Chương 411: Trở Thành Yêu Tà
Khi trước lúc ta trốn trên cây, dùng Thất Tinh Long Tuyền rạch lớp vỏ cây ra, nàng đã phát giác, ta có bản lĩnh chém được nàng, thế nên mới dụ ta và Đại Quyền đến đây.
Sau đó, nàng mỉm cười với ta:
“Ta đã đợi nhiều năm như vậy, cuối cùng không uổng công. Đây là ý trời đã định, ta sẽ tự do trở lại.”
Nói đến tự do...
Ta bèn hỏi:
“Ta nhìn ra được, trên người ngươi có khí chất cao quý. Rốt cuộc tại sao ngươi lại bị nhốt ở đây? Kẻ đê tiện mà lúc nãy ngươi nói...có ý gì?”
Không nhắc đến ba chữ “kẻ đê tiện” còn đỡ, vừa nhắc ba chữ đó, nàng lại biến sắc:
“Tất cả, đều do nàng ban cho...”
Thì ra sỡ dĩ cây máu rồng này có khí chất cao quý màu tím, là vì nó được hoàng gia phong tặng.
Năm đó có một người trẻ tuổi đến nơi này, trúng mai phục, bị thương, trốn đằng sau cây máu rồng, cây máu rồng chắn mũi tên bắn tới, phun đầy máu tươi, đối phương tưởng người trẻ tuổi trúng tên mất mạng, nên mới rời đi.
Người trẻ tuổi cứ thế may mắn thoát khỏi một kiếp. Cơ duyên trùng hợp, máu của hắn cũng rơi trên thân cây đó.
Mà máu của người trẻ tuổi dường như có hiệu lực nào đó, cây máu rồng bình thường này, lại trở thành “chân long huyết thụ” cực kỳ rắn chắc.
Qua một khoảng thời gian, người trẻ tuổi lại đến. Lúc này, người trẻ tuổi khoác hoàng bào, đông người theo cùng, nghiễm nhiên là vua của một nước.
Cũng vì có công hộ giá, mà cây này được sắc phong là cây thần chân long.
Cho nên nó đường hoàng được nhang khói cung phụng, có linh tính.
Lúc ấy nơi này không hoang vắng như bây giờ, xung quanh cũng có không ít cư dân, người dân biết đây là cây thần được hoàng gia phong thưởng, đều đến đây để cầu bình an, cầu giàu sang, có thể nói là hương hỏa thịnh vượng, nhất thời đứng đầu ngọn gió.
Nhiều hơn là, có phụ nữ đến cầu xinh đẹp. Lúc đó còn có một quy tắc bất thành văn, cây này lấy được máu tươi của quốc quân, mới trở thành cây thần hộ giá, cho nên dân chúng cầu nguyện, cũng phải dùng máu để hiến tế.
Cứ như vậy, chân long huyết thụ đã ăn rất nhiều máu người.
Người là linh của vạn vật, dùng máu người bái tế, sẽ có công hiệu ghê gớm nhất.
Mà vào lúc này, một người phụ nữ đến trước mặt chân long huyết thụ, cầu xin bản thân vĩnh viễn không già.
Người phụ nữ này có dung mạo cực kì xinh đẹp, cả đời kiêu ngạo vì dung nhan của mình, từ nhỏ đã nhận được muôn ngàn cưng chiều, nhưng bây giờ nàng đã qua hai mươi lăm tuổi, phát hiện mình đã có một sợi tóc bạc.
Nàng bắt đầu hoảng hốt, chỉ cần là người, tất nhiên sẽ trải qua sinh lão bệnh tử, không ai có thể giữ mãi vẻ đẹp của mình đến vĩnh hằng. Không có diện mạo xinh đẹp, nàng sẽ mất hết tất cả.
Nàng không muốn già, bất kể phải trả giá thế nào, nàng cũng phải duy trì vẻ đẹp của mình.
Oán khí kia rất ghê gớm, nàng ta rút toàn bộ máu của mình, hòa vào chân long huyết thụ, mà chân long huyết thụ đã hưởng rất nhiều hương hỏa, có linh tính, cũng muốn biến thành hình người.
Thế nên, người phụ nữ kia đã dung hòa cùng chân long huyết thụ, trở thành sơn mị.
Sơn mị đắm chìm trong vẻ đẹp vạn năm không đổi của mình, thoạt nhìn đã hoàn thành tâm nguyện.
Thỉnh thoảng nàng sẽ hiện ra hình người, trông thấy sự kinh ngạc trước vẻ đẹp của người sống dành cho mình. Mọi người lan truyền, chân long huyết thụ có nữ thần, xinh đẹp tuyệt vời
Nàng nhìn ánh mắt si mê của mấy người kia, càng lúc càng vui.
Nhưng chính vào lúc này, nàng phát hiện một người phụ nữ cực kì xinh đẹp đi ngang qua đây.
Nàng lập tức ngồi không yên, người phụ nữ kia, thận chí còn đẹp hơn nàng.
Hơn nữa, người phụ nữ kia nhìn thấy nàng, vậy mà hiện lên vẻ thương tiếc.
Tại sao lại có biểu cảm đó, có phải, nàng ta cảm thấy nàng xấu lắm hay không? Xấu đến độ…đáng thương?
Với nàng mà nói, đây là chuyện không thể chấp nhận được.
Nếu trên người nàng có linh khí của con người, tất nhiên cũng sẽ có lòng tham.
Vẫn chưa đủ…còn xa mới đủ, nàng còn muốn đẹp hơn nữa. Đẹp hơn người phụ nữ kia.
Nhưng máu người không thể thỏa mãn khẩu vị của nàng nữa, nàng cần nhiều tinh khí hơn.
Cho nên, nàng bắt đầu hút người đến bái tế.
Nàng càng lúc càng đẹp, nhưng những người kéo đến bái tế nàng, đều trở thành thây khô.
Dưới gầm trời này chẳng có bức tường nào không lọt gió, càng không cần nói lòng tham của nàng mỗi ngày một lớn, ăn không chút kiêng kỵ, mọi người truyền nhau lời đồn, chân long huyết thụ đã nhiễm tà khí, nếu ai dám đến gần, sẽ bị nó ăn thịt.
Không ai dám đến gần cây thần chân long này nữa.
Nhưng dù sao cây thần chân long cũng được quốc quân sắc phong, tin tức này truyền ra, nghĩ cũng biết có ảnh hưởng không tốt. Chẳng khác nào quốc quân và yêu tà cùng thông đồng làm bậy?
Cho nên quốc quân đã cử Giang Trọng Ly vác theo Thất Tinh Long Tuyền đến đây, hắn nhìn ra quả thật chân long huyết thụ đã trở thành yêu tà.