Chương 395: Thật Hay Giả
Toàn bộ đại sảnh đột nhiên im phăng phắc, dường như mấy tên đồng nghiệp khác cũng đang ngây người.
Ta quay đầu lại muốn nhìn xem rốt cuộc người phía sau ta là ai.
Nhưng sau lưng ta trống rỗng, căn bản không có người nảo!
Đậu má, đây là chuyện gì vậy, chẳng lẽ...vừa rồi chỉ là ảo giác của ta?
Không thể nào, cho dù Thất Tinh Long Tuyền có lợi hại hơn nữa cũng tuyệt đối không đến mức đấy được!
Ta chưa từng đánh nhau với Thiên cấp bao giờ, nhưng ta cảm thấy Thiên cấp trở xuống chắc chắn không có bản lĩnh đó!
Mà lúc này, ta đột nhiên liếc sang tên ăn mày vừa nãy.
Tên ăn mày kia đang nhét một cái tay vào trong ngực ngoáy tới ngoái lui, còn giơ lên soi dưới ánh mặt trời, giống như rảnh rỗi nhàm chán nghịch bùn bẩn trên người vậy.
Nhưng ta thấy trên một cái tay khác của hắn vẫn còn hành khí chưa tiêu tan hết, có điều vô cùng yếu ớt, trong nháy mắt đã hoàn toàn biến mất.
Giống như vừa rồi chỉ là nhìn thấy ảo giác vậy.
"Móe nó ngươi nhìn đi đâu vậy?"
Tên nhà giàu mới nổi thấy ta không tập trung còn tưởng ta căn bản không coi hắn ra gì, nổi giận đùng đùng nhào về phía ta. Nhưng lúc này, một bóng người nho nhỏ đột nhiên chắn trước mặt ta.
Tiểu Hắc Vô Thường.
Dù Tiểu Hắc Vô Thường rất nhỏ, nhưng bây giờ đang tỏa ra một loại lệ khí vô cùng đáng sợ:
"Nghênh Xuân, đánh chó cũng phải ngó mặt chủ."
Vừa rồi thà giàu mới nổi đã bị ta đánh tổn thương nguyên khí nặng nề, thấy Tiểu Hắc Vô Thường xuất hiện, Tiểu Bạch Vô Thường theo sát phía sau, không khỏi lộ ra vẻ mặt kiêng kỵ.
Nghĩ cũng đúng...Một Huyền cấp tam phẩm như ta đã đánh hắn thành như vậy rồi, bây giờ lại thêm hai Địa cấp nhất phẩm nữa, tình thế của hắn càng thêm bất lợi.
Vì vậy hắn ngoài mạnh trong yếu nói:
"Huyền gia, hôm nay các ngươi lấy nhiều địch ít, nhà họ Hải ở Nhữ Dương chúng ta nhớ rồi, ngày sau chúng ta sẽ tính sổ!"
Nói rồi tông cửa rời đi.
Lúc này đám đồng nghiệp trong phòng mới như tỉnh ngủ, xì xào bàn tán:
"Các ngươi có thấy không, chiêu của tên Huyền cấp tam phẩm kia không phải là Thiên cấp mới dùng được sao?"
"Đúng vậy, ta mới chỉ nghe nói qua về loại hành khí đó, thật sự không nghĩ tới đời này còn có thể nhìn thấy!"
Tiểu Hắc Vô Thường không nhìn thấy màn kia, cũng không hiểu đám đồng nghiệp đang nói gì, quay đầu nhìn chằm chằm ta:
"Ngươi có thù oán với bọn họ?"
Theo lý thì căn bản không có, nhưng bọn họ bị Mã Nguyên Thu sai sử.
Ta không đoái hoài tới hắn, xoay người nhanh chóng đi xem Trình Tinh Hà thế nào, nhưng Tiểu Hắc Vô Thường lại lạnh mặt kéo ta lại:
"Vì ngươi, móe nó ta đã đắc tội nhà họ Hải ở Nhữ Dương, nếu lần này không tìm được thứ ta mong muốn, ta sẽ tự mình phanh thây xé xác ngươi đưa đến nhà họ Hải ở Nhữ Dương bồi tội."
Tiểu Bạch Vô Thường:
"Ca ta nói không sai."
Một ngọn lửa giận bốc lên, ta cũng cười nhạt:
"Bồi tội? Ngươi sợ nhà họ Hải ở Nhữ Dương như vậy, Huyền lão gia tử nhà các ngươi có biết không?"
Ta sợ nhất là phiền toái, cho nên không hay để trong lòng, có mấy lời không thích nghe ta luôn giả vờ như không nghe được, nhưng bây giờ ta mới phát hiện, cho dù ta có sợ phiền toái thế nào đi nữa, phiền toái cũng sẽ tìm đến tận nơi.
Nếu đã như vậy còn không bằng thoải mái nói hết những gì muốn nói ra, ai mà biết được ngày nào đó sẽ không còn cơ hội lên tiếng nữa!
Tiểu Hắc Vô Thường không nghĩ tới ta dám nói chuyện với hắn như vậy, vừa giận vừa sợ, vốn dĩ nhà bọn họ đã bị tổn thương nguyên khí nặng nề trong chuyện ở đảo Tiểu Hồ Lô, chắc là nghèo nhất trong mười hai Thiên cấp, đám mười haiThiên cấp khác vốn vẫn xem thường bọn họ, người nghèo lại rất sĩ diện, lời này của ta chẳng khác gì đâm vào lòng hắn.
Hắn giơ tay muốn đánh, ta dứt khoát cứng cổ nhìn hắn, giọng nói cũng lạnh xuống:
"Ngươi cứ thử một chút xem."
Chúng ta là đồng bạn hợp tác, địa vị bình đẳng, dựa vào cái gì mà ta lại phải bị ngươi dạy dỗ?
Tiểu Hắc Vô Thường vốn độc ác tà khí, chắc chưa có ai dám đắc tội hắn, nhưng lần này hắn nhìn chằm chằm ta, lại có mấy phần lùi bước.
Cuối cùng hắn vẫn thả lỏng, lạnh lùng nói:
"Chuẩn bị đi, bây giờ lên đường."
Bạch Hoắc Hương lập tức nói:
"Làm sao lại gấp như vậy?"
Tiểu Hắc Vô Thường giang rộng đôi chân ngắn, nhanh chóng chạy lên tầng:
"Nhà họ Hài rất thù dai, nếu không muốn một đống người nhà bọn họ tới đây thì bây giờ phải đi ngay lập tức."
Lúc này, đám đồng nghiệp đứng xem cũng thấp giọng nói:
"Hai Địa cấp nhất phẩm còn sợ một Huyền cấp tam phẩm như vậy, thế giới này làm sao vậy?"
"Hắn không phải Huyền cấp tam phẩm bình thường đâu...Lý Bắc Đẩu, các ngươi đã bao giờ nghe về cái tên này chưa?"
"Móe nó, ngươi nói ta mới nhớ ra, có phải...người phá tứ tướng cục đó không?"
"Nghe nói Lý Mậu Xương thủ tịch Thiên Sư Phủ còn không đánh lại hắn, chứ đừng nói đến hai Địa cấp..."
"Thật hay giả?"
Không phải, ta còn chưa gặp Lý Mậu Xương đó bao giờ, làm sao người ta lại không đấu lại ta, đây là lời đồn bậy bạ gì vậy?