Chương 425: Không Thể Động Lòng
Trên người giống như mang theo quả bom hẹn giờ, sao ta có thể không sốt ruột chứ?
Nhưng chuyện này sốt thuộc cũng vô dụng, ta vẫn là suy nghĩ đó, càng là lúc bối rối, thì càng không thể hoảng sợ, bình tĩnh tốt hơn tất cả.
Bạch Hoắc Hương cắn môi, lúc này mới nói:
“Lý Bắc Đẩu, tất nhiên ta phải nghĩ cách, nhưng ta cần thời gian, trước khi ta nghĩ ra cách, ngươi phải nhớ kỹ ba chuyện.”
“Thứ nhất không thể hành khí, thứ hai không thể kích động, thứ ba…”
Bạch Hoắc Hương ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào ta.
“Không thể động lòng.”
“Ba chuyện này sẽ nuôi dưỡng Dẫn Linh châm nhanh hơn, bản thân ngươi cũng sẽ vô cùng đau khổ.”
Giọng nói của Bạch Hoắc Hương hơi run.
“Trước khi sợi tơ đỏ đến ngực, ta sẽ cố gắng hết sức nghĩ cách cho ngươi.”
Không thể hành khí, ta còn ăn chén cơm này thế nào? Tà ma nào dựa vào miệng là có thể hàng phục? Còn nữa, không thể kích động thì thôi đi, còn không thể động lòng…
Nếu ta nhớ đến Tiêu Tương thì làm sao?
Nàng còn luôn chờ ta đón nàng về đây!
Trong lòng lập tức như bị kim đâm giống như đáp lại suy nghĩ này của ta, nháy mắt làm ta đau ra cả mồ hôi lạnh.
Bạch Hoắc Hương bắt lấy ta, lớn tiếng nói:
“Ngươi không thể nghe lời của ta sao? Trong lòng ngươi có ai cũng được, tạm thời quên nàng đi! Lẽ nào...ngươi hy vọng nàng thấy ngươi khó chịu như vậy sao?”
Không được, tất nhiên ta phải sống sót, ta còn phải đón nàng về, chút chuyện nhỏ này cũng không tính là gì.
Ta hít một hơi, gật đầu với nàng.
“Được.”
Lúc này Bạch Hoắc Hương mới thở phào, nhưng giữa mày vẫn căng thẳng, rõ ràng cách này không phải dễ nghĩ.
Mã Nguyên Thu đã từng tiên đoán dùng hết vận may, vận rủi sẽ đến, đúng là không sai. Có điều những vận rủi này không phải đều là hắn mang tới cho ta à?
Ta thấy hắn biết ông cụ Hải có loại tuyệt kỹ độc môn này, nên mới trăm phương ngàn kế gây chia rẽ quan hệ của Hải gia với ta. Vu oan giá họa nói ta đã giết người Hải gia, chính là để ông cụ Hải phát hiện linh khí của ta vô cùng tốt.
Nếu vậy, tất nhiên ông cụ Hải sẽ có ý đồ với linh khí của ta vì con trai giàn hoa. Chỉ cần trên người ta có Dẫn Linh châm, linh khí hao tổn, đến lúc đó hắn sẽ có thể ngồi làm Ngư Ông đắc lợi, dễ dàng bắt được ta đi làm Chân Long huyệt gì đó.
Lão già khốn nạn, con mẹ ta chưa xong với hắn.
Mà suy nghĩ này có thể sẽ khiến cảm xúc kích động, huyệt Thái Dương của ta giật một cái, cũng bắt đầu đau nhức.
Kim châm kia đã đi tới đây rồi sao?
Khống chế cảm xúc, bản thân con người chính là thất tình lục dục, bây giờ làm cho cảm xúc gì cũng không được có, đúng là còn khó chịu hơn ngồi tù!
Trình Tinh Hà khoác vai của ta, cắn răng.
“Ngươi đừng tức giận, món nợ này sớm muộn gì chúng ta cũng phải tính lại từng cái một.”
Ta gật đầu, là phải tính, tính cả vốn lẫn lãi.
Ta nhất định phải mau chóng thăng cấp.
Đúng lúc này, sau lưng vang lên tiếng bước chân, thì ra là đám người Tiểu Lệ tìm đến rồi.
Tiểu Lệ vừa thấy dáng vẻ người không ra người quỷ không ra quỷ của Đại Quyền, thét lên một tiếng, ôm chặt lấy Đại Quyền, quay đầu trợn mắt nhìn ta.
“Không phải ngươi nói sẽ cứu Đại Quyền về sao? Tại sao...Tại sao Đại Quyền lại thành như vậy?”
Một ngọn lửa lập tức dâng lên, nếu không có ta, thì bây giờ ngay cả cơ thể tàn này của hắn cũng không còn rồi.
Nhưng huyệt Thái Dương lập tức đau đớn. Mé nó, tức giận xem ra cũng là một loại kích động.
Trình Tinh Hà không nhịn được, mắng:
“Ngươi há miệng thì dễ dàng, ngươi biết vì cứu đối tượng của ngươi mà người anh em của ta đã mạo hiểm lớn cỡ nào không?”
Tiểu Lệ hoàn toàn khác dáng vẻ yếu đuối lúc cầu xin ta, la lối om sòm nói:
“Ta chỉ biết các ngươi nói không có chứng cứ, tại sao Đại Quyền bị thương thành như vậy, người bạn kia của ngươi lại là nguyên vẹn, không thiếu cái tay, không thiếu cái chân nào?”
Nháy mắt ta muốn cười, nói như vậy ta thiếu tay thiếu chân, Đại Quyền nhà ngươi nguyên vẹn ngươi mới có thể hài lòng sao?
Một tay Trình Tinh Hà giơ lên.
“Ta nói ngươi biết, ngươi đừng ép ta phải phá lệ không đánh phụ nữ!”
Tiểu Lệ cười khẩy, nhìn xung quanh.
Mấy bạn học còn lại của nàng ta hùng dũng, khí thế hiên ngang chắn trước mặt Tiểu Lệ, muốn đẩy Trình Tinh Hà.
“Thế nào, ngươi còn có lý à? Không phải ngươi cũng yên ổn sao?”
“Đúng đấy, hai người các ngươi đều yên ổn, Đại Quyền lại thành người sắp chết. Mé nó, Đại Quyền biến thành như vậy có phải thành kẻ chết thay của các ngươi, chắn lôi cho các ngươi không?”
Mặt Trình Tinh Hà tím ngắt, tức tới nói không nên lời.
Không lâu trước vì bọn họ không ra được Mê Hồn trận, một câu một từ anh với bọn ta, xin bọn ta nghĩ cách dẫn bọn họ ra ngoài.
Bây giờ Mê Hồn trận cũng bị bọn ta phá rồi, bọn họ có thể rời đi bất cứ lúc nào thì lại là thái độ này. Không cần ngươi thì coi ngươi như vỏ chuối.