Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 392 - Chương 392 - Có Duyên Gặp Một Lần

Chương 392 - Có Duyên Gặp Một Lần
Chương 392 - Có Duyên Gặp Một Lần

Chương 392: Có Duyên Gặp Một Lần

Ta đáp một tiếng, sau đó hỏi ông chủ mập:

"Chỗ có người chết kia không có chút manh mối nào sao?"

Ông chủ mập còn chưa lên tiếng, hai dân bản xứ kia đã đưa thi thể xong trở lại, nghe ta hỏi thì đáp:

"Chúng ta có manh mối cũng có dùng được đâu? Dù sao cũng không ai dám đi lên xem."

Ta tỉnh táo lại:

"Rốt cuộc là manh mối gì?"

Hai người địa phương nhìn nhau một cái, một người lên tiếng:

"Mấy ngày trước có một người mạng lớn, lúc được phát hiện chỉ để lại bốn chữ, tắm rửa, phụ nữ."

Tắm rửa, phụ nữ?

Một người địa phương khác khoát tay nói:

"Chắc là tên nhóc đó còn là trai tân, mong muốn trước khi lâm chung là được tắm chung với một người phụ nữ chứ gì? Trong núi làm gì có phụ nữ nào."

Nói rồi mấy người địa phương kia liền trở về.

Nghe qua thì thứ đó đúng là tà, nếu lần này có thể gặp được và giải quyết, vậy thì vừa có thể giúp Tiêu Tương góp nhặt công đức.

Ông chủ mập đưa mắt nhìn bọn họ đi xa, cười như không cười nhìn ta:

"Huyền cấp tam phẩm?"

Nhà trọ người chết chính là đầm rồng hang hổ, hiển nhiên ông chủ cũng là người trong nghề, ta gật đầu một cái.

Ông chủ mập mỉm cười tiếp tục nhìn:

"Chàng trai, ta cũng biết các ngươi ở tuổi này còn vô cùng lông bông, hận không thể tìm được một chuyện lớn kinh thiên động địa để trở nên nổi tiếng, nhưng ta khuyên ngươi một câu, không phải chỗ nào cũng có thể tùy tiện đi, chỉ cần không cần thận là sẽ mất mạng như chơi, con người vẫn nên sống, còn sống mới có thể gặp những chuyện khác tốt hơn, chết là hết."

Trình Tinh Hà nghe không nổi nữa:

"Ngươi xem thường ai đó, ca ta chính là..."

Ta kéo Trình Tinh Hà, lời này nghe thì có vẻ như đang xem thường người ta, nhưng thật ra là lòng tốt, ta cũng không để ý lắm, chỉ nói:

"Cảm ơn lời khen của ông chủ, ta sẽ nhớ, ta cũng khuyên ông chủ một câu, hãy mau sửa lại xà ngang đi, sợ rằng hai ngày nay trong nhà trọ sẽ xảy ra tai họa, tốt nhất ngài nên cẩn thận nhiều hơn, đừng để gặp nguy hiểm thấy máu."

Ông chủ nghe vậy thì đột nhiên ngẩng đầu lên, khó tin nhìn chằm chằm ta.

Cũng không phải ta nói bậy nói bạ, vừa rồi Trình Tinh Hà trả tiền, ta đã nhìn thấy một thanh xà ngang trên trần nhà trọ người chết bị chuột gặm, cả cái xà bị nghiêng lệch hẳn xuống.

Xà ngang nghiêng lệch không ngay ngắn sẽ có khách xấu đến gây sự, mà cái xà ngang đó thẳng ngay vị trí của ông chủ, có thể thấy rất nhanh ông chủ sẽ gặp xui xẻo vì chuyện này.

Ông chủ ngẩng đầu nhìn xà ngang, ngẫm nghĩ một chút liền giơ tay gọi tiểu nhị nhanh chóng đi sửa lại trần nhà.

Lúc này ta thấy sắc mặt Bạch Hoắc Hương vẫn không tốt, thầm nói người ta giúp mình nhiều như vậy trong chuyện mật quyển, kiểu gì cũng phải bày tỏ một chút, vì vậy ta liền hỏi Bạch Hoắc Hương thích ăn cái gì, ta mời.

Bạch Hoắc Hương nghe thấy thế, vẻ mặt mới dãn ra chút:

"Tùy tiện đi."

Ta vội kéo ghế giúp Bạch Hoắc Hương, gọi mấy món ăn và một phần đậu hũ hạnh nhân ngọt, lần trước ở cùng với Bạch Hoắc Hương, ta đã nhìn ra nàng thích ăn đồ ngọt.

Bạch Hoắc Hương có vẻ rất hài lòng, sắc mặt đã tốt hơn nhiều.

Thật ra dỗ dành con gái cũng rất dễ, các nàng tỏ ra khó chịu bình thường cũng không phải thật sự muốn cái gì, mà là muốn xem thái độ của ngươi.

Trình Tinh Hà thấy vậy, thấp giọng nói:

"Thất Tinh ngươi đúng là có bản lĩnh, ngay cả Bạch Hoắc Hương cũng có thể dỗ được, sau này không ăn âm dương cơm nữa, vào vườn thú huấn luyện sư tử cũng không chết đói."

Ta đạp hắn một cú, vất vả lắm mới dỗ được mà ngươi còn nói nhảm nhiều như vậy, lỡ lát nữa lại nổi điên lên thì sao.

May mà thức ăn đã được đưa lên, Bạch Hoắc Hương ăn đậu hũ nên không nghe được, nếu không chắc sẽ úp cả bát đậu hũ lên trên đầu Trình Tinh Hà mất.

Đúng lúc này, ông chủ mập bỗng nhiên đưa tay về phía cửa như đuổi gà:

"Đây không phải là chỗ cho ngươi, đi ra ngoài đi ra ngoài."

"Rủ lòng thương đi..."

Một giọng nói thê lương vang lên:

"Cho ta một bát đậu hũ hạnh nhân ngọt là được, thêm chút mật ong, thêm chút hoa quế."

Ông chủ mập trợn mắt:

"Ta thấy ngươi giống như hoa quế hơn!"

Ta quay đầu nhìn lại, lập tức sửng sốt, đây không phải là tên ăn mày ngày hôm qua sao?

Trình Tinh Hà cũng nhìn thấy, lập tức nói:

"Sao hắn cũng tới đây?"

Nhà nghỉ lúc trước không gần chỗ này, hắn đi bộ cũng quá nhanh đi.

Trộm được mật quyển cũng là nhờ hắn, ta liền vội nói:

"Tiền bối, nếu không chê thì ngồi chung bàn với chúng ta?"

Nhân cơ hội này, ta liền nhìn khí của hắn.

Nhưng không ngờ được, ta lại không nhìn thấy khí của tên ăn mày!

Giống như Mã Nguyên Thu vậy!

Đây là...đẳng cấp gì?

Mà tên ăn mày nhìn ta một cái, lập tức lắc đầu đi ra ngoài, lại nói một câu:

"Xen vào việc của người khác."

Ông chủ mập nhìn chằm chằm ta, khó tin nói:

"Tiểu ca, ngươi biết tên ăn mày này?"

Cũng không thể nói là biết...có duyên gặp một lần?

Bình Luận (0)
Comment