Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 510 - Chương 510 - Người Nhà Họ Ngụy

Chương 510 - Người Nhà Họ Ngụy
Chương 510 - Người Nhà Họ Ngụy

Chương 510: Người Nhà Họ Ngụy

Quả nhiên hắn là tổ tiên của nhà họ Ngụy.

Thi giải tiên là pháp môn chuyên biệt của Đạo giáo, vì thế hậu nhân nhà họ Ngụy bọn ta nhìn thấy ở giá nữ địa mặc trang phục đạo sĩ.

Nếu pháp môn này được nhà bọn họ truyền từ đời này sang đời khác, vậy thì chứng tỏ con cháu đời đời phải làm đạo sĩ, may mà đạo sĩ có thể kết hôn sinh con, bằng không nhà bọn họ tuyệt hậu rồi.

Ta cảm giác cơ thể bị hắn nắm dậy

“Nhà họ Ngụy Kinh Nam bọn ta bây giờ thế nào rồi?”

Ngươi hỏi ta thì ta biết hỏi ai.

“Bây giờ ngươi còn biết quan tâm người nhà họ Ngụy à?”

Bỗng nhiên một giọng nói không biết từ đâu vang lên, giọng điệu hết sức cay độc:

“Trước kia ngươi chết trong huyệt này, sao không nghĩ đến con cháu đời sau của nhà họ Ngụy phải chịu bao nhiêu đau khổ vì cục này?”

Giọng nói này rất quen, ta quay đầu lại, tức khắc ngớ ra.

Là Mạc Long nãi nãi!

Ô Kê cũng sững sờ:

“Bà Hồ?”

Mạc Long nãi nãi ôm đứa cháu đang ngọ nguậy không ngừng của mình và nhìn thi giải tiên chòng chọc, hai mắt đỏ ngầu:

“Ngươi cũng xứng là tổ tiên của nhà họ Ngụy sao?”

Kỳ lạ, sao bà ta biết chuyện nhà họ Ngụy?

Thi giải tiên nhìn chằm chằm vào Mạc Long nãi nãi, sau đó lại nhìn về phía đứa cháu trai trong ngực bà cụ, dường như đã nhận ra, tròng mắt của hắn bỗng hiện lên ánh sáng khác thường:

“Đó là con cháu nhà họ Ngụy bọn ta…”

Thi giải tiên chạy về phía bà cháu Mạc Long nãi nãi.

Nhưng Mạc Long nãi nãi ôm chặt đứa cháu nghịch ngợm, xoay người đi không chịu cho thi giải tiên nhìn kỹ, bà cụ đanh giọng:

“Đúng vậy, nó là độc đinh cuối cùng của nhà họ Ngụy, nhưng ngươi không có tư cách xem.”

Thảo nào! Thì ra....Mạc Long nãi nãi kết hôn với người nhà họ Ngụy!

Trình Tinh Hà đã lén bò đến cạnh ta từ bao giờ, hắn nói nhỏ:

“Thế này thì hỏng rồi, ai biết thi giải tiên còn có người giúp đỡ cơ chứ, một người chúng ta đã không đối phó nổi rồi chứ đừng nói là hai người. Thất Tinh, ta thấy chúng ta tìm cơ hội chạy đi thôi, dù sao không phá được Chu Tước cục, chết muộn được năm nào thì hay năm đấy.”

Ngươi nói cái quái gì thế? Chu Tước cục ở ngay trước mắt, ngươi nói không phá là không phá à?

Ta còn nói sao Mạc Long nãi nãi tốt bụng xung phong lên đây giúp đỡ tìm Đỗ Hành Chỉ, thì ra đối phương cũng có mục đích của mình.

Hơn nữa, Mạc Long nãi nãi chưa chắc đã giúp thi giải tiên, hình như nàng cực kỳ oán hận tổ tiên của nhà họ Ngụy.

