thùng đi tiểu tới, ta nhận lấy, chụp xuống đầu chồn chân người kia.
Chồn chân người cắn răng nghiến lợi muốn chạy, nhưng đường đi đã sớm bị Trình Tinh Hà ngăn cản rồi, Ách Ba Lan chạy tới dẫm lên đuôi nó, ta mới có thể giữ chặt nó lại được.
Lúc này ta mới thở phào nhẹ nhõm, chồng thai phụ chạy tới bảo vệ vợ mình ở sau lưng, nơm nớp lo sợ chỉ thùng gỗ nói:
"Đại sư, cái này...cái này không sẽ chạy ra ngoài chứ?"
Ta thở hổn hển:
"Yên tâm đi, đưa nắp thùng đi tiểu cho ta là được."
Sau khi đậy nắp lại, thứ kia còn huých loạn xạ bên trong, chồng thai phụ nhìn cái thùng đó, không nhịn được đó thầm:
"Không ngờ trên đời này đúng là có báo ứng..."
Hóa ra thợ săn cứu chồn chân người kia ban đầu đúng là dựa vào da thú kiếm được rất nhiều tiền, nhưng con trai nhà họ vừa giàu đã sa vào tệ nạn đánh bạc, không lâu sau đã thua sạch của cải trong nhà.
Thợ săn kia cũng già rồi, trên núi lại chẳng còn gì, cũng không còn phương pháp kiếm tiền gì nữa, mùa đông hết lương thực, đói chỉ đành ăn tuyết, sau đó quả thực đói đến mức không chịu được lại đi bới rác tìm đồ ăn, bắt gặp một con chó chết thì mang về nấu cho cả nhà.
Ai ngờ con chó kia chết vì ăn phải thuốc chuột, lúc nhà họ được phát hiện ra thì cả người đã cứng ngắc nằm ngổn ngang khắp giường.
Mà thợ săn muốn bò ra ngoài cửa cầu cứu, một tay đặt lên bậc cửa, cuối cùng không đủ sức chết ở cửa, bị tuyết chôn một nửa, còn bị chuột gặm hết mặt.
Chồng thai phụ vừa nói xong, ta liền phát hiện thùng đi tiểu bỗng nhiên yên tĩnh lại, chồn chân người không vùng vẫy nữa.
Sau đó trong thùng đi tiểu liền truyền ra những tiếng kêu khóc, cũng không biết là vui vì đã báo thù được hay là khổ sở vì lưỡng bại câu thương.
Mà lúc này, lại có một đám người cầm đủ loại công cụ đi đến bên ngoài cửa sổ, thi nhau muốn nhào lên báo thù.
Trình Tinh Hà nhíu mày, nói sao những người này còn chưa thôi vậy?
Đúng lúc này, thai phụ bỗng nhiên ôm bụng, hét thảm:
"Bụng...Ta đau bụng..."
Chưa ăn qua thịt heo cũng đã gặp heo chạy, thai phụ vừa rồi bị sợ hãi nên bây giờ đang bị động thai.
Chồng thai phụ lập tức ôm thai phụ chạy ra ngoài:
"Ta đi lấy xe, ta đi lấy xe..."
Hóa ra nhà họ có một chiếc Wuling Hongguang không biết được mấy năm rồi.
Sau đó chồng thai phụ liền thấp giọng nói:
"Đại sư, ngươi mau lên xe cùng chúng ta đi...Những người trong thôn chúng ta không dễ đối phó như vậy."
Wuling Hongguang kêu lên một tiếng, nhả ra khói đen rồi xuyên qua đám người, lao ra ngoài đường núi.
Có vài người thấy chúng ta cũng ở trên xe còn muốn đuổi theo kéo chúng ta xuống, nhưng chồng thai phụ lái rất nhanh, đã cắt đuôi được họ.
Ta vội nói cảm ơn chồng thai phụ, chồng thai phụ hốt hoảng lau mồ hôi trên đầu nửa ngày rồi mới lên tiếng:
"Đại sư nói gì vậy, chuyện ngày hôm nay phải cảm ơn các ngươi mới đúng, nếu không có các ngươi, có lẽ vợ ta đã..."
Trình Tinh Hà vội nói:
"Cũng không cần quá khách khí, các ngươi ai thanh toán tiền đây?"
Ta kéo Trình Tinh Hà lại:
"Thật ra thì chúng ta còn có chuyện khác phải rời khỏi đây, ngươi đã đổ xăng chưa?"
Bây giờ Thiên Sư Phủ đuổi sát nút như thế, không biết lúc nào sẽ tới nơi này.
Chồng thai phụ vỗ đùi:
"Ngươi hỏi ta mới nhớ, ở gần đây không có trạm xăng, chúng ta hay tự tích trữ một ít!"
Nếu đến bệnh viện huyện thì không cần nhiều xăng, lúc này xe đã vọt ra khỏi cửa thôn, ta vội bảo chồng thai phụ dừng xe, sau khi đưa xăng cho ta hãy nhanh chóng đưa vợ đến bệnh viện huyện.
Lúc này chồng thai phụ mới biết chúng ta bỏ xe ở ven đường, liền làm theo lời ta nói, tranh thủ từng giây từng phút đưa vợ đến bệnh viện. Hắn cảm ơn chúng ta rồi muốn rơi đi, nhưng lại quay đầu nhìn cái thùng đi tiểu trong lòng ta, có chút chần chừ:
"Đại sư, ngươi định xử lý vật kia như thế nào?"
Ta ngẫm nghĩ:
"Ngươi yên tâm đi, ta sẽ không để nó về lại thôn các ngươi đâu."
Chồng thai phụ do dự một chút, bỗng nhiên quỳ xuống đất dập đầu với ta:
"Ta thay người của thôn chúng ta cảm ơn ngài!"
Thôn họ toàn là kẻ ăn cháo đá bát, nhưng vẫn có người biết phải trái, khuôn mặt của người đàn ông này cũng rất tốt, đúng là sau này sẽ có kết cục tốt.
Sau khi đổ đầy xăng cho xe Buick, chiếc xe thuận lợi khởi động, ba người chúng ta đồng thời thở phào nhẹ nhõm, nhưng còn chưa kịp vui mừng, ta đã thấy không ít xe thương vụ đang đi đến từ trong kính chiếu hậu.
Thiên Sư Phủ lại tới!
Trình Tinh Hà nhìn thấy vậy thì tức giận hít hà, cắn răng nghiến lợi khởi động xe:
"Đám khốn kiếp này...cứ như con ruồi, đi đến đâu là theo đến đó!"
Ách Ba Lan thì nói:
"Anh, ngươi nói xem tại sao họ lại có thể đuổi theo sát nút như vậy, có phải là lắp GPS cho chúng ta không?"