Chương 353: Vảy
Ta lập tức nói:
“Tiêu Tương, ngươi mau đi đi, ta là người sống, không sợ cái này...”
Biểu cảm của Tiêu Tương lại lạnh xuống:
“Những thứ hèn hạ này, tính toán nhân lúc bốc cháy lại muốn cướp bóc, ta nhất định phải dạy dỗ bọn họ.”
Mà Ách Ba Lan trực tiếp sụp đổ, lớn tiếng nói:
“Ông nội, rốt cuộc tại sao ngươi...”
“Ngươi nói xem?”
Mặc dù tuổi tác của ông cụ Lan đã lớn như thế, nhưng ánh mắt đều mang theo phong thái của một cô gái Trung hoa Dân Quốc:
“Ta vì ngươi đấy!”
Ách Ba Lan hoàn toàn không thể nào chấp nhận tình huống này, thậm chí còn nói năng lộn xộn:
“Thế nhưng, Bắc Đẩu ca đã cứu mạng ta...”
“Đó là cháu của ta có vận may lớn, liên quan gì đến hắn?”
Ông cụ Lan nói:
“Ta đã nói với Mã tiên sinh người ta rồi, chỉ cần bắt được nghiệt chướng này, vậy nhà họ Lan chúng ta có thể tiến vào Chân Long huyệt rồi.”
Chân Long huyệt?
Chính là Tứ tướng cục “Tứ tướng nâng chân long?” kia sao.
Khó trách, sau khi ông già chết tiệt này cầm quyển sách bí mật kia lại ấp a ấp úng không nói thật, thì ra trong lòng có tính toán của mình!
Trình Tinh Hà cũng nóng nảy:
“Được lắm, ông đây không chết vì trộm, xem như hôm nay ta đã được mở mang tầm mắt, cái gì là Tỏa Long Trận chó ghẻ, hôm nay ông đây sẽ khoá ngươi lại!”
Nói xong, hắn cũng gọi tơ hồng của mình vào.
Nhưng hắn còn chưa tới gần, một sợi dây thừng đã quất về phía mặt hắn, giữa không trung vang lên một tiếng giòn rã, máu tươi trên trán hắn chảy ròng ròng, lảo đảo mấy bược đã ngã xuống đất.
Lửa giận của ta càng mạnh hơn, Thất Tinh Long Tuyền vừa đưa ngang, lập tức muốn chặt đứt toàn bộ những sợi dây thừng kia, nhưng lúc này, trên cổ tay lập tức truyền đến một cơn đau nhức, Thất Tinh Long Tuyền ríu một tiếng rơi xuống đất, cúi đầu nhìn, trên cổ tay phải đã bị đâm một cái đinh thép sáng bóng!
Mã Nguyên Thu mỉm cười với ta:
“Biết thanh kiếm này của ngươi dùng rất tốt, cái thiết liên bồng này được được chuẩn bị cho ngươi từ lâu rồi.”
Tiêu Tương vừa thấy tay ta chảy máu, lập tức giận dữ, tay phải vừa lật, muốn ra tay với Mã Nguyên Thu.
Nhưng không ngờ, Tiêu Tương tay còn chưa lật qua, ngược lại phun ra một ngụm máu trước, sắc mặt lập tức khó coi.
Ta lập tức đỡ lấy nàng, sờ một cái đã hiểu, trước đó nàng đã đánh một trận bán sống bán chết với Hà Lạc, trên người toàn là vết thương cũ.
Lại nhìn thoáng khí, ta nhìn thấy Tỏa Long Trận này, tất cả đều là uế khí thần linh căm ghét, hiển nhiên cũng bắt đầu có tác dụng, đang tổn thương linh khí của nàng!
Mã Nguyên Thu đã nhìn chuẩn tình huống của Tiêu Tương, đặc biệt tới đây thừa dịp người gặp nguy hiểm!
Ta bảo vệ Tiêu Tương, lớn tiếng nói:
“Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”
Mã Nguyên Thu cười nơi:
“Nói cho ngươi biết cũng không sao cả - ngươi là người phá cục duy nhất của Tứ tướng cục, ta muốn thông qua ngươi để đi tìm Chân Long huyệt.”
Chân Long huyệt, ông cụ Lan cũng nói đến thứ này.
Tứ tướng nâng chân long, rốt cuộc có ý nghĩa gì đặc biệt?
Mà đúng lúc này, Mã Nguyên Thu vẫy tay ra đằng sau, mấy Vũ tiên sinh đi tới, Mã Nguyên Thu nhìn ta, nói:
“Tay và mắt hắn vẫn còn hữu dụng, xuyên thủng đầu gối của hắn đi – tránh cho hắn bỏ chạy.”
Móa nó, ngươi còn ác độc hơn cả Hổ Tử!
Những Vũ tiên sinh kia kiêng dè Tiêu Tương nên không dám tới, ngược lại cầm một ít thiết liên bồng - đây là thứ Vũ tiên sinh chuyên môn dùng để đóng đinh khớp xương hành thi, Vũ tiên sinh giỏi về đạo này có thể bách phát bách trúng, đóng thẳng hành thi trên mặt đất.
Trái tim ta lập tức lạnh đi, Tiêu Tương muốn bảo vệ ta, nhưng lúc này, ông cụ Lan khẽ động, những sợi dây thừng linh hoạt thu vào trong, gắt gao quấn lấy thắt lưng Tiêu Tương.
Trên người nàng bắt đầu nảy sinh thay đổi, những quần áo màu trắng kia dường như...đang biến thành miếng vảy.
…
“Bắc Đẩu...”
Giọng nói của Tiêu Tương đã thay đổi, không còn linh hoạt nữa, mà là hung ác:
“Bắt đầu từ bây giờ, càng xa ta càng tốt - ta không muốn làm tổn thương ngươi.”
Ta nhìn chằm chằm vào những miếng vảy kia, nhớ lại giấc mơ đã từ rất lâu rồi kia.
Đây là...Nguyên thân của Tiêu Tương?
Mã Nguyên Thu nhíu mày, giọng nói nóng vội, lập tức nói:
“Tà Thần này muốn hóa thành nguyên thân...ông cụ Lan, ngươi tăng thêm sức lực đi, khống chế nàng trước khi nàng hóa nguyên thân, nếu không...”
Ngón tay ông cụ Lan cong lên, những sợi dây đuôi ngọc tơ vàng kia lập tức thu chặt hơn, cùng lúc đó, khuôn mặt hắn tím lại, đổ mồ hôi, hiển nhiên cũng xuất ra toàn bộ sức mạnh của mình:
“Lão thân tự nhiên biết!”
Mà Tiêu Tương nhíu mày, con ngươi đen kịt lại xen lẫn vài ánh sáng bạc, lộ ra sát khí lạnh thấu xương:
“Tiện dân...”
Đúng lúc này, ngay cả vị trí vết thương trên mặt Tiêu Tương cũng xuất hiện từng chút từng chút dấu vết của vảy!
Trái tim ta co thắt đau nhức, nhưng tay phải đã hoàn toàn không còn sức lực, tay trái lại liều mạng vận hành khí, muốn cắt đứt dây thừng đuôi ngọc tơ vàng, nhưng vật liệu của đuôi ngọc tơ vàng lại là lau sậy tơ vàng thượng hạng và ngọc Thâm Lăng, chỉ dựa vào sức người thì cả đời cũng không cắt đứt được.
Vảy trên người Tiêu Tương càng ngày càng nhiều...