Chương 492: Kiểu Chết Mất Thể Diện
Quý phi bỗng nhiên quay đầu, nhíu mày, vung một cái tay về phía cổ Trình Tinh Hà.
Nàng vừa nhấc tay lên, ta đã có nhiều không gian hơn, trực tiếp rút Thất Tinh Long Tuyền ra chém về phía nàng.
Đan điền đau nhức kịch liệt đến mức như muốn nổ tung, nhưng đau lâu rồi cũng đã quen, trước kia Tiêu Tương từng huấn luyện ta không ít.
Sát khí của Thất Tinh Long Tuyền lập tức nổ tung, quý phi không ngờ ta còn mang theo vũ khí có tính sát thương như thế, sắc mặt lập tức biến đổi, xoay người né tránh về phía sau. Ta nhân cơ hội này ngáng chân dưới gót giày thêu của nàng, chỉ nghe "rầm" một tiếng, nàng liền ngã vào trong quan tài Thần Bách Định Thi.
Ông trời có mắt, cuối cùng ta vẫn may mắn!
Adrenalin khiến đầu óc ta trắng xóa, lập tức nhặt nắp quan tài lên đậy trên quan tài.
Vào giây phút cuối cùng khi nắp quan tài đóng lại, nàng bỗng nhiên khàn giọng nói:
"Ta muốn trong lòng ngươi chỉ có một mình ta là sai sao?"
Ta nhìn vẻ mặt tuyệt vọng lại oán hận của nàng, trong lòng bỗng nhiên khẽ động.
Câu nói này...rất quen tai, có phải trước kia đã từng có người nói với ta rồi không?
Nhưng ta còn chưa nhớ ra, Trình Tinh Hà đã nhào về phía trước, cẩn thận đóng chặt năm cái đinh trấn hồn lên trên nắp quan tài, ban đầu bên trong còn có tiếng giãy giụa kịch liệt, nhưng rất nhanh đã không còn tiếng gì.
Lúc này ta mới thở dài một hơi, xem như đã làm xong.
Nhưng còn chưa kịp thở phào, ta đột nhiên cảm thấy một thứ đang cháy “xèo xèo” rơi vào mông mình. Ta lập tức chấn động, trong đầu hiện ra quả pháo vừa rồi suýt nữa hại chết chúng ta.
Quả nhiên ta còn chưa quay đầu, quả pháo kia đã nổ tung trên người, lần này khiến ta tê dại cả da đầu. Vừa rồi đối phó với Huyết Bạt đã dùng hết toàn bộ sức lực, không khỏi "a" một tiếng lăn từ trên quan tài xuống.
Đứa bé kia hung tợn nhìn ta:
"Ai bảo các ngươi bắt nạt ta, đáng đời, nổ chết ngươi, đùng!"
Trình Tinh Hà không chịu nổi nữa:
"Con mé nó chứ từ trước đến nay ta chưa bao giờ đánh trẻ con, xem ra hôm nay phải phá lệ..."
Nhưng vừa dứt lời, ta đã nhìn thấy năm bóng đen nhào về phía Trình Tinh Hà, là Ngũ Quỷ Bàn Vận Thuật lần trước!
Còn chưa kịp kêu lên một tiếng cẩn thận, Trình Tinh Hà đã "ai u" một tiếng, ôm bụng co quắp trên mặt đất như con tôm, sắc mặt tái nhợt, trên trán toàn là mồ hôi:
"Đậu má..."
Vừa rồi hắn đá đứa bé một cú, bây giờ Mạc Long nãi nãi đang báo thù!
Một ngọn lửa giận dâng lên, bắt nạt ta thì thôi, mé nó còn bắt nạt cả bạn thân ta, chuyện này không xong đâu.
Có vẻ đứa bé kia vô cùng hưng phấn:
"Chưa đủ! Không đủ, ta còn muốn nữa! Làm hắn phải khóc!"
Mạc Long nãi nãi cưng chiều sờ đầu cháu trai:
"Cháu ngoan nhìn đi, nãi nãi sẽ bắt hắn khóc!"
Nhưng ta đã nắm lấy Thất Tinh Long Tuyền, nhìn thấy rõ luồng khí đen kia, cũng mặc kệ dẫn linh châm, chém mạnh về phía khí đen.
Thứ kia bị ta bổ ra, đứa cháu trai thấy thế thì giận dữ nhảy nhót:
"Hắn mất hứng! Hắn mất hứng!"
Mà Mạc Long nãi nãi lại sa sầm mặt lại:
"Hắn đúng là chán sống rồi..."
Còn chưa dứt lời, ta đột nhiên cảm nhận được một cái tay bóp chặt cổ mình, trực tiếp đem ghim ta lên trên tường mộ thất.
Trong lòng ta lập tức sợ hãi, thật nhanh...
Trước mặt ta là một cái mặt già nua, vừa rồi Mạc Long nãi nãi còn ở gần chỗ quan tài, nàng là The Flash biết dịch chuyển tức thời sao?
Ta nghe thấy được tay nàng cổ mình dưới phát ra một tiếng “rắc”.
Trình Tinh Hà thấy thế thì lập tức kêu lớn:
"Bà già chết bầm, mé nó ngươi buông hắn ra!"
Nói xong thì nhào về phía này, nhưng hắn còn chưa tới đã bị trượt chân, văng ra thật xa.
Ta lập tức hành khí, nhưng vừa mới chạm vào cổ tay Mạc Long nãi nãi đã chậm rãi trợn mắt lên, khuôn mặt của Mạc Long nãi nãi nghiêng ngả trước mặt ta, gần như xếp chồng thành ba tầng.
Cảm giác này giống như là uống nhiều quá, sắp ngủ thiếp đi vậy...
Ta loáng thoáng nghe thấy Trình Tinh Hà hô:
"Nghe nói hắn là con trai của thủ tịch thiên sư Lý Mậu Xương, ngươi muốn đối đầu với Thiên Sư Phủ sao?"
Mặc dù giọng nói của Mạc Long nãi nãi rất gần với ta, nhưng lại mang theo chút tạp âm giống như tín hiệu không tốt vậy:
"Thằng nhãi còn hôi sữa kia thì tính là thứ gì? Lại nói, ta giết hết các ngươi, ai sẽ biết chứ?"
Hay cho một bà già độc ác...Ngươi già như vậy rồi mà cứ chém chém giết giết là sao, mé nó không thể ra quảng trường khiêu vũ giống những lão thái thái bình thường được sao?
Lúc này, ta chỉ cảm thấy trong cổ họng vừa tanh vừa ngọt, một mùi rỉ sắt tràn ra khỏi khóe miệng, rơi xuống tay phải của Mạc Long nãi nãi.
Ta đã không thấy rõ gì nữa, chỉ hơi nghe thấy Trình Tinh Hà đang rống.
Mé nó, bị lão thái thái này bóp chết, đây là kiểu chết gì chứ? Mất hết thể diện, hình tượng anh dũng đã bị lão thái thái này phá hủy hoàn toàn rồi...