Chương 355: Hành Khí
Hành khí?
Hành khí dồi dào lại mạnh mẽ này - theo lý thuyết thì không thể nào xuất hiện trên một Huyền cấp như ta!
Nhưng mặc kệ sức mạnh này đến như thế nào, trong lòng ta lập tức mừng như điên, chỉ cần có thể dùng là được!
Tay phải...Ta sẽ sử dụng tay phải ngay bây giờ!
Mặc dù luồng hành khí kia rất mạnh mẽ lại vô cùng có tác dụng, thuận theo ngón trỏ tay phải của ta xông thẳng lên bả vai ta!
Hành khí này, xuyên qua đánh đâu thắng đó!
“Bốp...”
Ta thấy thiết liên tử trên cổ tay phải kia bắt đầu buông lỏng.
Xông lên...Vội vã xông tới chỗ ta!
“Hưu!”
Thiết liên tử kia vậy mà lại từ trên cổ tay trực tiếp vọt ra, phát ra một tiếng xé gió bén nhọn!
Trình Tinh Hà cũng nhận ra, biểu cảm lập tức cổ quái:
“Ngươi...Làm sao ngươi làm được vậy?”
Ta còn thời gian đâu mà giải thích với hắn:
“Ở đây rất nguy hiểm, ngươi cùng với những người bình thường khác mau tìm nơi nào an toàn để trốn đi!”
Mặt Trình Tinh Hà lập tức thay đổi, giậm chân:
“Khốn kiếp, ngươi nói chuyện với cha ngươi kiểu gì đấy? Chẳng lẽ trong lòng ngươi, ba ngươi chỉ có hình tượng như thế thôi sao?”
Trong nháy mắt này, ta không nghe thấy hắn nói gì nữa, chỉ cảm giác được máu chảy như suối trên cổ tay.
Trình Tinh Hà thấy thế, lập tức nói:
“Không được, Thất Tinh, ngươi không thể hành khí...”
Nếu trên người ngươi đang có vết thương hở, ngươi càng tức giận thì sẽ càng mất nhiều máu hơn!
Nhưng ta không để ý nhiều như vậy...Hơn nữa, không biết vì sao, mùi máu tươi bình thường đáng ghét nhất này, bây giờ ngửi thấy lại làm cho người ta rất hưng phấn...
Mã Nguyên Thu tinh mắt, trong nháy mắt cũng phát hiện, giơ tay ra lệnh cho mấy Vũ tiên sinh kia:
“Các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì, đánh vào cổ tay và đầu gối của hắn đi!”
Mấy tên Vũ tiên sinh đang nhìn đến ngây người kia mới lập tức tỉnh táo lại:
“Hắn không phải Huyền cấp sao? Cái hành khí kia...”
“Ngay cả Địa cấp chỉ e cũng không thể khống chế hành khí theo ý mình mà khiến thiết liên tử lao ra...”
Có một người phản ứng tương đối nhanh, giơ thiết liên bồng về phía ta.
Mấy luồng sáng sắc bén đánh về phía ta, nhưng ta phản ứng nhanh hơn ta tưởng tượng.
Thiết liên tử còn chưa tới gần đã bị ta chặt đứt thành hai đoạn, còn có mấy người nhấc tảng đá tự đập vào chân mình, còn đánh trúng Vũ tiên sinh bắn thiết liên tử kia.
Mấy Vũ tiên sinh đó lập tức kêu thảm thiết, che mặt nói:
“Mắt ta...Mắt ta...”
Trong kẽ ngón tay của bọn họ còn chảy ra máu!
Mấy Vũ tiên sinh còn lại thấy thế, giống như gặp quỷ, vô thức lui về phía sau một bước:
“Chưa từng thấy...Chưa từng thấy thiết liên tử có thể bị đánh trở về!”
Nếu người ta sinh ra sợ hãi, bàn tay chắc chắn sẽ không còn chính xác - hiện giờ bọn họ đều đặt sức lực và tinh thần của mình vào sự sợ hãi mà trước mắt bọn họ đang nhìn thấy, làm sao còn tâm trạng đi xem mình đánh có chính xác hay không?
Mã Nguyên Thu đương nhiên nhìn ra, mắng bọn họ là phế vật, tay siết chặt, vô số sương đen dày đặc phủ đến trước mắt ta - tiểu quỷ thi dầu!
Không hổ là Mã Nguyên Thu, ra tay đúng là hào phóng, nếu không nhìn lầm, là ba mươi lăm người dầu và bốn mươi hai người dầu.
Nhưng...Dầu 49 người của ngươi đâu? Dùng hết rồi à?
Tay ta nắm chặt Thất Tinh Long Tuyền, chạy tới chém ngang qua những tiểu quỷ thi dầu kia.
…
Lần này, dễ như trở bàn tay, trực tiếp chém đứt những tiểu quỷ dầu thi giống như sương mù kia, thi dầu đen như mực ngay tức thì nổ tung trên không trung, bắn tung toé lên cả mặt Mã Nguyên Thu.
Hắn ngẩng đầu lên , không rảnh đi lau thi dầu trên mặt, chỉ gắt gao nhìn chằm chằm ta, miệng nói ra một câu:
“Hỏng rồi...”
Trình Tinh Hà nhìn chằm chằm ta, đã trợn tròn mắt:
“Lại phát đại chiêu...”
Ta quay đầu lại nhìn về phía Tiêu Tương, trên Thất Tinh Long Tuyền đã tràn đầy một lớp áng sáng vàng nhàn nhạt kia.
Ta muốn chặt đứt tất cả những dây thừng đuôi ngọc tơ vàng!
Ông cụ Lan hiển nhiên cũng ý thức được, gân xanh trên tay toàn bộ nổi lên, mắt thấy những uế khí tràn ngập càng nồng đậm.
Mặc dù sát khí trong mắt Tiêu Tương không giảm, nhưng rõ ràng lộ ra vẻ thống khổ, thắt lưng nhỏ bị dây thừng đuôi ngọc tơ vàng quấn chặt vào, lớp vảy trên người lại từ từ biến mất!
Ta giơ Thất Tinh Long Tuyền lên, trực tiếp chém xuống dây thừng đuôi ngọc tơ vàng.
“Bốp!”
Lần này, kiếm phong thoải mái tràn trề, đánh đâu thắng đó!
Dây thừng đuôi ngọc tơ vàng kiên cố phát ra âm thanh giòn tan, từng sợi dây đứt ra, trực tiếp nát vụn trên mặt đất, trận pháp ngay tức thì bị phá vỡ, uế khí thoáng cái đã tan biến, mà ông cụ Lan đang khống chế dây thừng đuôi ngọc tơ vàng cũng kinh ngạc, dường như hoàn toàn không tin mắt mình:
“Không thể nào...”
Nhưng sợi dây thừng đã bị đứt, cơ thể hắn không khống chế được cũng bị lảo đảo theo, mắt thấy sắp ngã xuống đất, nhưng hắn vẫn quật cường dùng một cánh tay đỡ lấy cơ thể mình, ngẩng đầu, lặp đi lặp lại nói:
“Không thể nào...Họ Lan ta có thể bắt Kỳ Lân, có thể bắt Huyền Vũ, không thể nào ngay cả một thằng nhóc chưa mọc đủ lông cũng...”
Lời này còn chưa dứt, miệng hắn phun ra một ngụm máu đen, văng tung tóe trên mặt đất.