Chương 533: Nuôi Kuman Thong
Ý hắn là lần này vàng bạc châu báu mang ra không được bao nhiêu, bảo ta lấy chậu châu báu ra.
Ta nói cho hắn biết chuyện chậu châu báu, tức khắc mặt hắn trắng bệch. Với tuổi thọ của hắn thì còn nhân bản gì nữa, chưa biết chừng còn phải nợ chậu châu báu ấy chứ.
Ta đang định hỏi tám trăm nghìn xem biệt thự cho phú hào đâu? Nhưng lại nghĩ, chắc chắn là bảo hắn đưa thằng nhóc sứt môi đi học tiểu học từ lâu rồi.
Đợt này ta không có tiền, có một khoản để cho ông cụ dưỡng lão, không thể động vào nó được.
Vì vậy ta nói, trước tiên mở cửa hàng đi, kiểu gì cũng có cách giải quyết thôi.
Vừa hay ta cũng cần công đức, mau chóng cứu Tiêu Tương, nàng đã có thể mở miệng nói chuyện rồi, thế có phải là sắp về rồi không?
Vả lại, ta cũng có chút danh tiếng trong thị trấn, kiếm công đức và lấp đầy bụng chắc là không có vấn đề gì.
Nhưng có lẽ đã lâu không mở cửa hàng, ta cứ như hotboy mạng hết thời, đợi mãi mà vẫn chẳng thấy ma nào ghé thăm.
Ta đang định lên mạng đăng bài viết, Trình Tinh Hà thản nhiên ôm chậu rửa chân ngồi ở cửa, lấy chày cán bột gõ:
“Tầm long điểm huyệt, xem phong thủy trừ tà, trọn bộ phong thủy giá gốc trăm nghìn, hiện nay chỉ cần hơn năm mươi, đừng hỏi ta vì sao, thầy phong thủy là anh họ của ta, xem có được hay không, hỏi chị dâu ta!”
Mọi người ở phố mua bán quen biết ta từ nhỏ đến giờ, nghe thấy tiếng đập chậu thì kéo hết đến xem Trình Tinh Hà làm trò con bò, làm ta muốn đội quần. Ta nói với Trình Tinh Hà ngươi bán giày da à? Với cả ta đi đâu tìm chị dâu cho ngươi.
Hắn bĩu môi với Ách Ba Lan hà Bạch Hoắc Hương, nói rằng không rao hang ven đường thì khi nào mới kiếm được tiền, khi nào mới kiếm được công đức? Đừng để chết đói trước khi tìm được mật quyển, có thể buôn bán là được rồi, còn kén cá chọn canh.
Ông chủ tiệm đồ cổ đã ngồi cắn hạt dưa hóng chuyện bên cạnh, nói ta đi ra ngoài một chuyện, tiểu nhị càng sung sức hơn nhỉ, có thể cho hắn mượn vài ngày về rao cho tiệm đồ cổ không.
Ta bảo hắn đừng cười nhạo ta, ông chủ tiệm đồ cổ phun vỏ hạt dưa, nói:
“Ngươi không làm ăn được là có nguyên do cả đấy, ta nói cho ngươi, trong khoảng thời gian ngươi không ở nhà, thị trấn này xảy ra chuyện lớn rồi.”
Ta cau mày, bảo hắn nói xem là có chuyện gì, chẳng lẽ phong thủy của thị trấn tốt hơn rồi, không cân những người như bọn ta xem phong thủy nữa?
Hắc lắc đầu, ra vẻ thần bí:
“Nuôi Kuman Thong, ngươi biết không?”
…
Nuôi Kuman Thong?
Ta nhớ đến những lời Uông Tình Tình nói, bèn bảo ông chủ tiệm đồ cổ kể lại kỹ càng.
Ông chủ tiệm đồ cổ kéo chiếc ghế nhựa lại, rồi nói cho ta hay:
“Dạo gần đây có tin đồn mới xuất hiện trong thị trấn, tốn ít tiền mời Kuman Thong về là mọi chuyện thuận lợi, như ý, so với mời các ngươi về tốn công tốn sức xem phong thủy thì đơn giản, vui sướng hơn nhiều.”
Nói xong, hắn còn giơ ngón tay lên lấy ví dụ cho ta, hắn có một thằng bạn tiểu học nghèo rớt mồng tơi, vay nặng lãi mời Kuman Thong chiêu tài về, không bao lâu sau nhà người nọ phá dỡ được bồi thường, còn có một người khách quen của hắn là một người phụ nữ trung niên ly dị một mình nuôi con, không có tài năng cũng không xinh đẹp, xin Kuman Thong vượng hoa đào, ngày hôm qua mới gửi thiệp cưới, bảo là kết hôn với một cậu trai nai tơ du học về nước, đẹp trai, cao ráo lại còn giàu có, nhỏ hơn nàng 16 tuổi.
CMN, ta nghe xong thì ngu người luôn, đây là chiêu tài vượng đào hoa ư? Đây là nghịch thiên sửa mệnh thì có!
Ta hỏi Kuman Thong từ đâu ra, không phải cũng buôn bán qua Wechat đấy chứ?
Ánh mắt ông chủ tiệm đồ cổ nhìn ta tức khắc thay đổi:
“Tiểu tử ngươi không ở trong thị trấn mà biết thế nhỉ, này, có phải ngươi cũng đi mời Kuman Thong tăng trí thông minh không thế?”
Vớ vẩn, một người đi đường ngay như ta sao có thể có suy nghĩ lệch lạc thế được?
Phong thủy thật sự, thậm chí cả ngành nghề liên quan đến âm dương, cùng lắm là cho ngươi một bố cục có lợi, có thể có phúc báo hay không thì phải xem ngươi trả giá bằng nào.
Nghe ông chủ tiệm đồ cổ kể chuyện quá đỗi ly kỳ, ta biết nhất định là phong thủy âm diện. Hiệu quả vượt qua sức tưởng tượng, nhưng nó giống như vay nặng lãi, đến lúc sẽ phải trả lại, mà cái giá chắc chắn sẽ không nhỏ.
Ta bèn hỏi hắn, có phải dạo này trong thị trấn xảy ra rất nhiều việc lạ không? Ví dụ như có người bỗng dưng phát điên, thậm chí tự sát?
Ánh mắt ông chủ tiệm đổ cổ nhìn ta ngày càng sáng:
“Ây dô, thằng nhóc nhà ngươi càng ngày càng có tiền đồ. Thế mà ngươi cũng biết được.”
Quả nhiên, đầu phố tây có một người phụ nữ đâm đầu vào bồn cầu chết đuối, một người phụ nữ khác ở chợ bán thức ăn đột nhiên cởi quần áo ra uốn éo giữa đường, còn có một người đàn ông nhảy xuống từ cao ốc Kim Mậu.