Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 432 - Chương 432 - Nổ Tung

Chương 432 - Nổ Tung
Chương 432 - Nổ Tung

Chương 432: Nổ Tung

Nghe lời này, con dâu của lão thái thái thủ tiết nhiều năm cũng vỗ đùi. Nói con trai lão thái thái trước khi chết cũng đã nằm mơ y như vậy.

Người nhà này liền biết có kỳ hoặc, đã nói cho người trong nhà nếu có mơ thấy bà nội thì ngàn vạn lần không được cho nàng tiền trong mơ.

Một thời gian sau lão thái thái kia đã sắp đến một trăm hai mươi tuổi, đến một ngày nằm liệt trên giường không dậy nổi.

Ngày đó đàn ông trong tộc toàn nằm mơ thấy lão thái thái đòi tiền, nhưng họ lại che túi quần lại không chịu cho, chỉ một cháu trai không nhịn được cho lão thái thái một đồng.

Kết quả lão thái thái ở trong mơ gật đầu một cái, nói xem ra không qua được ải này rồi.

Ngày hôm sau, lão thái thái liền bảo trong tộc chuẩn bị cho mình những thứ cần cho tang sự, người nhà làm theo, một tháng sau lão thái thái chết, cháu trai từng cho một đồng tiền ở trong mơ thì bị bệnh nặng, nhưng vẫn còn sống.

Có người hiểu được, nói lão thái thái sống lâu như vậy đã sống thành lão nhân tinh rồi, nếu có thể chịu đựng qua một trăm năm mươi tuổi thì sẽ tu thành chính quả, trở thành lão yêu bà. Từ đó về sau, người trong thôn đều sợ mạng mình bị lão nhân trộm đi, chỉ cần có lão nhân đến tám mươi tuổi trở lên đều sẽ bị nhốt vào trong phòng nhỏ chờ chết, đề phòng lão nhân trộm thọ của con cháu.

Nghe nói có lão đầu hơn tám mươi mà vẫn còn có thể xuống ruộng làm việc, ngày nào cũng liều mạng trồng hoa màu là vì sợ người nhà sẽ nhốt hắn vào trong phòng. Nhưng hắn càng khỏe mạnh, người nhà càng lo lắng đó là do hắn trộm thọ được, ảnh hưởng đến con cháu đời sau, cho nên liền chuốc thuốc ngủ ném hắn vào trong phòng sau này. Nửa thôn đều có thể nghe lão đầu nhi kêu rên:

"Ta còn có thể làm việc, để ta đi ra đi! Ta đói quá! Ta đói quá!"

Nhưng nào có ai dám làm gì? Lão đầu nhi còn sống, không phải con cháu nhà này sẽ bị rút ngắn mạng sao?

Lão đầu nhi gào được một khoảng thời gian liền không còn âm thanh gì nữa, con trai hắn đi qua dọn thi thể, có người đi theo thấy nói lão đầu nhi vốn rất cường tráng lại đói gầy trơ xương, cánh tay còn không to bằng cọng rơm.

Mà lão nhân chết càng thảm, con cái trong nhà sẽ càng làm tang sự lớn, rất sợ bị mang tiếng bất hiếu. Nếu nhà không có vàng sẽ lấy đồ trang sức của con dâu, kiểu gì cũng phải có trấn khẩu kim, cái gì nên có thì không thể thiếu, nếu không sẽ bị người trong thôn cười nhạo.

Những năm gần đây chỗ này vẫn luôn có quy củ đó, làm tang sự có thể diện là được, ai quan tâm người chết như thế nào.

Trình Tinh Hà nghe đến ngây người:

"Ai nấy cũng làm như vậy, không nghĩ tới mình cũng có một ngày già đi sao?"

Người phụ nữ kia thở dài lắc đầu:

"Nhà nào cũng đều như vậy, không còn cách nào cả, nếu con ruột không nỡ nhốt vào trong phòng thì cũng phải để ý đến cháu trai, sợ lão nhân lớn tuổi sẽ liên lụy mình, trộm thọ của mình. Cho nên người trong thôn đều cầu trời cầu đất để mình đừng sống qua tám mươi thành lão nhân tinh."

Bạch Hoắc Hương bình thường vẫn luôn lạnh lùng cũng không nhịn được nói:

"Đây không phải là mưu sát sao?"

Chỗ này là núi thẳm, ít khi liên lạc với bên ngoài, làm gì biết nhiều như vậy.

Mà bây giờ laij xảy ra chuyện lão nhân trở lại ăn đồ, họ không nghĩ đến việc mình bỏ chết đói lão nhân đi mà còn đổ do tang lễ không đủ thể diện, đây là chuyện khiến người ta không lạnh mà run.

Trình Tinh Hà liền nhìn ta:

"Thất Tinh, ngươi nói xem đây có phải quỷ chết đói minh oan hay không?"

Nếu người bị chết đói đương nhiên là có oán khí, chẳng qua là có một vài điều khá kỳ quái, nếu là như vậy thật, ma quỷ lộng hành, xác chết vùng dậy đều có thể hiểu, nhưng mộ phần bị đào lên chỉ có thiếu mỗi cái đầu lâu là sao?

Cộng thêm phong thủy phượng khiếu cửu thiên, ta mơ hồ cảm thấy chuyện này không có đơn giản như vậy.

Vì vậy ta liền nói với người phụ nữ kia ăn cơm xong thì dẫn chúng ta ra nghĩa địa xem một chút.

Người phụ nữ vội vàng đáp ứng.

Tiểu Hắc Vô Thường vẫn luôn không lên tiếng thì cười nhạt, Tiểu Bạch Vô Thường chỉ lo ăn.

Ăn cơm xong, Vô Thường huynh đệ đã không thấy tăm hơi, chắc là đi tìm bảo bối một mình rồi.

Chờ chúng ta đến nghĩa địa, Trình Tinh Hà không nhịn được hít một hơi lạnh:

"Chỗ này bị nổ tung ra sao?"

Chỉ thấy phần lớn nghĩa địa đều đã bị đào xới lung tung, còn lại mỗi cái hố đất. Có thể hiểu được là người địa phương đều đã mang quan tài về nhà làm tang sự lần nữa rồi.

Có một mộ phần là của cả gia đình, chết cũng không có ai để ý, quan tài đổ nát vứt sang một bên, vẫn còn duy trì hình dáng lúc bị đào lên.

Ta đi qua nhìn một cái, trong lòng lập tức hiểu ra, quả nhiên không phải người chết từ bên trong chui ra ngoài, mà là bị đào từ bên ngoài.

Bình Luận (0)
Comment