Thi giải tiên nhìn chằm chằm vào đứa bé kia, vươn tay ra định ôm, nhưng thằng bé nhổ nước bọt vào mặt thi giải tiên:

“Ngươi là ai, cút đi! Phì!”

Tuy thi giải tiên đã chết một lần, nhưng theo truyền thống của Trung Quốc, trưởng bối lớn hơn trời, bất kính với trưởng bối là phải chịu gia pháp.

Nhưng thi giải tiên không tức giận, trái lại còn mỉm cười, như Mạc Long nãi nãi chiều cháu, nói:

“Đứa bé này khỏe mạnh kháu khỉnh, rất giống nhà họ Ngụy…”

Vậy nhưng Mạc Long nãi nãi đáp trả với giọng lạnh lùng:

“Ngươi vì tư lợi, còn mặt mũi nhận con cháu nữa a? Ngươi tiến vào Chu Tước cục, trở thành thi giải tiên rồi, nhưng hậu nhân của ngươi chịu biết bao đau khổ vì điều đó, ngươi có biết không?”

Nói rồi bà ta vén áo phông của đứa bé lên.

Ta trợn tròn mắt nhìn lưng của đứa bé.

Trên phần lưng của thằng bé rậm rạp những lỗ kim và vết sẹo, nhìn một cái là biết đứa trẻ này đã phải chịu biết bao nỗi đau thể xác!

Trình Tinh Hà kinh hãi:

“CMN, chuyện gì thế kia, ngoài mặt thấy bà già ấy cưng chiều đứa cháu, sau lưng lại là Dung ma ma, đúng là biết người biết mặt không biết lòng…”

“Không phải.”

Bạch Hoắc Hương nói với bọn ta:

“Đó là dấu vết châm cứu bằng biếm thạch, đứa bé này mắc bệnh nan y!”

Bệnh nan y?

Bạch Hoắc Hương nói tiếp:

“Nếu không châm cứu kéo dài tính mạng, chỉ e thằng bé đã chết từ lâu rồi.”

Ta nhớ ra rồi, trong tứ đại gia tộc ngoại trừ một loại thiên phú dị bẩm, mỗi gia tộc còn sẽ vướng phải một chuyện xui xẻo, chẳng lẽ chuyện xúi quẩy của nhà họ Ngụy là…

Mạc Long nãi nãi nói một cách lạnh lùng:

“Đúng vậy....Người nhà họ Ngụy từ khi sinh ra đã mắc phải nhiều bệnh, bởi vì phần mộ tổ tiên chôn cất ở Chu Tước cục. Không chỉ cháu trai của ta, con trai và chồng ta, mà biết bao thế hệ trước, có người nhà họ Ngụy của Kinh Nam nào không phải chịu mọi tra tấn, sống không bằng chết?”

Ta nghĩ ngay đến thi thể thi giải thất bại ở giá nữ địa, thảo nào người nhà họ Ngụy phải phá cục bằng bất cứ giá nào!

Hơn nữa, từ bím tóc có thể thấy được đứa trẻ này là độc đinh suốt mấy đời, xem ra thể chất của người nhà họ Ngụy thật sự quá kém.

Mạc Long nãi nãi lấy hơi rồi nói tiếp:

“Tiểu Kỳ Lân nhà bọn ta vừa sinh ra thì cơ thể đã mưng mủ, xương cổ chân lở loét, ta phải hao tâm tổn trí chỉ để thằng bé bớt khổ, tất cả là do ngươi tạo nên. Tổ tiên nhà người khác mong con cháu đời sau phúc thọ lâu dài, còn ngươi thì sao? Vì lợi ích riêng của mình mà chôn thân ở đây, ngươi còn có mặt mũi để con cháu nhà họ Ngụy nhận ngươi làm tổ tiên hay sao?”

---

Từ chương 511 mỗi chương sẽ là 50 TLT, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ ạ! <3

Bình Luận (0)
Comment