Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 408 - Chương 408 - Chết Vì Nàng

Chương 408 - Chết Vì Nàng
Chương 408 - Chết Vì Nàng

Chương 408: Chết Vì Nàng

Sơn mị sinh ra vì linh mộc, lẽ nào...đám sơn mị bên ngoài hút tinh khí của con người, là để đưa đến chỗ nàng?

Như vậy, nếu đám sơn mị bên ngoài là Tiểu Thiến, người phụ nữ này, e rằng là bà ngoại của chúng...

Mẹ kiếp, còn tưởng cây đại thụ này là đường ra, hóa ra, đây là hang ổ của sơn mị!

Nhưng nhìn kỹ lại, tay chân của nàng đều là khí xám ngưng trệ, đây là tử khí.

Cả người nàng dường như đều bị trói chặt, không khác gì xác sống.

Đại Quyền cũng trợn to mắt, bị dung mạo xinh đẹp này làm cho chấn động, quên mất sợ hãi:

“Đây là...”

Câu này vừa thốt ra, rễ cây xung quanh người phụ nữ, như vật sống, chậm rãi rung chuyển!

Trình Tinh Hà bịt miệng Đại Quyền lại, Đại Quyền hoảng hốt toàn thân run rẩy, may mà mấy rễ cây kia chỉ nhúc nhích một lúc, không nghe thấy tiếng động nào khác, bèn yên tĩnh trở lại.

Lúc này ta mới thở phào nhẹ nhõm, Trình Tinh Hà vung vẩy nắm đấm với Đại Quyền, ý là mọe nó nếu ngươi còn nói nhảm nữa ta đấm chết ngươi.

Đại Quyền tự giác đuối lý, vội vàng lấy khẩu trang của Bạch Hoắc Hương đeo lên mặt mình thể hiện quyết tâm.

Nhìn khẩu trang kia, ta không khỏi lại lo lắng cho Bạch Hoắc Hương, chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi đây, đưa Bạch Hoắc Hương về. Nếu nàng thật sự xảy ra chuyện gì, ta thật sự không thể tha thứ cho chính mình.

Mà bây giờ Trình Tinh Hà đang trên đà hưng phấn, nghiêng đầu ra hiệu để ta xem thử bên dưới người phụ nữ.

Ta vừa nhìn, đã bị chấn động ngay tức khắc.

Chỉ thấy bên dưới người phụ nữ, ánh sáng rực rỡ, có vố số đồ bằng vàng bạc, trân châu bảo thạch đếm không xuể, còn có vài thứ mà ta hoàn toàn không biết, nhưng nhìn qua là thứ đáng tiền, quả thật giống hệt bảo tàng trong phim điện ảnh.

Trước giờ ta chưa từng thấy nhiều đồ tốt như vậy. Ngày trước ta nhìn thấy mộ vương hầu dưới nước gần quốc gia Ách Ba Lan, cảm thấy đã là báu vật kỳ dị, đẹp không thể tả, nhưng mộ vương hầu so sánh với nơi này, thật sự là mộc mạc muốn chết.

Mấy thứ kia, chỉ dưới ánh đèn pin mờ nhạt thôi, đã hút mắt như vậy, nếu mang ra ngoài, sẽ còn rực rỡ đến mức độ nào nữa?

Lúc này ta phản ứng lại, những lời Trình Tinh Hà đã nói ban nãy có ý gì. Hắn muốn lấy mấy thứ kia, nhưng lại không dám chạm vào người phụ nữ này.

Ta ra dấu tay với hắn. Ta thấy khó lắm, người phụ nữ này là đại sơn mị, ngươi vừa chạm vào nàng, rễ cây sẽ quấn lấy ngươi làm phân bón, tiền không quan trọng bằng mạng nhỏ, vẫn nên đi thôi.

Trình Tinh Hà lại kéo ta, ra dấu tay, bày tỏ trơ mắt nhìn nhiều đồ tốt như vậy mà không lấy, hắn chết cũng không cam lòng, bảo ta nghĩ cách, làm sao có thể lấy đồ, mà không khiến người phụ nữ kia phát giác? Cho dù lấy một món thôi cũng được.

Ta hít một hơi, quả thật rất muốn quăng hắn ra ngoài, Trình Tinh Hà lập tức ra dấu tay cầu xin, ý là cả đời chỉ nhờ ta việc này, bảo ta bất kể thế nào cũng phải nghĩ cách.

Chính trong thoáng chốc này, khóe mắt ta liếc thấy người phụ nữ kia, trái tim như muốn nổ tung.

Không biết bắt đầu từ lúc nào, đôi mắt nhắm chặt của người phụ nữ kia, đã mở ra, đang lạnh lùng nhìn về phía chúng ta.

Không mở mắt ra còn đỡ...vừa mở mắt như vậy, ngay cả ta cũng bị nàng làm cho chấn động.

Đôi mắt kia như ẩn giấu ánh sao trên bầu trời, chỉ ngoảnh lại thôi đã thấy xinh đẹp, rực rỡ lấp lánh, đẹp...quá!

Như một luồng sức mạnh không nói nên lời, kéo ngươi chìm đắm!

Ta dường như, trước giờ chưa từng thấy đôi mắt đẹp đến nhường ấy...

Muốn đến gần, muốn tiếp cận nàng, vì nàng, ta làm gì cũng được, thậm chí có thể chết vì nàng...

Nhưng ngay lập tức, nghịch lân treo trên cổ rung chuyển, kích thích ta tỉnh táo lại.

Trời ạ, đôi mắt này không ổn!

Ta vội vã phản ứng lại, nảy sinh lòng phòng bị, chộp lấy Trình Tinh Hà, quay đầu kéo Đại Quyền, nhưng không ngờ, Đại Quyền vốn yếu ớt không chịu nổi gió, mà ta không kéo nổi hắn.

Nhìn kỹ lại, Đại Quyền như hóa đá, đứng cứng ngắc tại chỗ không nhúc nhích.

Đồng tử hắn nhạt đi, đã tiếp xúc với tầm mắt của người phụ nữ kia, nhìn chằm chằm!

Ban nãy Trình Tinh Hà quay đầu xin ta, cũng không chú ý người phụ nữ mở mắt, bây giờ nghe thấy tiếng động không đúng, muốn quay đầu lại xem, bị ta kéo lại, đồng thời ra dấu tay “đừng nhìn” cho hắn.

Ánh mắt của đại sơn mị kia giống hệt như Medusa trong truyền thuyết, ai nhìn vào người đó xui xẻo!

Vừa nãy suýt nữa ta đã bị mê hoặc, càng đừng nói đến Đại Quyền!

Ta phản ứng rất nhanh, bây giờ hắn đã bị mê mẩn tâm hồn, cách tốt nhất là đánh ngất hắn kéo về, nhưng không ngờ, ta vừa ra tay, hắn vẫn như tượng gỗ đất sét, không chút phản ứng.

Không chỉ như vậy, hắn thậm chí còn lê từng bước một, đi đến trước mặt người phụ nữ kia, sức mạnh đó, đừng nói là ta, mười con trâu cũng không kéo lại nổi, tựa như thần tử quỳ lạy dưới váy nữ vương!

Bình Luận (0)
Comment