Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 438 - Chương 438 - Báo Ơn

Chương 438 - Báo Ơn
Chương 438 - Báo Ơn

Chương 438: Báo Ơn

Nhưng gần đây, nó tu hành có thành tựu, được năng lực hóa hình, bắt đầu đội đầu lâu hình người hóa hình vào thôn. Nó nghĩ, hoàn thành tâm nguyện của những người chết kia, tích lũy công đức, bù đắp những tội nghiệt của ân nhân.

Mà tâm nguyện của những người già chết đói kia, chính là được ăn no một bữa.

Thế nên, nó đội đầu lâu của những người già chết đói, trở về ăn đồ nhà họ. Do đó mấy người kia mới nhìn thấy ba mẹ đã qua đời của mình về nhà.

Trình Tinh Hà nhìn ta:

“Ngươi có cách gì không?”

Thực ra trước mắt cho thấy, cách duy nhất có thể giải thoát hồn phách cho lão nhân tinh, chính là xóa bỏ thói xấu bỏ đói người già trong thôn này.

Ngược lại cũng dễ giải quyết, chúng ta là Văn tiên sinh, miệng lưỡi khéo nói, vốn có bản lĩnh xem nhà.

Thế nên ta nhìn hồ ly kia, nói cứ giao chuyện này cho chúng ta, sau này ngươi cũng không cần trộm đầu lâu nữa, nếu có thể mong ngươi giúp việc này.

Hồ ly lập tức đứng lên, vội vã nhìn ta, như muốn hỏi ta, rốt cuộc là giúp việc gì.

Chờ ta nói cho nó biết xong, nó gật đầu bỏ chạy.

Ta dẫn theo nhóm người Trình Tinh Hà, trở lại trong thôn.

Người trong thôn thấy chúng ta về, ai nấy đều cực kì kích động, liên tiếp hỏi chúng ta, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Ta nói cho họ biết, những chuyện này, đều là do mấy người già chết đói gây ra, người lớn tuổi chết không cam lòng, tất nhiên phải đến tìm các người tính sổ.

Bấy giờ người dân hoảng hốt không thôi, nhìn nhau, xôn xao than thở bản thân xui xẻo, cũng có kẻ mắng mấy người già kia, lúc họ còn trẻ, chẳng phải cũng bỏ đói ba mẹ lớn tuổi à, tại sao đến lượt mình, lại trở về gây chuyện.

Ta vội nói mình đã bàn bạc ổn thỏa, chỉ cần bỏ thói xấu này, sự việc coi như sẽ được giải quyết, bọn họ sẽ không về hù dọa các người nữa.

Người trong thôn nghe vậy, bán tin bán nghi:

“Thế nếu sau này, lại có lão nhân tinh hút tuổi thọ thì phải làm sao?”

Ta trả lời:

“Chuyện này phải xem lựa chọn của các người, lão nhân tinh trăm năm hiếm có đáng sợ, hay ba mẹ đã qua đời của các người ngày nào cũng đến tìm đáng sợ hơn?”

Người trong thôn không nói gì nữa.

Nhưng vẫn có người không yên tâm:

“Nói suông không chứng cứ, dựa vào đâu chúng ta phải tin tưởng người ngoài như các ngươi?”

Ta đáp:

“Nếu các ngươi không tin, trở lại bia mộ xem thử, ta đã bàn bạc ổn thỏa, bảo họ tự trở về rồi.”

Mấy người đó nghe vậy, vội vàng chạy đến bia mộ như ong vỡ tổ, nhìn vào mộ huyệt như bùng nổ, bấy giờ mới trợn mắt, chỉ thấy trong mộ huyệt, đầu lâu của ba mẹ nhà họ Bạch, đều trở lại an ổn.

Lúc này, không còn ai không phục nữa, tin tưởng lời nói của ta.

Bạch Hoắc Hương nhìn ra:

“Đây là chuyện ngươi nhờ hồ ly giúp à?”

Đúng vậy...nó đào ra, chỉ có nó biết đặt như thế nào.

Trình Tinh Hà lại nhìn về phía ngôi mộ lẻ loi:

“Vậy ngươi nói xem, lão nhân tinh kia phải làm sao?”

Hại chết nhiều người đến thế, có thể nói là tội nghiệt nặng nề, cho dù hồ ly có tích lũy công đức cho nàng, cũng như Tinh Vệ lấp biển.

Nhưng mà, ai biết được, Ngu Công cũng có thể dời núi, có lẽ nó thật sự giúp lão nhân tinh kia chuộc hết tội nghiệt trong những năm còn sống, đổi lại tự do cho lão nhân tinh thì sao.

Trình Tinh Hà lắc đầu:

“Miếng thịt xông khói kia, ăn chẳng đáng chút nào.”

Chính vào lúc này, Bạch Hoắc Hương huých ta, nhỏ tiếng nói:

“Ngươi nhìn bên kia.”

Ta ngẩng đầu, trông thấy hồ ly lớn kia trốn bên cạnh hòn đá lớn, tránh khỏi tầm mắt của người trong thôn, vẫy tay bảo chúng ta qua đó.

Trình Tinh Hà lập tức kích động:

“Trời ơi, Thất Tinh, chắc chắn là nó muốn báo ơn chúng ta! Đi đi đi, qua đó xem thử, nó cho chúng ta đồ tốt gì!”

Ta cũng thấy hứng thú, bèn đi qua đó.

Hồ ly lớn kia vừa đi vừa quay đầu, dường như sợ chúng ta không đi theo, không lâu sau, đã đến một hang ổ trong núi.

Ta nhìn vào đó, lập tức sửng sốt, nơi này vậy mà lại có một loại ánh sáng rất kỳ lạ.

Cũng là lần đầu tiên ta thấy nó, hẳn là màu mới thấy được sau khi thăng cấp, là màu nằm giữa tím và đỏ, màu hoa hồng mà phụ nữ thích.

Màu đó...là bảo khí!

Bên dưới chắc chắn có đồ tốt!

Ta còn nhớ ra, nơi này là phụng tiêu cửu thiên rất ghê gớm, nếu không ngoài dự đoán, chỗ này là trái tim phượng hoàng, cũng là mắt phong thủy trong bố cục phong thủy!

Hắc Bạch Vô Thường chẳng phải đã qua đó tìm bảo vật rồi sao? Chẳng lẽ, hồ ly lớn tìm được trước, giờ chúng ta được lợi?

Hồ ly lớn này chạy đến hang núi kia đào đất, chúng ta qua kia xem, nơi đó có một hang nhỏ, bên trong còn có từng bậc thang đá.

Trình Tinh Hà vừa nghe có đồ tốt, sốt ruột hơn bất cứ ai, lao đến thang đá kia rồi chạy xuống, trượt chân đập mông, đau đến la oai oái, ta sợ Bạch Hoắc Hương cũng té ngã, nên bảo nàng đi sau lưng ta, nếu thật sự bị trơn, ít nhất ta cũng có thể đỡ nàng.

Bình Luận (0)
Comment