Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 622 - Chương 622 - Tam Tỷ

Chương 622 - Tam Tỷ
Chương 622 - Tam Tỷ

Chương 622: Tam Tỷ

Vị thiếu gia nhìn thấy chúng ta toàn thân bẩn thỉu, bộ dạng như sắp ói ra:

"Hai người các ngươi một ngày không lấm lem bùn đất thì chịu không nổi hả? Nhìn thấy các ngươi là ta đã thấy kinh tởm, nói cho các ngươi biết, ta chỉ cho các ngươi một cơ hội này thôi đấy, nếu không giải quyết được trong hôm nay, ta sẽ bảo mẹ ta..."

Ta nhìn hắn:

"Ngươi còn không im miệng thì thứ đó sẽ đến đấy."

Nhìn thấy ánh mắt của ta, vị thiếu gia đột nhiên co rúm lại, vừa định gông cổ lên mắng ta thì cửa đột nhiên kêu cọt kẹt.

Ta và Trình Tinh Hà trốn sau tủ quần áo và vươn cổ nhìn ra ngoài.

Quả nhiên, một cô gái rất quyến rũ bước vào.

Ta sững sờ một lúc, cô gái này thật sự rất xinh đẹp.

Trước đây quả thật ta đã gặp qua rất nhiều cô gái xinh đẹp, đặc biệt là Tiêu Tương, dường như không ai sánh được nàng, nhưng cô gái này lại mang lại một cảm giác rất đặc biệt...khuôn mặt của nàng rất có khí chất, mặc dù không rạng rỡ bằng Tiêu Tương nhưng khuôn mặt trái táo và đôi mắt hạnh nhân của nàng vô cùng nhanh nhẹn, không ngờ lại không thể nói ra những lời lẽ tốt đẹp.

Đây chính là hồ tiên trong truyền thuyết?

Lần này nàng lại mang đến một lọ bánh quy bơ, đặt trên giường của vị thiếu gia, mỉm cười sờ bụng hắn:

"Tiểu lang quân dạo này thế nào rồi, ngươi nên ăn nhiều một chút!"

Chắc chắn thiếu gia đã rất kinh ngạc khi lần đầu nhìn thấy nàng, nhưng lúc này xem ra chỉ có thể thấy sợ hãi:

"Ngươi...Ngươi thật sự đến rồi..."

Cô gái cau mày:

"Ngươi có ý gì?"

Chết tiệt, không phải ta đã nói rồi sao, não hắn có vấn đề ư?

Thiếu gia vội vàng nói:

"Cũng…cũng không có gì..."

Vừa nói hắn vừa bất giác nhìn về phía tủ quần áo.

Trình Tinh Hà như nổi đóa khi nghe thấy vậy, hắn dùng khẩu hình nói, sao ngươi không nói toẹt ra với nàng là chúng ra đang ở đây luôn đi?

Quả nhiên, cô gái đó nhìn theo ánh mắt của hắn, hếch mũi và bắt đầu ngửi:

"Trong phòng của ngươi hình như có mùi...trước đây chưa từng ngửi thấy mùi này."

Thiếu gia càng trở nên lo lắng, hắn nhìn chằm chằm vào cô gái đó.

Trình Tinh Hà nghĩ một lúc, dường như hắn đã nghĩ ra được gì đó, cùng lúc đó, ta đột nhiên ngửi thấy một mùi hôi.

Mùi giống như vũ khí hóa học, suýt chút nữa đã khiến ta ngất đi, nhưng Trình Tinh Hà lại tỏ ra rất đắc ý.

Quả nhiên, cô gái đó đã ngửi đến đây, không khỏi lộ ra vẻ mặt kinh tởm, lập tức rụt đầu lại, vị thiếu gia đó thì khỏi phải nói, vốn dĩ đã có triệu chứng ốm nghén, suýt chút nữa đã ói ra ngoài.

Cô gái đó nhìn vị thiếu gia mỉm cười ấm áp:

"Mang thai quả thật không dễ dàng, ngươi tẩm bổ thứ gì mà lại có mùi nặng như vậy?"

Lúc này vị thiếu gia mới hiểu ra, vẻ mặt oan ức:

"Ngươi có ý gì? Không phải ta đánh rắm đâu! Là…"

Cô gái đó nhướng mày hỏi:

"Là ai?"

Thiếu gia không biết nói gì nên chỉ đành im lặng nhưng ánh mắt vẫn không kìm được nhìn về phía tủ quần áo.

Cô gái đó nhìn về phía tủ quần áo và đi qua đó một lần nữa.

Ta như thót tim, tên ngốc này, chỉ vì một cái đánh rắm mà muốn bán đứng chúng ta.

Trình Tinh Hà đặt một tay lên ngực, chuẩn bị lấy ra sợi dây đỏ như máu.

Ta giữ tay hắn lại, bảo hắn không được hành động hấp tấp...vì ta đã thấy khuôn mặt của cô gái này.

Đương nhiên cô gái này không phải người...trật tự ngũ quan của nàng không giống với con người.

Những cái khác thì không nói, chỉ riêng cung Bảo Thọ của nàng đã dài một cách dị thường, nhìn sơ qua cũng biết nếu nàng không phải hơn ngàn năm tuổi thì cũng là vài trăm tuổi.

Nhìn ấn đường của nàng, ánh sáng ở ấn đường của nàng có màu xanh ngó sen.

Đó không phải là ánh sáng công đức, mà là linh khí.

Linh khí này còn sáng hơn cả Tiểu Kim Hoa và Hôi Bách Thương cộng lại, nhất định có sức mạnh ngang ngửa Hôi Linh quỷ, sẽ có chút khó nhằn để hai chúng ta đối phó với nàng, không thể dùng sức mạnh đối đầu, tốt nhất vẫn nên dùng trí não.

Nghe ta nói vậy, Trình Tinh Hà chỉ đành thu tay lại, hắn hơi lo lắng, ra dấu tay hỏi ta có phải mệnh của ta xui xẻo hay không mà việc gì cũng vô cùng trắc trở, không phải bản thân lại phải dấn thân vào nguy hiểm nữa đó chứ?

Ta lắc đầu bảo hắn đừng nhiều lời, ta đã nhìn ra chút manh mối.

Trình Tinh Hà bất lực, trông hắn như đang đối mặt với kẻ thù đáng gờm, tay của ta cũng đặt trên tay cầm của thất tinh long tuyền, nhưng khi cô gái này chuẩn bị đi tới thì đột nhiên có tiếng gõ cửa.

Kỳ lạ, sếp Giang biết hôm nay chúng ta đến đây để trừ tà nên không phải đã bảo mọi người đi hết rồi sao? Ai mà lại to gan như vậy, dám đến đây vào lúc này để chịu chết?

Ngoài cửa truyền đến một tiếng cười duyên dáng:

"Tam tỷ, mở cửa đi, chúng ta tới rồi!"

Trình Tinh Hà và ta không khỏi nhìn nhau, Tam tỷ?

Xuất hiện cùng với âm thanh này còn có một mùi thơm kỳ lạ.

Mùi thơm này ngọt ngào say người, là hương thơm đặc trưng của phụ nữ, khi ngửi thấy khiến người ta sảng khoái...nó khiến ta lập tức nhớ đến tiên mị.

Bình Luận (0)
Comment