Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 427 - Chương 427 - Ác Tử Kê 2

Chương 427 - Ác Tử Kê 2
Chương 427 - Ác Tử Kê 2

Chương 427: Ác Tử Kê 2

Cái gọi là "ác tử kê" là một loại tập tục tang táng, cũng được gọi là "cưỡi phượng hoàng" .

“Ác tử kê” này luôn phải là một con gà trống bị con cái người chết tự tay bóp cổ đến chết rồi đổ nước nóng nhổ lông, đặt ở trên đầu quan tài người chết, ăn chung hương khói trong linh đường với người chết.

Đợi đến khi hạ táng, con gà này cũng phải chôn cùng. Gà ăn hương khói thành phượng hoàng, ý là để cho người chết cưỡi "phượng hoàng" này bay lên trời, là con cái đang thể hiện sự hiếu thảo.

Bạch Hoắc Hương cái hiểu cái không nói:

"Cho nên người chết trong thôn này đều là người làm cha mẹ?"

Chắc thế, nhưng mà sao có thể có nhiều cha mẹ cùng chết như vậy được?

Tiểu Hắc Vô Thường thì cười lạnh một tiếng:

"Cũng chưa chắc, có thể là trong thôn nhặt kim cốt."

Nhặt kim cốt chính là một loại tập tục khác, một vài dân tộc thiểu số sẽ có loại tín ngưỡng này, nói sau khi người chết, linh hồn sẽ bám lên thi thể, nếu thi thể thối rữa bẩn thỉu, linh hồn cũng sẽ khó chịu theo, cho nên cứ cách một khoảng thời gian trong thôn sẽ tiến hành nghi thức "nhặt kim cốt", cũng chính là dọn dẹp hài cốt của người chết, rửa sạch đem đi phơi sau đó mới mang đi chôn lại lần nữa.

Quá trình nhặt kim cốt cũng giống tết Trung Nguyên bình thường của Hán tộc vậy, cũng sẽ có cúng tế phong phú.

Ta nghĩ cũng đúng, nếu như người ở thôn này vừa thực hiện lễ nhặt kim cốt thì không kỳ quái chút nhào.

Xe lái qua đường núi, một mùi thơm nhẹ nhàng bay vào cửa kính.

Trình Tinh Hà nhăn mũi, lập tức túm lấy ta:

"Thất Tinh, ngươi có ngửi thấy không? Gà gói lá sen, gà nướng đất sét, gà quay, gà sốt tương, gà hầm hạt dẻ..."

Gà gà gà, ngươi rơi vào ổ gà hả?

Mặc dù ta không nhạy bén với đồ ăn như Trình Tinh Hà, nhưng mà ta cũng ngửi ra khắp phố lớn hẻm nhỏ đều là mùi thơm của gà.

Bạch Hoắc Hương hứng thú:

"Sao vậy, phượng hoàng này còn phải nấu lên mới có thể đưa cho người chết cưỡi hay sao?"

Không đúng...mặc dù ác tử kê phải nhổ lông, nhưng lại có một quy củ chính là nhất định phải giữ ác tử kê nguyên vẹn, nếu không người chết cưỡi một con phượng hoàng bị thương, ngã xuống thì làm sao? Cho nên tất cả ác tử kê đều là toàn thây, đúng là chưa nghe nói phải nấu nướng lên bao giờ.

Chẳng lẽ ở đây khác với những nơi khác, thật sự một ít tín ngưỡng dân tộc thiểu số đặc biệt sao?

Mà Tiểu Hắc Vô Thường quan sát phong thủy xung quanh một chút, ánh mắt bỗng nhiên sáng lên, lẩm bẩm nói:

"Phong thủy này không tệ."

Ta nghe vậy cũng nhìn theo, chỉ thấy nơi này bị chín đỉnh núi bao vây lại, đây không phải là cửu thương lưu thủy sao?

Cửu thương lưu thủy cũng là phong thủy rất bình thường, khí hậu nơi này tốt, thích hợp trồng hoa màu, những thứ khác cũng không có gì, xã hội cũ không giống bây giờ, người dân lao động không muốn hướng mặt xuống đất hướng lưng lên trời cả đời, loại phong thủy này cũng chỉ sinh ra được nông dân, không được yêu thích bằng kim bồn dục lý.

Nhưng đến khi nhìn kỹ, ta không khỏi cảm thán, lúc trước lại không thấy trên đỉnh núi ở giữa có một cây tùng đổ!

Cây tùng đổ là loại tùng mọc trên vách núi thẳng đứng, cả cái cây có dáng nghiêng ngả, tạo thành góc chín mươi độ với mặt đất. Loại tùng đổ này cũng được gọi là “miệng phượng”!

Có cây tùng đổ này, chỗ này đã không phải làcửu thương lưu thủy nữa, mà là phượng khiếu cửu thiên!

Loại phong thủy này nhất định có bảo vật!

Ta cũng lập tức hưng phấn hẳn lên, trước kia ta không nhìn được rõ ràng như bậy, xem ra đại sơn mị kia đã lại tăng lên một cấp, trở thành Huyền cấp nhị phẩm rồi!

Khó trách Tiêu Tương đã lập tức lớn lên nhiều như vậy!

Lại nói, không hổ là Chu Tước cục chiêu tài, những chỗ nó đến giống như bảo khố của Alibaba vậy, khắp nơi đều là thứ tốt, đầu tiên là sơn mị, bây giờ đến cái này.

Tiểu Hắc Vô Thường phát hiện ta cũng đã nhìn ra phượng khiếu cửu thiên, không khỏi nhìn ta với cặp mắt khác xưa:

"Tên nhóc ngươi đúng là chó ngáp phải ruồi, vậy mà cũng có thể thăng cấp."

Được rồi, cơ hội vẫn luôn cùng tồn tại với nguy hiểm.

Ta đã nhìn ra Tiểu Hắc Vô Thường không chịu được nữa, bây giờ nhà họ đã nghèo rớt mồng tơi, không thể không kiếm được tiền, cũng không thể tốn tiền cho Chu Tước cục nữa, vì vậy hắn trực tiếp xuống xe, có vẻ muốn đi xem rốt cuộc ở đây có thứ gì tốt.

Đương nhiên cũng ta cũng xuống theo, có hai tiền bối Địa cấp nhất phẩm ở chỗ này, có bảo bối cũng không đến lượt chúng ta, nhưng mà mọi người đang rất đói, có thể ăn được một miếng gà nóng thì không thể tốt hơn nữa.

Trong thôn vô cùng vắng vẻ, mặc dù là ban ngày, sắc trời vẫn chưa hoàn toàn sáng lên, mang đến một cảm giác âm u cho toàn thôn. Tất cả những căn nhà đều đóng chặt cửa, khiến người ta hoảng sợ không diễn tả được.

Bình Luận (0)
Comment