Chương 498: Linh Ẩn Động
Nhìn kỹ thì thấy chuông dược của Bạch Hoắc Hương đang được treo trên hông hắn!
Ta cảm thấy ngày càng tuyệt vọng, nhóm Bạch Hoắc Hương mất tích là do rơi vào tay người này rồi ư?
Người đeo tỳ hưu bạch ngọc quả nhiên là thủ phạm của vụ án mất tích, có phải nhóm Đỗ Hành Chỉ cũng nằm trong tay hắn không, hoặc giống như những sơn dân báo mộng...Chờ người đến nhặt xác?
Lòng ta càng lo lắng hơn, rốt cuộc người này là gì?
Trình Tinh Hà cũng đã nhận ra, lập tức túm lấy ta, ý bảo ngươi đừng xúc động, có lẽ chuông dược kia hắn lấy được từ nơi khác, chưa chắc đã là của Bạch Hoắc Hương.
Ánh trăng rọi xuống, chiếu lên chuông dược, ta càng thêm chắc chắn, không còn ôm hy vọng gì nữa, đó chính là chuông dược của Bạch Hoắc Hương.
Ta nhớ rõ ràng, chuông dược của Bạch Hoắc Hương có một một vết bẩn nhỏ.
Không có bác sĩ nào không thích sự sạch sẽ, Bạch Hoắc Hương cũng không ngoại lệ, chuông dược là vật tượng trưng cho thân phận của nàng, ngày nào cũng lau sạch nó sáng bóng, ta thấy vết bẩn còn hỏi nàng sao không lau, là vật kỷ niệm hay gì?
Khi ấy Bạch Hoắc Hương trừng ta, nói ta biết cái gì, vết bẩn này là do năm xưa nàng lên Tây Xuyên, trị cổ độc cho người dân bản địa, có một ông lão sau khi được nàng giải cổ độc cho thì phun ra một búng máu, bắn lên chuông dược, rửa không sạch.
Nhưng nó quả thực giống như huân chương, người tinh mắt nhìn dấu vết ấy là biết ngay nàng có thể chữa được cả cổ độc.
Bây giờ ta vẫn còn nhớ rõ vẻ mặt đắc ý của nàng khi ấy.
Trình Tinh Hà thấy được vẻ khác thường của ta, sợ ta kích động mất khống chế, bèn giữ chặt ta, ra hiệu ý nói xúc động là ma quỷ, trước tiên chúng ta phải biết rõ người này có lai lịch gì, sau đó tìm người cũng chưa muộn.
Bỗng nhiên, ánh trăng chiếu xuống, người này như hết hứng thú, rời đi theo một hướng nào đó.
Hắn đi ra vì ánh trăng sao?
Trong đầu ta chợt nảy ra một ý, ta nhớ ông cậu ba từng nói với ta, trên đời này có một thứ ăn ánh trăng!
Nhưng thứ này cực kỳ hiếm thấy, nghìn năm khó gặp một lần, chẳng lẽ, hắn là…
Trình Tinh Hà níu ta rồi đưa dầu nhiên tê sang, ta và hắn vội vàng che mệnh đăng lại, rồi theo đuôi người kia từ xa.
Người kia đi rất nhanh, hiển nhiên hắn rất quen thuộc địa hình ở đây, sau khi băng qua một sườn núi thì đi vào trong một hang đá..
Địa thế này trong phong thủy được gọi là “linh ẩn động”.
Nói cách khác, nơi này bị núi đá ngăn cách với bên ngoài, ngươi đứng dưới chân núi hay bên ngoài ngọn núi thì không thấy được, bên trong “linh ẩn động” thường cất giấu cảnh tượng huyền bí khác, đồng thời cũng rất khó tìm, nếu không có người này dẫn đường thì có lẽ bọn ta không thể tìm đến đây.
Theo vào trong linh ẩn động, quả nhiên trong hang động rộng rãi thoáng đãng, không ngờ lại là phong thủy đẹp không kém gì giá nữ địa hay nhất tuyến thiên!
Nơi này như một giếng trời tự nhiên, nhưng lại giống như cái phễu, trên to dưới nhỏ, tàng phong tụ khí, đặt tên là “ánh sáng phễu”!
Tên này nghe có vẻ không may mắn, giống như rò rỉ tiền, nhưng không phải như thế. Ánh sáng phễu sẽ tập hợp linh khí xung quanh lại một chỗ, nói thẳng ra là giống như kính lúp hội tụ ánh sáng mặt trời có thể đốt cháy giấy, phong thủy đẹp quanh đây đều dùng để phục vụ hắn, làm ăn chơi thật.
Linh khí ở khu vực Chu Tước vốn đã nhiều, bây giờ tập trung hết ở đây, cao nhân điểm huyệt này phải cao tay đến mức nào?
Cũng là Giang Trọng Ly sao?
Bỗng nhiên Trình Tinh Hà trượt chân, giẫm phải cái gì đó, may mắn không ngã dập mông, làm hắn sợ đến mức suýt nữa chửi thể, may mà ta phản ứng nhanh kéo hắn lại, sau đó cẩn thận quan sát thứ làm hắn trượt chân, thế là càng khẳng định phỏng đoán của mình.
Đó là một tảng đá âm binh.
Trình Tinh Hà cũng thấy được nó, hắn mở to hai mắt nhìn ta, ra hiệu, sao ở đây còn có mộ?
Đá âm binh là gì? Người xưa mê tín hơn người hiện đại, đá âm binh được dựng trước mộ để dọa những kẻ trộm mộ, sẽ khắc vài chữ trên đó, thông thường sẽ khắc ai dám trộm huyệt mộ thì chết không có chỗ chôn vân vân.
Mà hình dạng của tảng đá âm binh này có hình dạng của thú trấn mộ, trông rất kỳ lạ, mục đích ban đầu là dọa ngựa không dám tiến lên. Nhưng ta nghe nói bên trong thường cất giấu mánh khóe, ví dụ tảng đá có mùi vị mà giống ngựa nào đó không thích, người xưa tin động vật có thể tiếp xúc với người âm, thấy ngựa sợ hãi không dám đi tiếp thì nhiều người cảm thấy xui xẻo, cũng sợ chết khiếp.
Nhưng dân trộm mộ vẫn dám đến đào mộ, vốn dĩ đã không sợ chết, ngươi dọa hắn thì cũng chẳng được ích gì.
Tiếp tục nhìn kỹ, quả nhiên, mặt đất quanh ngựa âm binh không còn nguyên vẹn, giống như bị pháo hay thứ gì đó nổ tung.