Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 556 - Chương 556 - Thầy Bói Rởm

Chương 556 - Thầy Bói Rởm
Chương 556 - Thầy Bói Rởm

Chương 556: Thầy Bói Rởm

Người nào tiếp xúc với nàng thì sẽ bị nàng chọc tức chết, nhiều anh hùng bàn phím ngoài đời thật đều có tướng mạo như thế.

Người nàng đắc tội có lẽ còn nhiều hơn yêu quái trong Tây Du Ký.

Hơn nữa, cung Phúc Đức của nàng đã sụp đổ hoàn toàn, giăng kín hắc khí, bình thường làm quá nhiều việc ác, tiêu hao âm đức, không cứu cũng không sao.

Ta cũng chẳng thèm so đo với một kẻ xui xẻo như vậy:

“Vậy thì thôi, bà chủ không thích thì ta cũng chịu, chúng ta tiếp tục bàn chuyện mua xe đi. Không được thì bọn ta đi nơi khác xem.”

Có tiền còn lo không có chỗ tiêu à?

Tức khắc mặt bà chủ tái nhợt, nàng lại mắng bọn ta té tát:

“Ta thấy các ngươi không có bản lĩnh gì, mượn tiếng lừa bịp người khác, hù dọa ai đấy hả? Không phải ham của rẻ muốn mua xe nhà bọn ta à? Thứ rẻ rách, trong túi không có được mấy đồng còn đua đòi mua ô tô, nói thì hay làm thì dở, thảo nào chỉ có thể xem hàng second-hand.”

Chưa dứt lời thì một con chó trắng không biết từ đâu chạy đến, nó không to nhưng rất hung dữ, nhe răng sủa bọn ta, hiển nhiên con chó này do bà chủ nuôi, đang bảo vệ chủ nhân.

Đúng là chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng.

Ách Ba Lan không nhịn nổi nữa, hắn xắn tay áo lên:

“Ca, ta có thể phá lệ không?”

Ta xua tay:

“Nàng ba tuổi mất mẹ, năm tuổi cha chết, từ nhỏ đã bị họ hàng đùn đẩy hết nhà này đến nhà khác, những gì nàng nói hẳn là học được trong khoảng thời gian chịu khổ, để nàng tự sinh tự diệt đi, bọn họ không bán xe thì chúng ta đi khác nhìn xem.”

Ông bà chủ nghe ta nói thế thì mặt tái nhợt, ông chủ kéo ta lại:

“Đại sư, đại sư ngươi đừng đi, ta biết biết lợi hại thật mà, cầu xin ngươi cứu vợ ta!”

Bà chủ vẫn còn cãi bướng:

“Loại thầy bói rởm này chắc chắn đã hỏi thăm người khác kỹ càng trước khi đến rồi…”

Ta quay đầu nhìn nàng:

“Vậy chuyện năm nay ngươi dùng tiền bao nuôi một thanh niên cũng có thể hỏi thăm được à?”

Bà chủ trợn trừng hai mắt, vẻ mặt ngơ ngác, hiển nhiên bị ta dọa chết khiếp:

“Sao ngươi…”

Rất rõ ràng, gian môn của nàng sưng lên, dục vọng mạnh, cung Phu Thê có nếp nhăn hỗn loạn, quan hệ tình dục không rõ ràng, đặc biệt là năm nay, đường vân đã chuyển sang màu xanh, tướng mạo hao tài tốn của, nhưng trong chuyện này nàng là người bỏ tiền, hơn nữa còn tốn một khoản lớn.

Ông chủ chết sững:

“Ngươi...Ngươi thật sự…”

Vẻ mặt của bà chủ ngày càng mất tự nhiên hơn. Một người rất khó nói dối khi hoảng loạn, ai cũng thấy được ta đã nói đúng.

Người như thế, độc ác với người khác, không chung thủy với chồng, tính cách lại hung ác bạo ngược, tìm đâu ra bà vợ thế này, thế nhưng Hồng Loan chiếu mệnh, chồng nghe lời nàng răm rắp.

Không ngoài dự đoán của ta, ông chủ quỳ xuống trước mặt ta:

“Ta không thể không có vợ ta được, đại sư, ta biết ngươi có bản lĩnh thật, xin ngươi cứu vợ của ta! Nếu thành công thì ta đưa tặng luôn chiếc xe kia!”

Bà chủ cũng biết năng lực của ta, mấp máy môi muốn chửi bọn ta, nhưng không dám.

Ách Ba Lan cầm lòng không đặng, hỏi:

“Tại sao một người đàn ông có thể chịu đựng được cả việc này?”

Trình Tinh Hà lắc đầu:

“Đồ ngốc, không thấy ông chủ ít tóc à? Trời rét thì lạnh đầu, mọc thêm sừng cho bớt lạnh.”

Nói rồi Trình Tinh Hà kéo ta:

“Tiền đâu có thù oán gì với ta trong chuyện này, cứ xem xem sao. Coi như làm từ thiện, giúp đỡ ông chủ.”

Ông chủ không chịu đựng dậy, ta nhìn kỹ miệng vết thương, bỗng nhiên nhìn ra vấn đề.

Dấu vết trên vết thương láng máng có hình dạng như miếng vảy, giống như bị cào bởi một thứ phủ đầy vảy.

Ta bắt đầu cảm thấy hứng thú với tà ma quấn lấy nàng.

Trên người Tiêu Tương cũng có vảy.

Nếu tà ma quấy rối thuộc tộc của Tiêu Tương, vậy thì chưa biết chừng có thể hỏi thăm thêm tin tức về dấu Thủy Thần.

Ông chủ nghe xong thì vô cùng vui vẻ, vội vàng kể lại rành mạch cho bọn ta nghe, nói mấy năm trước vợ hắn cãi nhau om tỏi với hàng xóm vì chuyện nước thải, đẩy ngã Trương Đại Nương khiến nàng gãy xương sống lưng nhưng không chịu bồi thường.

Năm ngoái đi chợ mua gà sống, người bán không cho mặc cả, nàng bức xúc, lén bỏ thuốc diệt chuột vào trong lồng gà, mọi người nghe xong thì thấy lạnh sống lưng, đàn bà đanh đá nhiều vô số kể, nhưng đanh đá đến mức này đúng là tìm khắp trên trời dưới đất cũng chẳng được mấy ai.

Trình Tinh Hà nghe mà lắc đầu:

“Gu của ông chủ mặn thật đấy, có bà vợ thế này còn chẳng bằng Phan Kim Liên, ít nhất Phan Kim Liên xinh đẹp.”

Nàng có quá nhiều kẻ thù, ông chủ nói hăng say, uống vài chai nước mới vừa.

Người nàng đắc tội nhiều như sao trên trời, tìm ra thủ phạm chẳng khác nào mò kim đáy bể, làm khó nhau quá.

Bỗng nhiên, ta phát hiện Thùy Tai Hạt Châu hình như có tâm sự, thấy ta nhìn sang, nàng lập tức lảng tránh ánh mắt của ta.

Vì thế ta kiếm cớ đi qua, hỏi:

“Sao thế, ngươi có manh mối gì về chuyện bà chủ đắc tội người khác à?”

Bình Luận (0)
Comment